… Trước Cô Smith đang có trái tim đau buồn, cô bé Susie e dè xòe bàn tay có chiếc băng cá nhân trong đó và nói: “Cái này để băng cho trái tim của cô ạ”. Như để chắc chắn, Susie nói thêm: “Cháu đã dùng vài lần và nó rất tốt”….

Chiếc băng gạc trở thành cầu nối yêu thương, có thể xoa lành nổi đau mất con của Cô Smith. Cô bé Susie trở thành hình ảnh hết sức thơ ngây và trong sáng về tình yêu thương, chia sẻ. Câu chuyện này tôi đã kể đi kể lại nhiều lần cho nhiều người nghe, trong nhiều tình huống. Có lần tôi đã online đọc chuyện cho cô giáo dạy văn năm lới 7 nghe vì cô cũng đang rất buồn. Tôi nghĩ câu chuyện tôi đọc cũng sẽ có giá trị như chiếc băng gạc của bé Susie vậy. Hôm nay, xin kể lại một lần nữa, cho bản thân tôi, cho những ai đang cần một sự xoa dịu ngọt ngào. Hãy cảm nhận sự thiêng liêng kỳ thú của cuộc sống, của mỗi con người mang đến cho nhau.
Chiếc Băng Gạc Cho Trái Tim Tan Vỡ

– Mẹ, mẹ đang làm gì thế ? Cô bé Susie chỉ mới 6 tuổi hỏi mẹ.
– Mẹ đang nấu món thịt hầm cho cô Smith hàng xóm.
– Vì sao ạ ? – Susie thắc mắc.
– Vì cô Smith đang rất buồn con ạ. Con gái cô ấy vừa qua đời và trái tim cô ấy đang tan nát. Chúng ta sẽ chăm sóc cô ấy một thời gian – bà mẹ dịu dàng trả lời.
– Tại sao lại thế hả mẹ ? – Susie vẫn chưa hiểu.
– Thế này nhé con yêu, khi một người rất buồn, họ sẽ không thể làm tốt ngay cả những việc rất nhỏ như nấu bữa ăn tối hay một số việc vặt khác. Vì chúng ta cùng sống trong một khu phố và cô Smith là hàng xóm của gia đình mình, chúng ta cần phải giúp đỡ cô ấy. Cô Smith sẽ không bao giờ còn có thể nói chuyện, ôm hôn con gái cô ấy hoặc làm bất cứ điều gì thú vị mà mẹ và con có thể làm cùng nhau. Con là một cô bé thông minh Susie. Có thể con sẽ nghĩ ra cách nào để giúp đỡ cô ấy.

Susie suy nghĩ rất nghiêm túc về những điều mẹ nói và cố gắng tìm cách góp phần giúp đỡ cô Smith. Vài phút sau, Susie đã ở trước cửa nhà cô Smith, rụt rè bấm chuông. Mất một lúc lâu cô Smith mới ra mở cửa : “Chào Susie , cháu cần gì ?”. Susie cảm thấy giọng cô Smith rất nhỏ, khuôn mặt cô trông rất buồn rầu, như thể cô vừa khóc vì mắt cô hãy còn đỏ mọng nước.
“Mẹ cháu nói con gái của cô vừa qua đời và cô đang rất buồn vì tim cô bị thương – Susie e dè xòe tay ra. Trong lòng bàn tay của cô bé là một chiếc băng gạc cá nhân – Cái này để băng cho trái tim của cô ạ”. Như để chắc chắn, Susie nói thêm: “Cháu đã dùng vài lần và nó rất tốt”. Cô Smith há miệng kinh ngạc, cố gắng không bật khóc. Cô xúc động quỳ xuống ôm chặt Susie, nghẹn ngào qua làn nước mắt : ” Cảm ơn, cháu yêu quý, nó sẽ giúp cô rất nhiều”.

Chiếc băng gạc nhỏ bé nhưng kỳ diệu của Susie đã đem đến sự ấm áp cho trái tim tuyệt vọng của cô Smith. Kể từ đó cô gài chíếc băng gạc vào một xâu chìa khoá nhỏ và luôn mang theo bên mình như một sự nhắc nhở phải quên đi nỗi đau và mất mát.
Khi phải chịu đựng một nỗi đau quá lớn thật không dễ để nhận ra ngay rằng vết thương ấy rồi cũng sẽ lành. Chiếc băng gạc nhỏ bé của Susie đã trở thành biểu tượng của sự hàn gắn nỗi đau và biến tất cả niềm vui, tình yêu, hạnh phúc cô đã có cùng con gái trở thành những kỷ niệm êm đềm dịu ngọt chứ không phải một gánh nặng đeo vào tâm hồn suốt cuộc đời.
Nguyễn Thị Phương Thảo
BAND-AID FOR BROKEN HEART

-Mommy, what are you doing?”, asked Susie, a 6 year old girl.
-I’m preparing stewed meat for Ms Smith-our neighbor, dear!
-Why do you have to do that, mom??
-“Because she’s now extremely desperate, honey. Her daughter has just died and you know, it hurts her alot. We’ll take care of her”, said tenderly the mother.
-I still don’t understand why, mom.
-“Ok, listen, sweetheart, when people are sad, they cannot do anything well even small things such as cooking or things like that. Because we are living near her, in the same area, moreover, she’s our neighbor, we have to help her when she’s in need.”, sighed the mother, “Ms Smith will never be able to hug or kiss her daughter or to do anything u and I can do together everyday. You are an intelligent girl, Susie. You can think of some way to help her.
Susie spent time thinking about what her mom had said and the way to help Ms Smith now seriously. Few minutes later, hesitating in front of Ms Smith’s house, Susie rang the bell in a very timid way. Hearing the beel ring, Ms Smith opened the door:
– Hi Susie, what can I do for you, dear?
It seemed to Susie that Ms Smith’s voice was so small that her words seemed to came in short gasps. Her face looked pale as though she had just cried because tears were welling up in her eyes.
– “My mom told me your daughter had just passed away and now you are disappointed because your heart is injured”, said Susie, giving her hands to Ms Smith. In her hands was a compress, “This is for ur broken hear”, emphasised Susie, “I have used it many times… and it’s very good, I think.”
Gasping at Susie, Ms. Smith tried to stem the upsurge of a stabbing pain and not to cry out. She broke down and hold Susie tight in her arms
-Thank you..Thank you, sweetheart. I’ll cheer me up…It’ll help me alot..

That small but marvellous compress brought a miracle to Ms Smith’s broken heart. Since then, Ms Smith had never left that compress. To her, it was something to remind her to forget the pain and the loss……
When you have to tolerate a bitter stab, you can never realize that wound in your heart will recover. The compress that Susie had gave Smith became a symbol for the repair of the wound and love. The memories that Ms Smith had had with her beloved daughter became wonderful memories,not bitter ones following her soul for the rest of her life….

