
NHÂN XEM TRƯỜNG CA “CON ĐƯỜNG CÁI QUAN” CỦA PHẠM DUY
(GS.Trần Văn Khê)
Khi tôi nhận được bản in của trường ca ”Con Ðường Cái Quan” tôi đọc một mạch và hát đi hát lại những bài, mà tôi đã được nghe Phạm Duy hát trường ca này còn trong ”thời kỳ thai nghén”. Tôi nhớ lại, vào lúc đầu năm 1955, thuở Phạm Duy sang học nhạc tại Paris, mỗi chiều thứ ba, Phạm Duy đã đến tìm tôi để cùng đi dự thính buổi diễn thuyết của Giáo sư Chailley về môn nghiên cứu nhạc. Thường, thì Phạm Duy đến sớm, và nói chuyện âm nhạc với tôi. Phạm Duy hát những điệu dân ca mà anh đã nghe hoặc đã ghi từ lâu, hay những bài nhạc mà anh định sáng tác. Câu chuyện rất lý thú, nên tôi thường để máy ghi âm giữ lại mấy điệu mà Phạm Duy hát cho tôi nghe. Ðến nay tôi vẫn giữ cuốn ”băng” ấy. Vặn lại nghe tôi rất sung sướng mà thấy rằng người lữ khách trong trường ca, từ năm 1955 ”đi từ ải Nam Quan” mới gặp cô lái đò miền Trung Du, mà ngày nay đã tới mũi Cà Mau; tôi sung sướng khi thấy bạn thực hiện một ý định, khi biết rằng nhạc phẩm vừa ra đời có một giá trị về văn nghệ.
Continue reading Con đường cái quan: Vào miền Nam & bài nhận xét của GS.Trần Văn Khê




Trong phần giới thiệu đoạn khúc 2, Nhạc sĩ Phạm Duy đã viết: Qua Miền Trung, với tình thương yêu chan chứa niềm xót xa.
Satan là quỷ dữ, Quỷ Vương chứ không phải quỹ nhí. Thiên hạ nhiều khi rủa nhau “Đồ Satan”. Và đương nhiên là ta nghĩ đến Quỷ Vương là kẻ màu đen, có đuôi, có nanh, có sừng, có vương miện, cầm chĩa ba, hành hạ con người. Nhưng nghĩa đầu tiên cổ xưa nhất của Satan là Kẻ Cám Dỗ, the Tempter. (Nghĩa này rõ ràng nhất trong sách Giốp (Job) của Cựu Ước. Trong đó Satan giúp Thượng đế thử lòng con người (Giốp) bằng mọi loại cám dỗ và thứ thách để con người mất lòng tin).




