Mừng lễ Vu Lan

Chào các bạn,

Hôm nay, rằm tháng 7 âm lich, là ngày Lễ Vu Lan, Lễ Báo Đáp Ân Đức Cha Mẹ.
Mecon2
Lễ này bắt đầu từ Kinh Vu Lan (Ullambana Sutta). Theo đó tôn giả Mục Liên xuống âm phủ tìm mẹ, thấy mẹ đói khổ, bèn dâng cơm cho mẹ. Nhưng mẹ Mục Liên, vì lòng tham quá nhiều, sợ các quỷ đói khác dành phần ăn của mình, nên cơm liền biến thành than đang cháy đỏ, không ăn được. Mục Liên không biết làm thế nào, về hỏi thầy là Phật Thích Ca. Phật dạy Mục Liên là nghiệp tội của mẹ quá nặng, cần phải nhờ thần lực của chư tăng mười phương hỗ trợ. Và ngày tự tứ là ngày chư tăng mười phương đều có mặt tại một nơi, là ngày tốt để làm lễ cầu nguyện cho mẹ.

Tự tứ, tiếng Phạn là Pravàranà, Trung Hoa dịch âm là Bát-lợi-ba-lạt- noa, Bát-hòa-la, dịch ý là mãn túc, hỷ duyệt, tùy ý sự, chỉ sự thỉnh cầu người khác chỉ điểm những lỗi lầm, khuyết điểm của mình. Sự chỉ điểm này được căn cứ trên ba trường hợp: kiến–thấy được lỗi làm, văn–nghe được lỗi lầm, và nghi–nghi ngờ là có lỗi lầm, dù không thấy không nghe chắc chắn.

Ngày tự tứ là ngày rằm tháng bảy âm lịch, ngày cuối cùng của 3 tháng an cư kiết hạ của chư tăng, từ rằm tháng tư đến rằm thánh bảy. Đây là ba tháng chúng tăng chay tịnh, trì giới, thiền định, bồi dưỡng đức hạnh và trí tuệ. Đến ngày cuối là ngày tự tứ, chúng Tăng tập họp, từng vị một ra trước đại chúng cầu xin được đại chúng soi sáng, bằng cách chỉ cho mình thấy những lỗi lầm, những khuyết điểm, mà vì vô tình hay cố ý, mình đã sai phạm, nhưng do vô tri, không thể tự thấy biết. Sau khi đại chúng chỉ cho thấy rồi, thì thành tâm sám hối. Sám hối rồi thì sẽ được thanh tịnh. Tâm thanh tịnh tự nhiên phát sinh hoan hỷ, nên gọi là tự tứ.

Trong ngày tự tứ thần lực của chư tăng rất mạnh, nhờ mới được 3 tháng bồi dưỡng. Muc Liên nghe lời dạy của Phật, cùng chư tăng dâng lễ vật cầu nguyện, nhờ đó mà mẹ Mục Liên được giải thoát khỏi địa ngục và đi đầu thai. Vì vậy ngày tự tứ còn gọi là ngày Báo Đáp Ân Đức Cha Mẹ, tức là Ngày Vu Lan.

“Vu Lan” hay” Vu lan bồn” là phiên âm từ chữ Phạn là Ullambana, dịch sang hán việt là đảo huyền, tức là “treo ngược”, chỉ cái khổ cùng cực, cái khổ bị treo ngược. Lễ Vu Lan là lễ báo đáp ân đức của cha mẹ bằng cách giải tỏa cái khổ như bị treo ngược của cha mẹ.

Về sau này, từ chuyện mẹ Mục Liên ở âm phủ, người ta còn xem như ngày Vu Lan là ngày tưởng nhớ đến các linh hồn người chết, và vì vậy người ta thường có tục cúng cô hồn, dâng thực phẩm cho các linh hồn cô đơn vất vưởng, trong mùa Vu Lan.

Trong phần sau đây, chúng ta có:

1. Kinh Vu lan (tổng cộng 10 đoạn)

2. Cài giữa các đoạn kinh là 2 videos Trường ca Kinh Vu Lan, nhạc do anh Vũ Tá Hân (Singapore) viết.

3. Bộ 5-videos “Phật thuyết Kinh Vu Lan”, cho các phật tử muốn nghe giảng kinh kỹ lưởng.

4. 19 links đến bộ cải lương 19 videos “Mục Liên Tìm Mẹ.”

Ngày thứ bảy tuần này, chúng ta sẽ tiếp tục post các videos nhạc và bài viết về cha mẹ, cho mùa Vu lan.

Chúc các bạn một ngày Vu Lan nhiều ân đức.

Hoành

.

    Kinh Vu Lan
    Ullambana Sutta

    1. Ta từng nghe lời tạc như vầy:
    Một thuở nọ Thế-tôn an-trụ
    Xá-vệ thành Kỳ-thụ viên trung,
    Mục-liên mới đặng lục-thông,
    Muốn cho cha mẹ khỏi vòng trầm-luân.
    Công dưỡng-dục thâm-ân dốc trả,
    Nghĩa sanh thành đạo cả mong đền,
    Làm con hiếu-hạnh vi tiên,
    Bèn dùng huệ-nhãn dưới trên kiếm tầm.
    Thấy vong-mẫu sanh làm ngạ-quỷ,
    Không uống ăn tiều-tụy hình-hài.
    Mục-liên thấy vậy bi-ai,
    Biết mẹ đói khát ai-hoài tình thâm.

    2. Lo phẩm-vật đem dâng từ-mẫu,
    Ðặng đỡ lòng cực khổ bấy lâu.
    Thấy cơm mẹ rất lo âu,
    Tay tả che đậy, hữu hầu bốc ăn.
    Lòng bỏn-xẻn tiền-căn chưa dứt,
    Sợ chúng ma cướp dựt của bà.
    Cơm đưa chưa tới miệng đà,
    Hóa thành than lửa nuốt mà đặng đâu.
    Thấy như vậy âu-sầu thê-thảm,
    Mục-kiền-liên bi-cảm xót thương,
    Mau mau về đến giảng-đường,
    Bạch cùng sư-phụ tìm phương giải nàn.

    3. Phật mới bảo rõ ràng căn-cội,
    Rằng mẹ ông gốc tội rất sâu.
    Dầu ông thần-lực nhiệm-mầu,
    Một mình không thể ai cầu được đâu.
    Lòng hiếu-thảo của ông dầu lớn,
    Tiếng vang đồn thấu đến cửu-thiên
    Cùng là các bực Thần-kỳ
    Tà, ma, ngoại-đạo, bốn vì Thiên-vương
    Cộng ba cõi sáu phương tu-tập,
    Cũng không phương cứu-tế mẹ ngươị
    Muốn cho cứu đặng mạng người,
    Phải nhờ thần-lực của mười phương Tăng.

.

Trường ca Kinh Vu Lan (Võ Tá Hân)
Phần 1


.

    4. Pháp cứu-tế ta toan giải nói
    Cho mọi người thoát khỏi ách-nàn
    Bèn kêu Mục-thị đến gần,
    Truyền cho diệu-pháp ân-cần thiết thi
    Rằm tháng bảy là ngày Tự-tứ
    Mười phương Tăng đều dự lễ này
    Phải toan sắm sửa chớ chầy
    Thức ăn trăm món trái cây năm màu
    Lại phải sắm giường nằm nệm lót
    Cùng thau, bồn, đèn đuốc, nhang, dầu,
    Món ăn tinh-sạch báu mầu
    Ðựng trong bình-bát vọng-cầu kính dâng
    Chư Ðại-đức mười phương thọ-thực
    Trong bảy đời sẽ đặng siêu thiên
    Lại thêm cha mẹ hiện-tiền
    Ðặng nhờ phước-lực tiêu-khiên ách-nàn.

    5. Vì ngày ấy Thánh-tăng đều đủ
    Dầu ở đâu cũng tụ-hội về.
    Như người Thiền-định sơn-khê
    Tránh điều phiền-não chăm về thiền-na
    Hoặc người đặng bốn tòa đạo quả
    Công tu-hành nguyện thỏa vô-sanh
    Hoặc người thọ hạ kinh-hành
    Chẳng ham quyền-quý ẩn-danh lâm-tòng
    Hoặc người đặng lục-thông tấn-phát
    Và những hàng Duyên-giác, Thanh-văn
    Hoặc chư Bồ-tát mười phương
    Hiện hình làm sãi ở gần chúng-sanh
    Ðều trì giới rất thanh, rất tịnh
    Ðạo-đức dày, chánh-định chơn-tâm
    Tất cả các bực Thánh, Phàm
    Ðồng lòng thọ-lãnh bát cơm lục-hòa

    6. Người nào có sắm ra vật-thực
    Ðặng cúng-dường Tự-tứ Tăng thời
    Hiện-tiền phụ-mẫu của người
    Bà con quyến-thuộc thảy đều nhờ ơn
    Tam-đồ khổ chắc rằng ra khỏi
    Cảnh thanh-nhàn hưởng-thọ tự-nhiên.
    Như còn cha mẹ hiện-tiền
    Ðó nhờ cũng đặng bá niên thọ-trường
    Như cha mẹ bảy đời quá-vãng
    Sẽ hóa-sanh về cõi thiên-cung
    Người thời tuấn-tú hình-dung
    Hào-quang chiếu sáng khắp cùng châu-thân

.

Trường ca Kinh Vu Lan (Võ Tá Hân)
Phần 2


.

    7. Phật dạy bảo mười phương Tăng-chúng
    Phải tuân theo thể-thức sau này:
    Trước khi thọ thực đàn chay
    Phải cầu chú-nguyện cho người tín-gia.
    Cầu thất-thế mẹ cha thí-chủ
    Ðịnh tâm-thần quán đủ đừng quên
    Cho xong ý-định hành-thiền
    Mới dùng phẩm-vật đàn-tiền hiến-dâng.
    Khi thọ-dụng nên an vật-thực
    Trước Phật-đài hoặc tự tháp trung:
    Chư Tăng chú nguyện viên dung
    Sau rồi tự-tiện thọ dùng bữa trưa

    8. Pháp cứu-tế Phật vừa nói dứt
    Mục-liên cùng Bồ-tát chư Tăng
    Ðồng nhau tỏ dạ vui mừng
    Mục-liên cũng hết khóc thương rầu buồn
    Mục-liên mẫu cũng trong ngày ấy
    Kiếp khổ về ngạ-quỷ được tan
    Mục-liên bạch với Phật rằng:
    “Mẹ con nhờ sức Thánh-Tăng khỏi nàn
    Lại cũng nhờ oai thần Tam-bảo
    Bằng chẳng thì nạn khổ khó ra
    Như sau đệ-tử xuất-gia
    Vu-lan-bồn pháp dùng mà độ sanh
    Ðộ cha mẹ còn đương tại thế
    Hoặc bảy đời có thể đặng không ?”
    Phật rằng: “Lời hỏi rất thông
    Ta vừa muốn nói con dùng hỏi theo

    9. Thiện-nam-tử, tỳ-kheo nam nữ
    Cùng quốc-vương, thái-tử, đại-thần
    Tam-công, tể-tướng, bá-quan
    Cùng hàng lê-thứ vạn dân cõi trần
    Như chí muốn đền ơn cha mẹ
    Hiện-tại cùng thất-thế tình thâm
    Ðến rằm tháng bảy mỗi năm
    Sau khi kiết-hạ chư Tăng tựu về
    Chính ngày ấy Phật đà hoan-hỉ
    Phải sắm sanh bá vị cơm canh
    Ðựng trong bình-bát tinh-anh
    Chờ giờ Tự-tứ chúng Tăng cúng-dường
    Ðặng cầu-nguyện song-đường trường-thọ
    Chẳng ốm đau, cũng chẳng khổ chi
    Cùng cầu thất-thế đồng thì
    Lìa nơi ngạ-quỷ sanh về nhơn, thiên
    Ðặng hưởng phước nhân duyên vui đẹp
    Lại xa lìa nạn khổ cực thân
    Môn-sanh Phật-tử ân-cần
    Hạnh tu hiếu-thuận phải cần phải chuyên

    10. Thường cầu-nguyện thung-huyên an-hảo
    Cùng bảy đời phụ-mẫu siêu-sanh
    Ngày rằm tháng bảy mỗi năm
    Vì lòng hiếu-thảo thâm-ân phải đền
    Lễ cứu-tế chí-thành sắp đặt
    Ngỏ cúng-dường chư Phật chư Tăng
    Ấy là báo đáp thù ân
    Sanh-thành dưỡng-dục song-thân buổi đầu
    Ðệ-tử Phật lo âu gìn-giữ
    Mới phải là Thích-tử Thiền-môn
    Vừa nghe dứt pháp Lan-bồn
    Môn-sanh tứ-chúng thảy đồng hỉ-hoan
    Mục-liên với bốn ban Phật-tử
    Nguyện một lòng tín-sự phụng-hành !

.
Phật Thuyết Kinh Vu Lan (1-5)

.

Phật Thuyết Kinh Vu Lan (2-5)

.

Phật Thuyết Kinh Vu Lan (3-5)

.

Phật Thuyết Kinh Vu Lan (4-5)

.

Phật Thuyết Kinh Vu Lan (5-5)

.

Mục Liên tìm mẹ (Video cải lương)

Mục Liên cứu mẹ P1
Mục Liên cứu mẹ P2
Mục Liên cứu mẹ P3
Mục Liên cứu mẹ P4
Mục Liên cứu mẹ P5
Mục Liên cứu mẹ P6
Mục Liên cứu me P7
Mục Liên cứu mẹ P8
Mục Liên cứu mẹ P9
Mục Liên cứu mẹ P10
Mục Liên cứu mẹ P11
Mục Liên cứu mẹ P12
Mục Liên cứu mẹ P13
Mục Liên cứu mẹ P14
Mục Liên cứu mẹ P15
Mục Liên cứu mẹ P16
Mục Liên cứu mẹ P17
Mục Liên cứu mẹ P18
Mục Liên cứu mẹ P19 – het

6 thoughts on “Mừng lễ Vu Lan”

  1. Hi Tố Uyên,

    Thích Ca hay Thích Gia thì cũng chỉ là phiên âm từ tiếng Phạn. Ở Việt Nam người ta quen Thích Ca, ở Trung quốc nói thành Thích Gia, là chuyện thường thôi.

    Phật Thích Ca có 10 đại đệ tử (và dĩ nhiên là hàng nghìn trung và tiểu đệ tử :-)). Tên của 10 vị và có cả ảnh nữa 🙂 ở đây

    Trong các kinh, thường có một ít về sinh họat và đối thọai giữa Phật Thích Ca và các đệ tử. Còn các truyền thuyết nằm ngòai kinh thì cũng có nhiều, nhưng đa số là chuyện nhảm nhí, không đặt vững vàng trên triết lý Phật giáo. Các truyện ở trong các kinh, dù mới nghe qua cũng có vẻ như chuyện thần thoại nhưng phần nhiều đó là các biểu tượng triết lý, rất sung túc về ý nghĩa.

    Ví dụ, về chuyện Mục Liên cứu me. Một cách suy nịêm về chuyện ấy là mẹ của ta chính là tâm ta. Tâm của mình chỉ huy hết mọi hành động của mình, nên tâm mình là mẹ mình. Mà tâm mình tham lam thì mình luôn luôn đói vì “lòng tham vô đáy mà”, no sao được?

    Và người tham thì khổ sở trong địa ngục triền miên lửa tham của mình, khổ như bị treo ngược. Treo ngược thì rất cực, nhưng điều chính là treo ngược thì thấy mọi sự đảo ngược hết. Nghĩa là người tham thì không thấy được cuộc đời đúng được, nhìn chuyện gì cũng hiểu sai, hiểu ngược hết.

    Phải nhờ thần lực của chư tăng mới đưa mình ra khỏi địa ngục đó được, tức là phải có được một cộng đồng của những người hòa ái vị tha, không tham lam, thì mới đưa người ấy khỏi địa ngục tham lam được. Tức là, muốn cho người ta hết tham lam trên thế gian này, chưởi rủa người ta hoặc giảng đạo cho người ta thì không hiệu lực. Mọi người phải sống hòa ái vị tha, khi nguời tham thấy mọi người chung quanh sống cách đó, họ sẽ được “thần lực” của những người tốt chuyển hóa lòng tham của họ.

    Một ý nghĩ khác của kinh vu lan, ít triết lý hơn, nhưng cũng rất thực dụng là, con cái cần tưởng nhớ đến cha mẹ sau khi chết và lo lắng cho an nguy của cha mẹ sau khi chết. Mà lo lắng cho cha mẹ đã mất cũng chính là nhắc nhở mình yêu thương cha me khi còn sống.

    Và lo lắng cho an nguy của cha mẹ sau khi chết cũng chính là lo lắng cho cách sống của mình bây giờ, sống thế nào để không đọa vào địa ngục (ngay giờ phút này, hay sau khi chết).

    Các câu chuyện ngụ ngôn triết lý thường rất giàu có về ý tưởng. Một câu chuyên có thể có nhiều tầng ý nghĩa khác nhau. Vì vậy các truyền thống đạo học sâu sắc khi xưa thường dùng ngụ ngôn để chuyển tải tư tưởng.

    Em khỏe nhé 🙂

    Like

  2. Hi, anh
    Mot thong tin rat tuyet voi, em xem nhieu bai viet ve ngay le Vu Lan nhung chua doc duoc bai nao de cap den cau chuyen giua A Nan va con quy doi do ca.
    Ma anh oi, la Phat Thich Ca hay Phat Thich Gia the anh nhi? neu theo tai lieu em check thi la Gia, ma Phat Thich Gia co 10 do de, trong do co Muc Lien, gio lai duoc biet them A Nan nua.
    Keke khong biet anh con biet them cau chuyen nao ve cac do de con lai cua Phat Thich GIa ko?
    anh khoe nhe
    Em Uyen

    Like

  3. Hi Tố Uyên, Cám ơn em nhé.

    Bài ở link Vietnam.net có đọan nói về ngày Xá Tội Vong Ân như sau:

    “Sự tích lễ cúng cô hồn như sau: Cứ theo “Phật Thuyết Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni Kinh” mà suy thì việc cúng cô hồn có liên quan đến câu chuyện giữa ông A Nan Ðà, thường gọi tắt là A Nan, với một con quỷ miệng lửa (diệm khẩu) cũng gọi là quỷ mặt cháy (diệm nhiên). Có một buổi tối, A Nan đang ngồi trong tịnh thất thì thấy một con ngạ quỷ thân thể khô gầy, cổ nhỏ mà dài, miệng nhả ra lửa bước vào. Quỷ cho biết rằng ba ngày sau A Nan sẽ chết và sẽ luân hồi vào cõi ngạ quỷ miệng lửa mặt cháy như nó. A Nan sợ quá, bèn nhờ quỷ bày cho phương cách tránh khỏi khổ đồ. Quỷ đói nói: “Ngày mai ông phải thí cho bọn ngạ quỷ chúng tôi mỗi đứa một hộc thức ăn, lại vì tôi mà cúng dường Tam Bảo thì ông sẽ được tăng thọ mà tôi đây cũng sẽ được sanh về cõi trên”.

    Đoạn này có trong Việt Nam Phật Giáo Sử Luận của Nguyễn Lang.

    Nhưng nội dung có vẻ không đúng tinh thần Phật giáo chính thống (Sợ quỷ, và bố thí để được tăng tuổi thọ, nhất là Anan là đệ từ lớn của Phật Thích Ca, chuyện đó không xảy ra được). Hơn nữa kinh “Phật Thuyết Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni Kinh” chỉ nghe nói trong truyền thuyết này, nhưng chẳng thấy có kinh đâu cả.

    Có lẽ vì vậy mà ngày nay khi giảng về ngày Vu Lan, các thầy thường không nói đến đọan này.

    Like

Leave a comment