All posts by Phạm Lưu Đạt

Founder of nonprofit organization Lá Lành Đùm Lá Rách (LLĐLR) and Phạm Trường Tân Scholarship (PTTS) Read more at: http://groups.google.com.vn/group/lalanhdumlarach?hl=vi minhduchoaitrinh.org

Một Mai Tôi Qua Sông

Một mai tôi qua sông
Bến xưa có còn không
Hay nằm chết bên dòng
Mồ côi từng con sóng

Một mai tôi qua sông
Em giờ chắc tay bồng
Tóc dài thôi ngóng trông
Vai gầy theo gió Đông

Một mai tôi qua sông
Mẹ tuổi đã lưng còng
Nhìn cuộc đời long đong
Tim sờn đời bão giông

Một mai tôi qua sông
Hành trang còn tấm lòng
Tìm về bờ bến mộng
Thôi một đời rêu rong
.

Phạm Lưu Đạt

04/02/2010

Tô xe lửa

Phở là món ăn đơn giản và phổ thông nhất cho những người Việt nước ngoài ở những vùng đông dân cư như thành phố Westminster và Garden Grove thuộc quận Orange, tiểu bang California. Nơi đây còn có một cái tên rất quen thuộc gọi là khu phố Bolsa và người ở đây cũng được gọi là dân Bolsa…

Phở Thái Bình Dương, Houston, Texas, USA

Khu vực này có trên 100 ngàn dân Việt đang sinh sống và đương nhiên là những quán phở theo nhau mọc như nấm sau cơn mưa vậy… Đi đâu cũng thấy tiệm phở, nhiều quá không nhớ hết, vậy mà tiệm phở lại tiếp tục mở thêm và lan dần qua những khu vực chung quanh, lây sang khu phố người Hàn Quốc và dể dàng trở thành món ăn khoái khẩu của dân Kim Chi, một giống dân được coi là khó tính, nhất là về ăn uống. Và người Hàn Quốc đã sản xuất phở ăn liền trước người Việt Nam hay Thái Lan?

Khi vào một tiệm phở, những bạn từ Việt Nam mới sang chắc không khỏi giật mình khi thấy những tô phở xe lửa to bằng cái thau ( đường kính của tô khoảng hơn 20cm). Làm sao ăn cho hết!

Đương nhiên rồi, mấy ai ăn hết được, thế mà rất nhiều người ăn bằng mắt, dù có bụng nhỏ hay có eo, ăn hết hay không, vẩn cứ mua. Lý do: chỉ trả thêm 1 hay 2 dollar bạn sẽ đi từ tô nhỏ đến tô trung và cuối cùng là tô xe lửa. Chỉ có thêm 2 đồng, được ăn một tô phở vĩ đại như vậy, nhiều người cảm thấy rẻ, ăn không hết thì bỏ mứa, có sao đâu? lo gì ba cái lẻ tẻ, thêm 2 dollar thôi mà, có phải không?

Thế là nhiều tô phở mà khách chỉ ăn chưa tới một phân nửa bỏ mứa vô tội vạ. vì cái tính tham rẻ và ăn bằng mắt của mình…

và bên kia bờ đại dương, trên quê hương hình cong như chữ S: rất nhiều em học sinh nghèo vẩn mòn mõi mơ về những 1 hay 2 US dollar đó để được ăn, được áo quần lành lặn và được đi học….mà thôi.

Phạm Lưu Đạt 03/25/2010

ps: theo sáng kiến của người sinh viên trẻ Phan Thế Danh ở Hà Nội, Đạt dùng chữ S: (có hai chấm bên cạnh để tượng trưng
cho Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam)

Xuân Ngẫu Hứng Đi Tìm

Xuân Ngẫu Hứng Đi Tìm

Hoa chen đua nở đó cùng đây
Chồi xanh chớm lộc mộng đong đầy
Vài sương trốn nắng trong khe lá
Phông xuân nhè nhẹ, lả tả mây.

.

Lệ Xuân

Trời xanh lác đác mây trắng phau
Gió xuân lay nhẹ lá xanh màu
Nhớ về quê cũ buồn năm tháng
Dằng dặc tơ lòng lệ nối nhau
.

Phạm Lưu Đạt

13-2-2010

Buâng Quơ Từ Nơi Xa Xôi.

Gío thở từng sợi lạnh
Xuân vẩn ở nơi nao?
Loanh quanh vài trang báo
Đâu đó một cành mai
Thế thôi.
Nắng đầu mùa chút ấm
Nằm nướng dài trên sân
Con chim sẻ gật gù
Tìm tình yêu đầu Xuân?
Thế nhé

Ai có về bến xưa
Nhớ gói cánh hoa đào
Nhớ thăm con đường nọ
Nhớ gởi lời chúc xuân
Nhớ em.
Vài cụm mây lơ đểnh
Vướng ngọn núi thông gìa
Vài con sóc kiếm ăn
Rớt rơi từng nhúm tuyết
Cô độc
Xuân vẫn xa
Thêm một lần
Chồng chất tóc phai.

Phạm Lưu Đạt

02/06/2010

Hoa Sầu Riêng

Trời cao bát ngát một màu xanh
Hoa đơm Trắng, Đỏ thắm trên cành
Kìa người viễn xứ loanh quanh kiếm
Một chiếc hoa sầu…riêng áo anh.
Phạm Lưu Đạt – Los Angeles

Sơn nữ cười tươi đón bạn xa
Sầu riêng ngần ngại một loài hoa
Cho ai hiểu được tình chung ấy
Một trái tim ngời cháy thiết tha.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Hoa ở trên cành hoa rơi rụng
Rụng xuống bên đường lắm kẻ qua
Có kẻ vô tình đưa chân đạp
Đâu kẻ thương tình… một cánh hoa
Tueqpp – Garden Grove

Hoa Sầu riêng anh mang trên áo
Áo phong trần bạc trắng sờn vai
Đời bao dặm, hoa thơm bấy dặm
Anh yêu hoài một cánh Sầu…riêng
Phạm Lưu Đạt – Los Angeles

Đời ơi, bởi thế mới nên…sầu!
Bao người chia sớt nỗi niềm đau?
Có biết đâu rằng khi tơi tả
Hoa đã cho đời những ngọc châu.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Để rạng mày hoa có dễ đâu
Cao xanh giăng kín ở trên đầu
Bao quanh lá cỏ ..còn yêu dấu
Nắng hãn mưa dầu…. có nỡ đâu !
Lê Long – Sóc Trăng

Lưng chừng ngọn núi cao xa ấy
Bao cánh hoa Sầu… riêng kết mây
Hương hoa lơ lững trời và đá
Con chim mõi cánh đã về đây!
Phạm Lưu Đạt – Los Angeles

Có thế chứ Diều,cánh bằng ơi!
Đã phiêu bạt khắp mấy phương trời
Hãy trở về đây ôm đất mẹ
Cho hồn thanh thản nhẹ chơi vơi.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Đong đầy một chút Sầu riêng hương
Đem tỏa ba miền ít vấn vương
Bắc Trung Nam Việt quê tôi đó
Sầu… riêng đưa lối lắm yêu thương
Duytduy – tp HCM

Tình chung ta nối những sầu riêng
Nối dài bốn biển,nối bạn xa
Dòng máu Lạc Hồng oai linh lắm
Sẽ đến một ngày nở đầy Hoa.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Sầu riêng mùa đến sầu riêng nở
Đơm bông qủa kết lắm kẻ nhờ
Nhân lộc cho ai trơ cái xác
Đâu trách giận hờn kẻ làm ngơ
Tueqpp – Garden Grove

Hoa Sầu riêng tóc cài sơn nữ
Thêm chút hương tình thoáng đã như
Người viễn xứ hồn ngơ ngác mộng
Rượu …cần… say bên suối tương tư
Mdloit – Los Angeles

Tương tư…sầu, riêng ta Trăng tỏ
Trăng bên thềm Sơn nữ.. đắn đo
Hãy cùng ta đêm nay cho cạn
Rượu thêm tình nặng lắm người ơi
Phạm Lưu Đạt – Los Angeles

Thôi thì một thoáng hương rơi
Trăng thanh,Hoa đẹp vẻ ngời sắc xuân
Này Người đừng có bâng khuâng
Mời nhau nồng cháy rượu tình phiêu diêu.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Nhẹ đưa xa vắng lời ru
Tiếng khèn len núi, rượu say sương gần
Đêm qua… thôi nhé lệ ngân
Đường đi xuống núi nặng nề nhớ nhung
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Cồng,Chiêng xao xuyến mông lung
Người đi,người ở nỗi lòng nao nao
Một mai đời có hư hao
Tình nàng Sơn nữ hôm nào không phai.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Bên biển vắng, anh trông về núi
Đâu Tờ-Rưng tấu khúc bên gùi
Sơn Nữ hởi có còn qua suối
Nhặt cánh Sầu…riêng. Chúc em vui
Mdloit – Los Angeles

Không quên đâu nhé người ơi
Bươn rừng,lội suối.Bên đồi mộng mơ
Sầu riêng cánh mỏng lơ thơ
Gởi vào cơn gió bến bờ xa xăm.
Hà diệp Thu – Quy Nhơn

Giây sầu theo gío về buôn
Em đem kết lại một tầng mây xanh
Gío ơi nhớ đến cùng anh
Cho mây rơi ít sầu… riêng bản mường
Phạm Lưu Đạt – Los Angeles

Lặng lẽ thât khiêm nhường
Ôm ấp trọn tình thương
Sầu riêng hương theo gió
Tặng ai người ..Vấn vương.

Trắng trong hoa thơm ngát
Kết trái đầy gai chông
Trong lòng chất chờ mong
Một lần thôi ..nhớ mãi.
Hồng Phúc (Đăk Lăk)

Sầu riêng hoa
nở
thơ chung
Nối từ thậm thượt muôn trùng trẩy xuôi

Sầu riêng hoa
giữa
xuân tươi
Trắng thơm ngan ngát cho người mộng vây!…
hoatrang – VN

Chừng nào say…

Xuân đã về, mà người chẳng thấy?
Mãi bay xa, còn nhớ chốn này ?
Hàng cây cau buông dài sợi nhớ
Đàn chim non tròn mắt cay cay….
Đã bao năm sao còn ngần ngại,
Chuyện chúng mình… đâu phải trả vay.
Chim bay xa …chim bay về tổ,
Đến bao chừ ta hãy chung say.

Phạm Lưu Đạt

Ầu ơ! Quê hương

Ấu ơ! Quê hương
Ầu ơ…
Nhớ về quê Mẹ ngậm ngùi
Lòng đau như cắt, khóc đời tha hương
Chơi vơi nỗi nhớ niềm thương
Nhạt nhoè nước mắt, buồn ơi là buồn…

Đêm đêm thức giấc lệ tuôn,
Ngoài song gió đến, hương đồng biệt tăm!
Mẹ ơi mẹ! Chốn xa xăm,
Nồi canh rau đắng con nào đã quên.

Biển đời còn mãi lênh đênh,
Sao chưa về bến, vườn dâu đang chờ.
Đời vật vờ, người ngẩn ngơ!
Đâu là chốn cũ, đâu là quê hương ?
Ầu ơ!
Lập lòe đom đóm đong đưa ,
Một đời sẽ tận, thân này về đâu?
Chân trời vượt mấy bể dâu,
Cũng tìm nơi Mẹ chôn nhau mà về…

Phạm Lưu Đạt

Đóa Muộn

Chào các bạn,

Các bạn trong nhóm từ thiện Lá Lành Đùm Lá Rách do anh Phạm Lưu Đạt quản lí, mới làm xong một bài thơ, mỗi người một đoạn. Mình mang ra post ở đây cho vui.

Cám ơn Đạt đã chuyển tiếp.

Hoành

Đóa Muộn

Nở lặng lẽ trong hồn anh đóa muộn
Xuân ồ xuân! Nền nả quá đi thôi.
Ngày đang tết cứ rộn ràng tháng chạp
Lòng muốn về bên người quá người ơi! (N.T.Ái )

Ngày đến ngày đi anh xa vời qúa khứ
Lượm từng trang bó chặt đón tương lai
Lả tả mây Xuân, dập dìu áo lụa
Người đi mang nhớ, người ở giăng sầu (PLĐạt)

Xuân yên ả? trong bồn chồn gío lạnh
Đông chưa tàn sao rộn rả gấm hoa
Nơi xa đó mây mù đan khắp ngả
Phương trời này chơm chớm những mầm xanh (MDloit)

Lòng hỏi lòng người xưa giờ sao nhỉ
Đôi mắt huyền có còn những giọt trong
Xuân năm ấy đã là xuân vĩnh biệt
Để hoa vàng chẳng còn nở trong tôi (thuanUSC)

Trông tin nhạn mưa trôi về ải Bắc
Chờ bóng ai, chim én khóc đêm dài
Xuân lại đến, mai vàng khoe hương sắc
Để mình ai, lặng lẽ xót xa lòng ( MaiNguyệt)

Chưa nguôi hết năm dài ai cô độc
Ngôi sao nào chưa sáng những đêm đông
Ôi bến vắng chơ vơ trời mây nước
Gío xuân về, bớ thuyền! Thuyền vẩn bặt tăm (qn4526)

Chí bốn phương, bạn rồi xa trăm ngả
Nhưng quê hương vẫn là chốn thâm tình
Người về đây ta đón xuân thân ái
Nâng ly mừng đón tết cả Giêng, Hai… (NĐHòa -Quy Nhơn)

Xuân sớm choán Đông, Xuân nắng ấm
Xuân tiễn ưu phiền, một nhánh mai
Đâu đây chồi mới trong sương sớm
À một tiếng vang với núi sông. (PLĐạt – Los Angeles)

Gió se lạnh sớm nay, trời trong vắt!
Phố rộn ràng sắc đỏ, sắc xanh
Đã thấy niềm vui sáng từng gương mặt
Xuân ngập ngừng, đôi lá nõn trên cành… (PKYến, Sài Gòn)

Xuân trong mắt, trên môi người yêu đấu (ĐLan,  BMT)
Xuân trong tim, trong dáng núi quê xa
Xuân từ những ly rượu mừng men thắm
Xuân trong nhau, trong khúc hát chan hoà.

Em là kẻ nơi rừng thưa núi trọc (ĐLan, BMT)
Đón xuân xa xin tiếp nối vài vần
Xuân quê hương nghe man mác lặng thầm
Niềm thương nhớ của người nơi đất khách

Cánh mai xuân có vàng trên xứ lạnh (ĐLan, BMT)
Cho hồn người phút chốc hoá xuân ca
Ngày chưa đến đã mang lời thi tứ
Giọt nắng vàng thêm ấm chút lòng nhau

Xuân biếc lá trầu, tròn những buồng cau (MTâm, BMT)
Xuân e ấp nét nhìn nghiêng mai thắm
Xuân nhẹ nhàng thơm ngát cánh đào tươi
Xuân men say rộn rã mắt ai cười

Xuân yêu mến mở lòng vui buông xả (MTâm, BMT)
Xuân yêu thương trao tặng những an hòa
Xuân ấm nồng tình bạn khắp gần xa
Xuân hạnh phúc nở hồng trên đóa muộn

Xuân không tuổi. Xuân muôn đời tươi thắm
Hương không xưa. Hương tỏa khắp đất trời
Người dệt mến yêu thành thơ bất tận
Nối vòng tay nồng ấm đến muôn nơi (TNNHoa, BMT)

Nắng ấm lại về đưa tiễn đông
Trời se se lạnh má em hồng
Ngàn hoa ướm nụ chờ hơi ấm
Xuân đến lộc vươn đón nắng hồng .  (HP, BMT)

Thân chúc mọi nhà đa phúc lộc
an khang thịnh vượng ,chúc thành công
Tân niên đầm ấm tình nhân thế
Đất nước vinh quang chí Lạc hồng . (HP, BMT)

Xuân luôn trẻ, nơi nơi xuân thắm
Xuân của tôi, xuân của muôn người
Xuân tươi, rạo rực đất trời
Xuân vui hi vọng, sáng đời yêu thương (Huỳnh Huệ – BMT)

Xuân đã về trên cành lộc biếc
Xuân muôn phương trên Đọt Chuối Non
Xuân cho già trẻ sắt son
Xuân đi, vạn vật mãi còn mùa xuân (Huỳnh Huệ – BMT)

Xuân ơi ta hớn hở đón mời
Sắc hương Xuân phủ ngợp đất trời
Đông về ngủ lại miền băng giá
Mai Đào Oanh Yến phúc nơi nơi (Túy-Phượng, Wash. DC)

Mùng Hai, thơ tặng muôn người
Tặng tia nắng mới rạng ngời cúc mai
Tặng Đọt Chuối Non
những âm giai
Điệu xuân trẩy khúc hòa hài thế nhân
Tặng nhau
lời nói ân cần
Tặng thêm câu chúc thắm nồng ý vui
Tặng màu lúa nõn xanh đời
Soi cho mắt biếc,viền môi ngọt ngào
Để tình trong trẻo
dạt dào
Đất trời luân chuyển hoan trào chúc xuân (Giọt Sương Tím)

Xuân đi Xuân đến bao lần
Xuân trong ta vẫn muôn phần thắm tươi
Tạ ơn đất nước, con người
Cho ta mãi những nụ cười mùa Xuân… (Trần Can)

Em Và Bông Tuyết

Em ra đường, nắng nung vỉa hè
Mồ hôi ướt đầm lưng áo,
Em đi tìm bông tuyết rơi!
bên khung cửa kiếng rực sáng
với những hàng chữ không quen.

Hình như tuyết rơi giữa thành phố!
Em chộp lấy ước mơ!
Em mơ hồ hy vọng!
Em thèm không khí lạnh của bên kia khung cửa
và những món hàng giá đắt hơn cuộc đời.
Em đưa tay đón nhận chỉ trong mơ…
Bông tuyết chẳng hề rơi ,
giữa ngay thành phố,
chỉ tưng bừng sau cửa kính cao sang.
Mồ hôi ướt đầm lưng áo,
Em đi tìm bông tuyết rơi bên vỉa hè nắng cháy.


Phạm Lưu Đạt

Thả Diều

dieu len
Hôm nay, đuợc gió, con diều của thằng Đạt bay lên thật nhanh. Cả sáng hôm nay, Nó cứ lom khom bò trên sàn nhà làm con diều bằng giấy báo. Nó nhất định phải làm con diều có bốn đuôi dài hơn con diều bị rớt mất hôm qua. Nó xin được cuộn dây cước câu cá thay cho cuộn giây chỉ dễ đứt, nhất định con diều bằng báo này sẽ bay cao nhất thành phố Quy Nhơn hay ít ra phải bay cao hơn diều của mấy đứa hàng xóm.

Thả diều là một nguồn vui của các đứa bé tỉnh lỵ, nhất là ở cái thành phố ven biển này. Sau khi diều đã bay cao, thằng Đạt không giống mấy đứa bạn khác là cho diều lượn hay chạy diều dọc biển với đám bạn. Nó thả diều trên nóc nhà, khi diều đã bay hết cuộn dây cước, nó sẽ cột dây diều vào ngón chân rồi nằm dài trên mái nhà đọc sách, thỉnh thoảng nhìn con diều đang bay trên cao mà mơ mộng….
dieuxua
… Nó mơ bay qua những tầng mây, nó bay đi xa khỏi thành phố, nó vượt trùng dương, bay qua sa mạc nơi của chuyện 1001 đêm.

Nó muốn bay mãi, bay đến cung Trăng chơi bắn bi với chú Cuội. Nó muốn có một cuộn dây cước thật là dài để nó bay xa, thật xa.

…Đã qua bao ngày tháng, qua hơn 28 mùa Hè, con diều của nó đã đi xa, thật xa, con diều thằng Đạt rớt bên kia Thái Bình Dương.Con diều đã thấy vừa đủ của sự vật chung quanh. Nó không còn ao ước mơ mộng khi đã đến được xứ Aladin, đến thành phố của Chopin, rồi con sông Siene… nó đã đến xứ của chú chuột Disney và thành phố của những ngôi sao màn bạc Hollywood..
motgocQuyNhon_
… Bây giờ nó không còn muốn bay xa, bay cao nữa. Nó muốn bay thật gần với ngọn me, trên đầu cây Phượng, bay thật thấp để được trôi theo những làn sóng nhẹ nhàng êm đềm của biển Quy Nhơn, bay thật thấp để được mơn man những ngọn cỏ đồng quê ở hai bên bờ sông Ba, bay thật thấp đến những gánh hàng rong…rất Việt Nam


Phạm Lưu Đạt

Nối Thơ Hàn Mặc

Mo-HanMacTu
“Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi….”

Hàn Mặc Tử

Người với núi cùng trông mong đợi!
Hét ra khơi réo gọi “ơi! ơi!”
Để xuân tới, khi em về bến
Rực lửa tình, máu trộn thơ rơi.

Trên đồi thông, xanh cây xanh cỏ
Dưới rặng dừa, sóng vỗ ngây ngô.
khu mo HanTít xa mù, Hằng treo ánh bạc
Đợi đêm về cùng sóng nhỏ to
Xuân đến, em về, sương thôi lạnh
Núi quên sầu trở nhịp rộn, nhanh
Lên cung hát: “yêu nhau cây cỏ”
Đánh thức hồn, gượng dậy, ngó quanh
“Bên mộ, em về, anh yêu quá
Nối cuộc chơi lở dở hôm qua?
Kìa! em khóc, thôi em đừng nhé!
Để Xuân buồn, thông tủi, Trăng xa…”

Trước mộ Hàn Mặc Tử –
kính bút –

Phạm Lưu Đạt

Chợt Nhớ Bình Định

À ơi Bình Định à ơi,
Quy Hòa liễu rũ, rộn ràng chim ca
Gò Găng nón lá đẩy đà
Tam Quan mát rượi dừa nghiêng nắng chiều

Thành Chiêm bóng ngã cô liêu
Đồ Bàn ôm hận, Đỗ Quyên lệ nhoà.
Trèo lên Bà Hỏa ngó qua
Ngàn thu biển gọi, vạn sầu đẩy đưa

Ai qua Thị Nại, xin thưa:
Nhớ thăm Mặc Tử bán Trăng bên ghềnh
Hòn Ngang, bải Xếp chênh vênh
Vọng Phu trong gío, Lao Xanh giữa trời

“Em về Bình Định cùng anh
Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa”

Phạm Lưu Đạt