Category Archives: Thơ

Lặng Buồn Cao Nguyên

cao nguyên 3
Cao nguyên gió cuốn lưng đồi
Sương mai xa khuất bóng người tha hương
Non cao in dấu nghìn thương
Xa xăm nỗi nhớ vấn vương đợi chờ

Bước chân kiếp bạc mây mờ
Lặng buồn phố núi tiễn người quan san
Nẻo xưa heo hút nắng vàng
Mặc chiều nghiêng bóng gọi hồn cao nguyên.

Quan Jun

Thu

thu 2

Em đến rồi Thu em đó sao
Lắng nghe trong gió tiếng rì rào.
Heo may liễu rũ bên bờ nhớ
Biển hát, thì thầm mây vút cao.

Ta nhớ mùa thu tự thuở nào
Cúc vàng khoe sắc dạ xôn xao
Mắt hiền e ấp long lanh sáng
Tóc xõa bờ vai thắm ngọt ngào.

Em đi trong nắng chiều xưa ấy
Tà áo nhẹ lay dáng đợi chờ
Chung lối ta về mình sánh bước
Khao khát tình yêu trao ước mơ.

Ta kết vần thơ buổi xế chiều
Thu vàng hương ngát.Trăng huyền siêu
Dòng đời trôi dạt thuyền về bến
Bát ngát mênh mông đón thủy triều.

Hồng Phúc

Một Chút Tâm Tình

Trăng  núi

MỘT CHÚT TÂM TÌNH

Nhớ ai mà biển bạc đầu
Núi bao nhiêu tuổi hóa mầu trẻ non.
Trăng chờ ngày tháng, trăng già
Nhớ thương, thương nhớ đậm đà người ơi.
Dòng đời đâu khác biển khơi
Lúc thì êm ả, lúc vơi, lúc đầy
Vần thơ nối kết vòng tay
Tấm lòng nhân ái dựng xây cuộc đời.
Ta đi đi khắp phương trời
Nghĩa nhân luôn nhắn gọi mời dấn thân.

biển
NHỜ ĐÂU

Nhờ đâu mà biển mênh mông
Nếu sông ngừng chảy biển nông cạn nguồn.
Sông ơi! sông có biết không ?
Rừng xanh, núi đá sinh nguồn nuôi sông.
Cội nguồn lặng lẽ nhưng không
Cho sông chảy mãi biển đông dâng đầy.
Đáp tình biển hóa làn mây
Mưa về phương núi tưới cây xanh rừng.
Tuần hoàn huyền diệu vô cùng
Nhờ ơn tạo hóa muôn trùng người ơi !.

Hồng Phúc

Thiền Thi (Lý – Trần 900 CE – 1400 CE)

Chào các bạn,

Mình mới làm xong slideshow này có 32 ảnh bonsai, 30 bài thơ thiền Hán Việt của hai đời Lý Trần (năm 900 đến 1400 sau công nguyên), và 30 bài thơ dịch tiếng Việt của các anh Nguyễn Duy, Nguyễn Bá Chung và Trần Đình Hoành. Bản nhạc nền Rejuvenation cũng rất thiền. Post đây để chia sẻ với các bạn.

Chúc các bạn một ngày tĩnh lặng !

Túy-Phượng

Click vào ảnh dưới đây để xem và download slideshow

bonsai-tree

Hoa Bâng Khuâng

Thưa các bạn, Không biết có ai trong các bạn đã từng thấy ” Hoa Bâng Khuâng ” không ạ?

bang khuang dung 3
Riêng Ninh đã được nhìn thấy vài ba lần. Lần đầu tiên N nhìn thấy là trong một lần đi dã ngoại với các bạn trong lớp SVYK Huế năm thứ ba (hồi đó YK của Miền Nam VN học đến 7 năm – riêng lớp N phải học 8 năm – sau 12 năm học ở PT Trung học).

Đi đến một vùng đồi núi hoang vu ở ngoại ô Huế, N chợt thấy một cô bạn học ngồi xuống đám cỏ nâng niu một lùm cây mọc hoang lá xanh sẫm và điểm nhiều hoa tím than (như màu áo dài của các cô gái Huế ), N được các bạn cho biết đó là Hoa Bâng Khuâng. Nhưng điều làm Ninh ngạc nhiên đó chính là đôi mắt, nét mặt của cô bạn gái bổng trở nên mơ màng, đắm say nhìn về một hướng xa xăm, nơi đó đang có một bạn trai cùng lớp đang vô tư chơi đùa!

Phải chăng cô muốn nhờ Hoa Bâng Khuâng để thổ lộ tình yêu thầm kín đó với chàng?

Và đúng thế, ai đã từng ngắm Hoa Bâng Khuâng ở những nơi hoang vắng, trong những buổi chiều tà sẽ không khỏi bâng khuâng nhớ đến một người mình đang thầm yêu, hay hoài vọng về một mối tình cũ xa xôi ! Theo mình nghĩ ( xin đừng cười cho là romantic quá).

Hoa Bâng Khuâng là linh hồn hay là vọng thân của một cô gái buồn cho một mối tình lặng dang dở? !

Cô bạn mà mình nhắc ở trên cũng dang dở … chết lặng một thời gian với chàng trai cùng lớp đó! Hôm nào (nếu ở VN hay ở nước ngoài về VN) các bạn thử đi các nơi hoang vắng để tìm Hoa Bâng Khuâng đi, hãy lắng lòng mình lại các bạn sẽ thấy bâng khuâng nhớ ….

Ai đã đặt tên cho Hoa Bâng Khuâng? Chắc hẳn là người đó đã thấm nhận cái bâng khuâng trước Hoa Bâng Khuâng!

Xin tặng các bạn bài thơ về Hoa Bâng Khuâng từ cảm xúc của cô bạn xưa đó! Và một video về bâng khuâng Tà Áo Tím!

.


Hoa Bâng Khuâng

hoa bâng khuâng đúng 1

Một loài hoa bé nhỏ
tim tím giữa trời hoang
bâng khuâng lòng muốn ngõ
ngại chút tình sớm tan

Tôi là đứa trò nhỏ
lang thang giữa rừng chiều
hư ảo một tình yêu
mong manh như sương cỏ

Hoa Bâng Khuâng bâng khuâng !
suốt tuổi thơ hoang dại
nổi niềm nào đọng lại ?
Khi một đời bâng khuâng ?

Nguyễn Quý Ninh
.

Xin các bạn click vào link dưới đây để xem Tà Áo Tím

taaotim

Anh Còn Nợ Em

Anh còn nợ em
Chuổi ngày thơ ấu
Những gì cất dấu
Giờ bổng hiện về

Trên con đường quê chia xa
Lặng thinh ta bước
Dâu dám hẹn thề
Sao lòng xuyến xao

Anh còn nợ em
Những gì chưa nói
Thật tình không dối
Em biết dấy thôi.

Chuyện đã xa rồi
Mổi người một phận
Mình vui đón nhận
Đời sẽ thăng hoa

Chuyện của chúng ta
Quên đi ngày cũ.
Mây trời che phủ
Khắc vào thiên thu .


Hồng Phúc.

Tìm Đồ Cũ

Chào các bạn,
fleamarket2
Bài thơ này mình đọc trên một tờ báo tiếng Việt ở Mỹ 9 năm trước. Không nhớ là báo nào. Mình đã dịch sang tiếng Anh năm 2000. Hôm nay thấy trong computer, lấy ra, edit lại, và chia sẻ với các bạn. Theo bài thơ, tác giả là một người Việt, có lẽ ở một nơi có nhiều người Việt, mình không biết Chợ Trời Golden West ở đâu, có lẽ California (miền tây nước Mỹ). Đi chợ trời tìm đồ cũ là một hoạt động giải trí của nhiều người, kể cả mình, như là window shopping vậy. Ở Sài Gòn ngày xưa có khu chợ trời Dân Sinh, không biết ngày nay còn không.

Chúc các bạn một ngày vui.

Mời!

Hoành

.

Tìm Đồ Cũ

    – Duy Định –

fleamarket
Tôi tìm một mảnh đời,
…trong chợ trời,
……Golden West
Giữa những ve chai,
…những nồi niêu rỉ xét
Tôi đi tìm khuôn mặt người,
…của một thời,
……giữa chợ chiều sắp dẹp
Khi mặt trời,
…dưới chân đồi,
……khi nắng vàng lịm chết
Tôi đi tìm một nụ cười …
…ai chào mời …
……xa vời và mỏi mệt
Những gian hàng …
…dòm vào,
…thấy người con gái Việt,
…buồn vui
Tôi đi tìm một bờ môi,
…mất rồi,
…bây giờ hối tiếc
Chiếc nón bài thơ,
…bày bán,
…rách nát, tóc bạc rồi …..

.

Looking for Used Things
fleamarket1
I look for a piece of life,
…in the flea market,
……Golden West
Among empty bottles,
…rusted pans and pots
I look for the human face,
…of a time,
……in the closing afternoon market
When the sun,
…at the foot of the hill,
……when the yellow light is dying
I look for a smile…
…someone solicits…
……distant and tired
The selling booths…
…I look in,
…see the Viet girl,
…happy and sad
I look for the lips,
…already lost,
…now regretful
The nón bài thơ,
…for sale
…tattered, the hair has turned gray …

(Translated by TDH, 9/30/2000 , 9/9/2009)

Huế, Những Ngày Mưa

Thưa các bạn ,

Huế đang mưa rất lớn – mưa, gió, lạnh, lụt là những cảnh sắc mà không ai là dân Huế và đã từng ở Huế không khỏi trãi qua! Cả một bầu trời là mưa và mưa, một màu xám phủ khắp, cái buốt lạnh thấu xương đi kèm với một nổi buồn cô quạnh! Ai không có người thân: cái buồn len lén như muốn bóp nát tâm can! Ai đang có người yêu mà phải xa: một nổi nhớ nhung u hoài đi cùng cái lạnh mãi tràn ngập con tim!
huế mưa

Ai đang có người thân phải đang đi ngoài mưa gió? Mau mau tìm về bếp lửa ấm bên khói chiều vương vương bên các người thân thương để được thấm ngái cái mùi ruốc sả kho đậm đà rất đặc thù của Huế trong những ngày mưa, để vội xa lãng đi những hàng thầu đâu ( sầu đông ) như những cô gái xõa tóc xót xa khóc dưới những chiều mưa triền miên! Và tôi , một kẻ xa xứ rất lâu trở về Huế đô đúng vào một chiều mưa lạnh như thế! Một nổi ơ thờ tràn ngập vào cõi lòng, và từ cảm xúc đó tôi làm nên bài thơ này xin tặng các bạn!

Huế , Những Ngày Mưa

Tôi nghe những co ro
chiếc áo mưa sờn củ
hàng thầu đâu buồn rủ
ấm mùi ruốc sả kho

mưa , màu mưa màu mưa
màu xám xa mù khơi
tê tái niềm cô quạnh
phủ bóng kinh thành xưa

hue mua 3

bên ni bờ sông Hương
bên tê là giấc mộng
có đồng hương – người thương
cõi nào cõi hoang đường ?

sáng mơ qua Trường Tiền
bầy hạc trắng nghiêng nghiêng
trong mắt ai hờ hững
để tóc thề lạnh thêm

Huế đô những ngày mưa
hẹn hò giấc mơ xưa
về đây lòng trĩu nặng
lãng đãng nổi ơ hờ

Nguyễn Quý Ninh

Chú Voi Con

Bản Đôn có chú voi con voicon bandon
Chiếc vòi ve vẩy lon ton đón chào.
Cả ngày chạy nhảy lao xao
Người ơi! Hãy đến gởi trao tâm tình.

****

Cầu tre lắt lẻo xinh xinh
Thiên nhiên hùng vỹ hữu tình xứ Tây.
Hương rừng bát ngát cỏ cây
Suối reo ,chim hót nơi đây thiên đường

****

Đến rồi lòng mãi vấn vương
Voi con xứ sở quê hương núi rừng.

Hồng Phúc

Mùa Thu Mắt Mẹ

Thu vàng lên mắt mẹ mẹ gánh
Giọt ngâu nhẹ lăn tăn
Đôi vai gầy nặng gánh
Sau lưng mẹ vầng trăng.

***
những đêm vắng chị hằng
Tấm thân cò lặng lẽ
Mình mẹ trên lối về
Đôi chân hoài co mỏi

***
Yêu con mẹ luôn dỏi
Từng nẻo đi lối về
Suốt đời mẹ mãi mê
Hy sinh vì con cháu

***
Con có mẹ nương náu
Vô tư với tháng ngày
Tình mẹ bao la quá
Dào dạt biển dâng đầy

***
Thu vàng lên mắt mẹ
Tóc điểm pha màu sương megia_4
Con thấu hiểu tình thương
Biển trời mênh mông thế

***
Con nguyện đời dương thế
Đền đáp tình mẹ yêu
Nay mẹ ngã bóng chiều
Mẹ hãy vui mẹ nhé.

Hồng Phúc

Những Vần Thơ Tặng Mẹ

Ca dao nói nhiều về mẹ, mà phải lọc trong chuỗi ngọc long lanh ấy để chọn một sắc màu, thì tôi thích hình ảnh này của mẹ:

,mẹconyeu

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
.

Mỗi lần ngẫm lại lời ca ấy, tôi lại bần thần. Dễ thường mấy ngàn năm qua những bà mẹ đã nuôi dưỡng con bằng bản năng sinh vật mớm mồi. Mà đó là bản năng yêu thương. Hạt cơm từ miệng mẹ sang con, yêu thương từ mẹ trực tiếp vào con, mà tâm hồn con cũng từ đó mà thành hình.

Rồi sau những câu ca thời thơ ấu, tôi mãi miết đi vào cõi mênh mông thi phú, và trong mênh mông ấy tôi càng cảm nhận mênh mông tình mẹ.

Ai cũng một thời ấu thơ, cũng có cái phúc dựa vào yêu thương của mẹ, những chăm ẳm từng tí từng li của mẹ rồi lớn đến khôn cùng trong ngày đời xa tắp. Kiên Giang thi sĩ đã ghi lại ngày xưa yêu thương bằng những lời thơ thật cảm động:

me 5

Ngày xửa ngày xưa thời bé dại
Con đau rên xiết mẹ sầu lo
Bán đôi bông cưới mua thang thuốc
Mua bánh tai heo, giấy học trò.

Kiên Giang

Đến cái kỉ niệm buổi mẹ buổi cha thành một thể ấy mẹ cũng không có quyền cất giữ, mà chỉ để đem lại cho con thơ niềm vui nho nhỏ : Giấy học trò cùng chiếc bánh tai heo. Đổi chác hay hi sinh, hi sinh hay ban tặng, ban tặng hay đem cho, đem cho hay dành lại mẹ ơi?

Rồi mỗi bước một dần xa, diện đời mênh mông, rồi góc mẹ góc cha đâu hay một ngày thành góc khuất. Rồi nhói lòng mỗi lúc mỗi khi nhớ vườn cau cũ nhớ bóng dừa xưa nhớ tóc mẹ bồng bềnh mây trắng. Một khao khát trở về cũng chỉ là khao khát, chao ôi!

Thức trắng đêm nay nghe mưa rơi
Niềm đau thôi rụng bốn phương trời
Nay mai con sẽ về quê mẹ
Mẹ của hồn con, Mẹ của đời!

Dũ Tường Long.

Rồi mỗi bước một dần xa. Bầu vú mẹ xa rồi mà sữa đời thì đắng lắm. Những phong trần đày đọa lên dáng con ngổ ngáo tục tằn, những bước đi nặng gánh đời cứ vồng lên những bước chân, không còn chập chững thuở ấu thơ mà sụp xuống chới với hơn cả ngày xưa lững chững, con còn sống đây là tựa vào niềm tin mẹ với tình yêu bất diệt. Ê Xê Nhin, nhà thơ Nga đã thật giản đơn mà thấm thía trong đốn ngộ thiêng liêng tình mẹ:

doime

Con có đâu nát rượu sa đà
Đến nỗi chết mà không nhìn thấy mẹ.

Ê Xê Nhin

Ai như Vương Trọng thì phải đã nói rằng chỉ duy nhất lần con đau mà mẹ không khóc là khi mẹ qua đời. Xin chân thành chung cùng nỗi đau của nhà thơ Đồng Đức Bốn:

Đưa mẹ lần cuối qua làng
Ba hồn bảy vía con mang vào mồ
Mẹ nằm như thuở còn thơ
Mà con trước mẹ già nua thế này.

Khi mẹ trở về cõi ấu thơ là khi con hiểu mình không còn phép làm ấu thơ được nữa. Người ta chỉ có quyền làm trẻ thơ khi còn có mẹ thôi. Buồn thay những đứa trẻ không mẹ không cha, chúng không có tuổi thơ, bé tuổi người mà cái tuổi đời già nua lăm lắm!

Mỗi người rồi sẽ đến khi không còn thấy quê mẹ ở phương nào nữa, bởi đụng đâu cũng mẹ mà không thấy người!

Mà khi mẹ bỏ quê đi rồi ấy là khi quê mẹ dọn vào ở cõi lòng con, vĩnh viễn!

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta chổ ước mẹ nằm đêm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lữa cá xương.

Nguyễn Duy.

me 4
Mẹ giờ khuất nẻo phương nào, ngày của mẹ, lòng con cõng mẹ đi chơi, con ru mẹ, như ngày xưa mẹ ru con mẹ nhé!

Lòng con yên ủi lắm, nhìn thấy mẹ cười, mẹ cười thanh thản chiêm bao, vĩnh viễn cõi mộng nhẹ gánh đời nhìn con thanh thản!

Quế sơn mùa cho mẹ

Nguyễn Tấn Ái

Mẹ, chiếc nôi ôm ấp con

Chào các bạn,

Maya Angelou có lẽ mà thi sĩ Mỹ còn sống nổi tiếng nhất ngày nay. Trước đây chúng ta có dịch bài thơ On the Pulse of Morning (Trên Nhịp Đập Buổi Sáng) sang tiếng Việt. Đây là bài thơ chị sáng tác đặc biệt cho, và đọc tại, lễ nhậm chức tổng thống của Bill Clinton năm 1993.

Hôm nay nhân ngày Vu Lan, báo đền ân đức mẹ cha, chúng ta hãy đọc bài Mother: a cradle to hold me (Mẹ: Chiếc nôi ôm ấp con) của Maya Angelou. Mình đã dịch sang lời Việt ở đây để chia sẻ với các bạn.

Cám ơn anh Hiển đã gởi bài thơ nguyên thủy đến mình.

Mến,

Hoành

.

Mẹ: Chiếc nôi ôm ấp con
motherdaughter
Thật vậy
Con ra đời trong mẹ
Và cũng thật vậy
Mẹ ra đời cho con.
Con có giọng nói của mẹ.
Giọng nói được uốn nắn chỉnh âm để vuốt ve con.
Đôi tay mẹ vòng lại
Thành chiếc nôi để bế con, đong đưa con.
Mùi cơ thể của mẹ là khí trời
Thơm tho cho con thở.

Mẹ,
Vào những ngày xa xưa dấu ái đó
Con không tưởng được là mẹ có
Một cuộc đời lớn hơn, trong đó có con,
Cùng với những lắng lo khác của mẹ,
Vì con chỉ có một cuộc đời
Và cuộc đời đó là mẹ.

Thời gian qua đều và đẩy ta xa nhau.
Con chẳng muốn.
Con sợ nếu con để mẹ đi
Mẹ sẽ xa rời con vĩnh viễn.
Mẹ cười nỗi sợ của con, và nói
Con không thể ngồi trong lòng mẹ mãi
Một ngày nào đó mẹ sẽ phải đứng dậy.

Và con sẽ ở đâu?
Mẹ lại cười.
Con không cười.
Me rời con không báo trước,
Nhưng mẹ trở về ngay.
Nhưng mẹ lại đi và trở về,
Con xác nhận là, rất nhanh.
Nhưng con không dễ gì an tâm.
Mẹ lại đi, nhưng lại trở về.
Mẹ lại đi, nhưng lại trở về.
Mỗi lần mẹ vào lại thế giới của con
Mẹ mang theo tin tưởng
Từ từ con có được lòng tin.
motherdaughter2
Me nghĩ là mẹ biết con
Nhưng con biết mẹ,
Mẹ nghĩ là mẹ trông con,
Nhưng con giữ mẹ vững trong tầm mắt,
Ghi lại từng cử chỉ,
Nhớ những nụ cười, vẽ theo từng nét nhíu mày.
Khi vắng mẹ
Con tập làm mẹ,
Cách mẹ hát
Trên gió thoảng,
Trong khi tiếng nấc nằm
Dưới rễ của bài ca.

Cách mẹ nghiêng đầu
Để ánh sáng mơn man trên mặt
Khi mẹ đặt các ngón tay lên bàn tay con
Và bàn tay mẹ lên cánh tay con,
Con được ban cảm giác khỏe mạnh,
Mạnh mẽ và thật là may mắn.

Mẹ luôn luôn là
Cốt lỏi của hạnh phúc đối với con,
Mang đến những viên kẹo sướng vui,
Những ngọt ngào của tiếng cười rộn rã.

Con yêu mẹ ngay cả trong những năm
Mẹ không biết gì
Và con biết tất cả, con vẫn yêu mẹ lúc đó.
Dĩ nhiên là lớn lối,
Từ đỉnh cao
Của trí tuệ tuổi teen.
Con to tiếng với mẹ, thường xuyên
Vì mẹ quá chậm hiểu.
Con lớn lên và
Và giật mình thấy được
Bao nhiêu kiến thức mẹ đã lượm lặt.
Rất nhanh.

Mẹ, bây giờ con đã học đủ
Để biết là con hầu như không biết gì.
Ngày hôm nay
Khi mọi người mẹ được vinh danh,
Hãy để con cảm ơn mẹ
Rằng sự ích kỷ, dốt nát và trò hề của con
Đã không làm mẹ vất con đi như một búp bê gãy gọng
Đã mất hết hương vị.

Con cảm ơn mẹ
Vẫn tìm thấy cái gì đó trong con
Để yêu thương, ngưỡng mộ và dấu ái.

Con cảm ơn mẹ.
Con yêu mẹ.

(TDH Dịch)

.

Mother: A Cradle to Hold Me

    Maya Angelou

motherdaughter1
It is true
I was created in you.
It is also true
That you were created for me.
I owned your voice.
It was shaped and tuned to soothe me.

Your arms were molded
Into a cradle to hold me, to rock me.
The scent of your body was the air
Perfumed for me to breathe.

Mother,
During those early, dearest days
I did not dream that you had
A larger life which included me,
Among your other concerns,
For I had a life
Which was only you.

Time passed steadily and drew us apart.
I was unwilling.
I feared if I let you go
You would leave me eternally.
You smiled at my fears, saying
I could not stay in your lap forever
That one day you would have to stand

And where would I be?
You smiled again.
I did not.

Without warning you left me,
But you returned immediately.
You left again and returned,
I admit, quickly.
But relief did not rest with me easily.
You left again, but again returned.
You left again, but again returned.
Each time you reentered my world
You brought assurance.
Slowly I gained confidence.
motherdaughter3
You thought you knew me,
But I did know you,
You thought you were watching me,
But I did hold you securely in my sight,
Recording every movement,
Memorizing your smiles, tracing your frowns.
In your absence
I rehearsed you,
The way you had of singing
On a breeze,
While a sob lay
At the root of your song.

The way you posed your head
So that the light could caress your face
When you put your fingers on my hand
And your hand on my arm,
I was blessed with a sense of health,
Of strength and very good fortune.

You were always
The heart of happiness to me,
Bringing nougats of glee,
Sweets of open laughter.

I loved you even during the years
When you knew nothing
And I knew everything, I loved you still.
Condescendingly of course,
From my high perch
Of teenage wisdom.
I spoke sharply to you, often
Because you were slow to understand.

I grew older and
Was stunned to find
How much knowledge you had gleaned.
And so quickly.

Mother, I have learned enough now
To know I have learned nearly nothing.

On this day
When mothers are being honored,
Let me thank you
That my selfishness, ignorance, and mockery
Did not bring you to
Discard me like a broken doll
Which had lost its favor.

I thank you that
You still find something in me
To cherish, to admire, and to love.

I thank you, Mother.
I love you.

Chùm Thơ Yêu Về Mẹ

CHỈ MỘT MẸ THÔI

Hàng trăm sao sáng đẹp trời
Hàng trăm vỏ ốc biển khơi nằm chờ
Trăm con chim hót rất thơ
Mùa về gọi nắng thẩn thờ hoa xinh
Trăm giọt sương đón bình minh
Hàng trăm ong mật say tình phấn hoa
Hàng trăm vàng bướm lượn qua
Chỉ riêng một mẹ cho ta trọn đời

butterfly-

ONLY ONE MOTHER

Hundreds of stars in the pretty sky,
Hundreds of shells on the shore together,
Hundreds of birds that go singing by,
Hundreds of birds in the sunny weather.
Hundreds of dewdrops to greet the dawn,
Hundreds of bees in the purple clover,
Hundreds of butterflies on the lawn,
But only one mother the wide world over.
( George Cooper : 1820 – 1876 )


MẸ NÓI VỚI CON

Con ơi, mẹ nói con nghe:
Đời với mẹ không là những bậc thang pha lê trong suốt
Đời có những chiếc đinh đóng vào trên đó,
những mảnh thủy tinh, những mảnh ván nứt vỡ
Và những nơi không thảm trải sàn
Trơ trụi

Nhưng suốt đời
Mẹ đã trèo lên, trèo lên mãi
Và mẹ đã đến nơi đặt chân xuống
Rồi rẽ hướng

Đôi khi mẹ đi trong đêm tối
Nơi không có ánh đèn
Vì vậy con trai của mẹ,
Con chớ quay lui
Sao con không bắt đầu trên những bậc thang?
Vì con thấy rắn
Giờ con sẽ không té ngã
Vì mẹ vẫn còn đi
Con yêu, mẹ vẫn còn trèo
Và cuộc đời với mẹ không phải là chiếc thang bằng pha lê con nhé.

ladder
MOTHER TO SON

Well, son, I’ll tell you:
Life for me ain’t been no crystal stair.
It’s had tacks in it,
And splinters,
And boards torn up,
And places with no carpet on the floor—
Bare.
But all the time
I’se been a-climbin’ on,
And reachin’ landin’s,
And turnin’ corners,
And sometimes goin’ in the dark
Where there ain’t been no light.
So, boy, don’t you turn back.
Don’t you set down on the steps.
‘Cause you finds it’s kinder hard.
Don’t you fall now—
For I’se still goin’, honey,
I’se still climbin’,
And life for me ain’t been no crystal stair.

( Langston Hughes: 1902-1967)

TÌNH YÊU CỦA MẸ

Tình yêu của mẹ là hải đảo
Giữa biển đời mênh mông quá
Tình yêu của mẹ, nơi trú ẩn bình yên
Chắn gió mưa thủy triều sóng cả
Phương Bắc bao quanh bằng Hi Vọng
Phía Tây kia Kiên Nhẫn thật cao
Phương Nam dịu ngọt biết bao
Lời khuyên của mẹ con nào dám quên
Về hướng Đông cho con ngơi nghỉ
Trên đỉnh kia sáng ngọn hải đăng
Soi đường, Tin tưởng, Chân như, Nguyện cầu
Và qua cuộc sống muôn màu
Tìm ra bến đỗ cho tàu con neo

island2

MOTHER’S LOVE

Her love is like
an island in life’s ocean, vast and wide
A peaceful, quiet shelter
From the wind, the rain, the tide.
‘Tis bound on the North by Hope,
By Patience on the West,
By tender Counsel on the South
And on the East by Rest.
Above it like a beacon light Shine Faith,
and Truth, and Prayer;
And thro’ the changing scenes of life
I find a haven there.

( Unknown author)

Mẹ Của Con

Từ một người anh
Ngồi với tôi, trong một tâm tình, anh đọc cho tôi nghe một bài thơ:

Thêm một mùa Vu Lan vắng mẹ
Mây trời hay tóc phủ con xưa
Và nắng cũng thương tình nên dịu nhẹ
Ai biết lòng con đang đổ mưa.

Bài thơ anh viết sau một giấc chiêm bao, thấy mẹ về nhổ tóc sâu cho mình. Lạ thay, tỉnh giấc rồi mà sợi tóc mẹ còn vương trên áo. Bài thơ ấy, câu chuyện ấy cứ day dứt tôi hoài. Ngồi trước mặt tôi không còn là viện trưởng thành đạt, mà là một người bạn trong một giao cảm ước mong con đừng lớn nữa và mẹ đừng đi qua. Và chúng ta là những người con của mẹ, anh Lê Tú à, tình mẹ ấy sẽ giữ các con mãi sạch trong dù phải lặn lội dọc theo các bụi hồng trần.
Tôi yêu sao lời thơ của Kiên Giang:

MeRuCon

Đêm nào con khóc đòi ru ngủ
Mẹ thức mõi mòn nhịp võng đưa
Thân lạnh nằm khoanh lòng mẹ ấm
Mẹ ơi con lớn giữa niềm ru!

Chao ôi! Giá như đêm nào là đêm nay, để được làm đứa con bé thơ trong vòng tay mẹ ấm! Chao ôi! Có hay mỗi bước đường là mỗi bước đi qua, mỗi trưởng thành là mỗi mất mát, mất dần ấu thơ, mất dần yêu thương, mà mất mát hiển nhiên đến đau lòng là mất mẹ!
Và tôi yêu mẹ
Năm tôi học lớp mười, lần đầu ở trọ, nhớ mẹ lắm, cứ chiều chiều ngồi trong lớp học là nước mắt lưng tròng. Ngày ấy nào đã biết làm thơ, chỉ có chút lòng thành gửi mẹ, bài Lời Hứa:

Tạm biệt mẹ, con lên đường mẹ nhé
Lần đầu tiên con trai phải đi xa
Xa đàn trẻ thân yêu, vắng bóng mẹ già
Chắc con nhớ con thương nhiều đó mẹ
Mái trường mới biệt li đời tấm bé
Gắng lên mình tấm thẻ nhỏ : Cấp ba.
Con bước vào đời khác mẹ, khác cha
Không phải vào đời trong đau thương dòng lệ
Bằng cái rựa, cái quang như cha thường kể,
Con bước vào đời bằng ngưỡng cửa cấp ba
Con bước vào đời khác mẹ khác cha!

con di but nghien

Tạm biệt mẹ, lên đường con xin hứa
Mái trường mới con gắng nhiều gắng nữa
Cố học chăm cho lòng mẹ được vui
Từng củ khoai, củ sắn ngọt bùi
Vẫn nhắc nhỏ con trên đường học vấn
Rằng miền quê con có dáng ai cần mẫn
Quên tuổi tác già làm lụng say sưa
Rằng mẹ con chẳng quản nắng hay mưa
Bán tóc bạc mà nuôi con ăn học.
Mẹ có nghe chăng lời con đã khóc
Về miền quê trong một buổi học chiều
Con khóc thương về mẹ.. Mẹ thương yêu!
Con lại hứa sẽ gắng nhiều, gắng nữa!

Cứ nghĩ sau tháng ngày ở trọ lại trở về, lại là con bé bỏng của mẹ con, đâu hay lại suốt một đời ở trọ trần gian, và rồi cũng đến lúc phải lơ ngơ hoài nỗi mồ côi !

hongtrang
Mà tôi nay đã được làm thầy giáo, có lẽ quá thời vụng dại rồi, mừng vì chưa một lần to tiếng, chưa cố ý hại ai, vui với mình, phải không là tôi đã giữ lời ngày xưa đã hứa: Sẽ gắng nhiều , gắng nữa ?

Xin rằng nơi xa kia mẹ của con hãy yên lòng!
Đọt Chuối Non yêu quí!
Tôi cứ nghĩ đây là nhà của chúng mình, nên cứ thuật chuyện mình, mà không kể về những người mẹ của các vĩ nhân.
Mà có mẹ nào không là mẹ của các vĩ nhân, chỉ có các con không kịp lớn thành vĩ nhân, đành để phần thiệt thòi cho mẹ, lại thêm một lần thấy mình có lỗi.
Xin chia sẻ cùng ai trong nỗi nhớ niềm thương của mùa báo hiếu.
Cũng xin mừng cùng ai chưa chạm đến niềm đau phải đi tiếp đoạn đường dài mà không có mẹ bên mình.
Và đọc lại lời nhắn nhủ:

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.


NGUYỄN TẤN ÁI

Vầng Trăng Theo Tôi

Thưa các bạn,

Ngày Vu Lan đã về. Không kể tôn giáo nào, đây là ngày truyền thống của Châu Á, nhất là của người dân Việt Nam, còn gọi là “ngày báo hiếu”. Ai cũng có mẹ, mẹ luôn thương ta dầu ta có bạc bẽo với mẹ thế nào, hay đã có biết bao lỗi lầm và từng làm cho mẹ sầu khổ! Có thể ai đó trong chúng ta đã từng bất hiếu với mẹ.

mecon-1

Xin các bạn hãy nhớ đến mẹ: nếu mẹ còn sống, xin hãy hết lòng với mẹ, hãy tỏ lòng biết ơn mẹ qua cách cư xử trân trọng hàng ngày và hôm rằm tháng bảy; nếu mẹ đã khuất, xin dâng một nén hương nhớ mẹ và cầu mẹ tha thứ mọi lỗi lầm nếu có, mẹ sẽ hiển hiện bên bạn suốt đời và sẽ nâng đỡ giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, lâm lụy, bi ai, tuyệt vọng để đến bến bờ hạnh phúc!

Chúc các bạn luôn hạnh phúc, may mắn với mẹ bên mình!

Xin tặng các bạn bài thơ này:

CÓ VẦNG TRĂNG THEO TÔI

Thuở còn bé, có khi buồn tôi khóc,
Lần ra chỗ vắng, nhìn ngắm mây trời
Ước là con thuyền ra chốn mù khơi
Lạ lùng thay, có vầng trăng theo tôi

trang

Có khi lêu lỏng thầy la cô mắng
Điểm xấu, zéro, lệ ướt mặn môi
Ngại ngần ôm phiếu điểm đời sao chán
Lạ lùng thay, có vầng trăng theo tôi!

Lớn lên rồi, tình yêu tôi nổi sóng
Vị ngọt, đắng cay, tôi được nếm mùi
Thất tình, ngao ngán, nghĩ chuyện trời ơi!
Lạ lùng thay, có vầng trăng theo tôi!

Bước vào đời, vẫn là người khờ khạo
Đâu biết thế gian thật giả nổi trôi
Bất đắc chí, tôi chui vào ốc đảo
Lạ lùng thay, có vầng trăng theo tôi!

Giờ đây tóc râm, sức cùng lực tận
Sự nghiệp công danh quẩn quanh lận đận
Có lúc nom thế thái, muốn buông xuôi
Lạ lùng thay, có vầng trăng theo tôi!

nua trang

Vầng trăng theo tôi mãi một đời
Lúc sáng, lúc mờ, phải chăng ảo ảnh?
Trong giấc mơ, tôi giận hờn đỏng đảnh
với ai, với mẹ, mẹ của tôi thôi

Mùa Vu Lan Kỷ Sửu,
Mỗi mùa Vu Lan con đều nhớ đến mẹ. Mẹ đã khuất, con đã già nhưng trong tâm tưởng, con vẫn là đứa trẻ thơ của mẹ ngày nào, vẫn nũng nịu, vẫn vòi mẹ nuông chiều như ngày xưa bé bỏng mẹ yêu của con ạ!

Mẹ tôi đã khuất từ lâu,
Sao còn vẳng tiếng ơ ..ầu.. mẹ ru!
Mẹ tôi yên giấc ngàn thu
Không! không! chỉ đám sương mù bay qua!

( và khóc!)

Bs Nguyễn Quý Ninh
Bệnh viện Đa khoa Buôn Hồ
huyện Krong Buk, tỉnh Daklak