Category Archives: Thơ

Thương về Miền Trung

XIN NẮNG HỒNG LÊN

bão lũ

Dòng sông nhỏ hiền hoà trôi nhẹ
Nắng nhẹ nhàng hoạ khúc đồng quê
Lối vườn xưa dịu mát ta về
Ôi đẹp lắm miền Trung dịu ngọt
Bổng hôm nay chim ngừng vui hót
Thảng thốt nhìn dòng nước mênh mông
Cảnh hoang tàn gẫy đổ bão dông
Ôi đau lắm chìm trong trời biển
Mẹ rời rã thét gào khàn tiếng
Trẻ bàng hoàng vô vọng tìm cha
Lũ bủa vây cướp đoạt mái nhà
bão

Vành khăn trắng hay biển đời chìm trắng…
Xin trời hãy toả hồng ánh nắng
Xua tan đi bão tố thét gầm
Xin trả về đoàn tụ tình thâm
Nhân thế hỡi kết vòng tay nhân ái!!!

TRẢ LẠI EM TÔI

Một đời cha chống chỏi gian nan
Một đời mạ tảo tần vất vả
Một đêm thôi bão cướp đi tất cả
Một đêm thôi con thành kẻ không nhà
bão 2
Trẻ thét gào đói lả tìm cha
Khô lệ đỏ hư vô tìm mạ
Chân bơ vơ đi qua mọi ngả
Thảng thốt tìm lại những ngày qua
Bão vô tình chẳng chịu buông tha
Vẫn vô tâm cướp đi tất cả
Vẫn nhấn chìm cuộn sóng trôi xa

Em về đâu trong cảnh không nhà?
Cầu trời sóng lặng bão im
Trả em tôi lại những gì ngày qua
Nào lời ngọt mạ, nào ấm tay cha
Ru em nối nhịp tấm lòng yêu thương

Minh Tâm

Đêm Nghe Bão Quê Ta

Đêm nằm lặng nghe bão giông bao luqueta
Từng cơn gió rít quặng lòng xót xa
Miền Trung khúc ruột quê ta
Chìm trong con nước, cửa nhà nát tan .

Nguy cơ đói rét lầm than
Màn trời chiếu đất cơ hàn người ơi .
Lá lành đùm lá tả tơi
Bạn tôi chung sức xua vơi nỗi sầu .

Yêu thương đoàn kết cùng nhau
Xin người rộng mở mau mau giúp đời

Quê hương tha thiết gọi mời

Hồng Phúc

Hoa Giấy

Tím rịm
Đỏ xôn xao
Ngời trắng
hoa giay

Hoa nở vô tư dưới nắng dòn
Trước sân nhà nhởn nhơ đàn bướm
Mỏng mai làm sao
Tươi tắn làm sao
Nắng mê man sắc càng tung thắm
Hồn nhiên
Kiêu hãnh
Hoa theo hoa ngời rạng ánh mặt trời
Em mỏng mai sao lạ lùng thế hoa ơi
Cả khi rơi cánh vẫn không rời cánh
Sắc màu không đổi
Khô trên lối gầy
Không mảy may thơm
Em gieo hương bằng bung tỏa
Tung tăng đón nắng
Cho đời thêm niềm vui
Trong oi ả nắng trưa
Gặp màu hoa em tôi quên nỗi đường dài

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Tạ Ơn

happy life

Hãy hát cùng ta hỡi thế nhân
Cuộc đời ôi! đẹp đến vô ngần
Nếu mai có về nơi vô tận
Xin được lời, lần nữa tri ân

Đời người chỉ được có một lần
Sống vui, sống đẹp tính nhân văn
Mai kia, đến lúc về vô tận
Hãy hát cùng ta hỡi thế nhân

Minh Tâm

.

Thanks
thanks
Sing with me, O humanity
So wondrous is life’s beauty
If I must die tomorrow
I’d say thanks before I go

We have just one life to live
Let’s live right, live happily
When it’s time for us to leave
Sing with me, O humanity

TĐH translated
Oct. 30, 2009
Lake of the Woods, VA USA

Áo Xanh

blue

Ngỡ gặp lại mình ngày xinh xắn hai mươi

Khi em mặc áo xanh anh chọn

Chỉ với gương mà em bẽn lẽn

Như đang soi ấm áp mắt anh.

Qua lâu lắm rồi

Thuở nao nức giảng đường

Chiều tan trường ngóng em góc phố

Người đẹp người xinh

Người quen người lạ

Anh dõi tìm áo xanh dáng nhỏ tóc dài

Qua lâu lắm rồi

Thuở hồi hộp hẹn hò

Chuyện bâng quơ mà vui như hội

Vòng xe chậm

Tưởng không thể nào chậm hơn được nữa

Vẫn thấy đường về ngắn quá dưới hoàng hôn

Qua lâu lắm rồi…

Màu tóc đã phai

Ngọt đắng vị đời

Bao lần nếm trải

em xanh

Con chúng mình tuổi nhiều hơn em, anh ngày ấy

Hẳn sẽ cười trêu áo mẹ thiên thanh

Nhưng lẽ nào có thể trách anh

Nỡ hờn anh chọn nhầm tuổi áo

Khi khúc khích sắc xanh mách nhỏ

Trong lòng anh

Em mãi thuở hai mươi.

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Cảm Ơn Đời

Ơn đời cho những niềm đau

Để ta cảm nhận nổi sầu thế nhân.

Ơn người gieo những si sân

Cho ta tìm bến tinh thần yêu thương.

cam on doi 2

Làm người, trong cõi vô thường

Mấy ai không vướng tai ương cuộc đời.

Hãy vui đón nhận người ơi.!

Vô tư đi hết cuộc chơi thế trần.

Hồng Phúc

Cảm xúc Nhớ rừng

Nghe tên ông Thế Lữ đã lâu
Đọc thơ ông mới thấy hồn Thế Lữ
Mượn chú hổ trong giam cầm bách thú
Để ngỏ lời thay non nước ngàn xưa

caged tiger

Thân tù ngục hỡi kiếp đời nô lệ
Xích xiềng kia -Hổ bỗng hóa thân người
Bừng khí phách muốn tung hoành cho thỏa
Chốn giang san non nước hóa tâm hồn

Cây cỏ, trời mây cùng sông núi
Vẫn âm vang hơi thở của muôn loài
Hồn sông núi đã hóa thành bất tử
Chốn giam cầm như xiềng xích đã phá tan

Trả lại cho đời hỡi tự do muôn thưở
Nỗi nhớ rừng đã thỏa chí dọc ngang
Niềm mơ ước lại trở về nguyên vẹn…
Hỡi ông Thế Lữ có còn chăng?!
Lời thơ khí phách như hóa thành lửa đốt
Rực trong lòng khi cháy bỏng những khát khao

tropical foret 1
Như chú hổ chốn giam cầm bách thú
Là nỗi niềm sâu thẳm của lòng ta
Mong cũng có “tự do” trong hi vọng
Như chim sổ lồng tung cánh giữa trời xanh
Chớ ai hiểu ta ngông cuồng như hổ dữ
Không! đơn giản như khí trời ta đang thở
Là sự thanh thản của tâm hồn
Là dịu êm trong hạnh phúc
Là sự vươn lên trong hạnh phúc tràn đầy
Là niềm tin cao cả mênh mông
Vào chân lý cả biển trời như một
Không dối lừa, thủ đoạn xấu xa

Để mãi mãi người với người là bạn
Không buồn phiền như giấc mộng chúa sơn lâm
Chào Thế Lữ hỡi nhà thơ có lửa
Ông là người đốt lửa của lòng ta!

Mùa thu 1996

Lã Thị Thu Hà

Thưởng Nguyệt

thuyentrang1

Thuyền trăng điểm khuyết trôi lả lơi
In nhẹ vòm mây một khoảng trời
Liễu biếc ngọn đùa gió mơn man
Vờn đón men nồng hương dạ lan

Cuội hái lá đa cầm khúc vọng
Nàng Nga soi bóng vũ khúc hồng
Thuyền trôi in nước vời tay tới
Cảnh đẹp mơ say cảm ơn đời…

Minh Tâm

Mười năm nhìn lại

bo me

Mười năm trước chúng ta là những người con,
Mười năm sau chúng ta là những người cha, người mẹ.
Mười năm trước tôi không hiểu thế nào là mái ấm gia đình,
Mười năm sau tôi mới nhận thức được thế nào là một gia đình hạnh phúc.
Mười năm trước tôi khao khát được rời nhà đến một nơi thật xa,
Mười năm sau tôi lại khao khát được từ nơi xa quay trở về nhà.
Mười năm trước tôi thường hay tranh cãi với ba mẹ,
Mười năm sau tôi lại thèm được nghe ba mẹ mắng một lần biết nhường nào.

bo me 1
Mười năm trước tôi cứ nghĩ mình là một cái cây lớn,
Mười năm sau tôi mới hiểu mình chỉ là một ngọn cỏ bé nhỏ.
Mười năm trước tôi chỉ có thể lãng phí duy nhất một thứ là thời gian,
Mười năm sau tôi có thể lãng phí bất cứ thứ gì trừ thời gian.
Mười năm trước chúng ta có thể nói tuổi thanh xuân là vô hối,
Mười năm sau chúng ta chỉ có thể nói tuổi thanh xuân đã không còn.
Mười năm trước chúng ta có thể đùa cợt với cuộc đời,
Mười năm sau chúng ta lại bị cuộc đời đùa cợt lại.

Kiều Tố Uyên dịch từ Trung Văn.

Vờ

Ừ thì
Mình cứ vờ yêu
Vờ quay quắt nhớ, vờ kêu tên thầm
Sóng đôi tay cứ vờ cầm
Tiễn chân vờ đứng tần ngần trông theo
Tiếng cười vờ nắng xuân reo
Vờ say hương để liêu xiêu đường về
Vờ hôn đánh thức đam mê
Vờ tiếc nuối. Vờ tái tê. Cứ vờ…
Cứ như đã tự bao giờ
Cứ như gặp lại người xưa một thời

hoa phu dung2

Tháng năm chớp mắt vèo trôi
Vừa thơ trẻ đã ngậm ngùi gầy hao
Vui chưa nếm trọn ngọt ngào
Đã buồn- Buồn đến nôn nao cõi lòng
Được ư? – Một đoá phù dung
Mất – rành rành trước muôn trùng sóng xô
Sum vầy thoắt đã bơ vơ
Tình như ngọn gió mơ hồ chớm thu
Trao nhau một chút giả vờ
Thêm gần bớt lạ xui thơ tìm người
Gốc khô may lại nảy chồi
Trống tênh may lại bồi hồi đầy vơi
Ừ thì
Mình chỉ vờ thôi
Nửa mai đơn lẻ nên đôi
Lại vờ

Tôn Nữ Ngoc Hoa

Đôi Mắt

đôi mắt 4 Cả một trời mênh mang
U uẩn đến chao lòng
Mong manh lời ước hẹn
Nổi trôi một dòng sông…

Một ngày em không đến
Tôi lạc lối quẩn quanh
Chiếc lá vàng đưa tiễn
Có bao giờ lên xanh ?

Tôi chết trong mắt em
Long lanh màu đen nhánh
Một trời sao lấp lánh
Sao vẫn thua mắt em !

Nguyễn Quý Ninh

Nỗi buồn từ li

Thôi chia tay.
Lời từ li người gửi cho tôi
Ngắn ngủi cũng là kỉ niệm
Suốt một đời ngẩn ngơ tìm kiếm
Để tình mình bi chừ như thoáng gió bay qua.
MuaPhoHue
Thôi chia tay.
Anh là người yêu thơ
Gửi vào em cả tấm tình với Huế
Chiều nay nghe ai kể
Chợ Đông Ba chừ lắm ngựa nhiều xe.

Thôi chia tay.
Lời từ li người hỏi chiều có nghe
Mà mây chiều ủ dột
Mà con đò trên sông thảng thốt
Gửi lên câu tình nghĩa lạc loài.

Thôi chia tay.
Anh là khách qua đường.
Nỗi niềm riêng chưa một lần san sẻ
Và em rồi cũng thế
Hai mảnh linh hồn không tìm gặp nhau đâu.

Thôi chia tay.
Anh về giữa đêm sâu
Đường xưa vốn quen sao chừ lạc lối
Đêm này quá tối
Giọt nước mắt người xin soi dẫn hồn anh.

Thôi chia tay
Tình yêu vốn mong manh
Lỡ lầm chăng tơ hay lỡ lầm vướng víu
Đùa chi nhau để bây giờ anh hiểu
Nỗi buồn trong câu từ li!

Nguyễn Tấn Ái

Giao Thoa Lục Bát

Ngọt ngào vần lục ru em
Gập ghềnh điệu bát ta đem tặng mình.

giao thoa 4
Em từ hoa nở trắng trinh
Ta từ lữ khách vô tình dặm xa
Đêm đêm em ánh trăng ngà
Ngày ngày ta chắp …bài ca lỗi mùa
Chuông vàng em trái tim khua
Trống da rách mặt góc chùa ta nghe
Hội mùa em rộn tiếng ve
Giọng quyên ta gọi sương hè ngô nghê.
Tơ tình em khéo vân vê
Lương duyên ta cuốn vụng về sợi thương
Ngựa chùng em buộc dây cương
Mây thu ta mãi vấn vương hải hồ
Thuyền yêu em cập bến bờ
Ta còn con nước ngẩn ngơ cát lành

giao thoa 6
Em chưa lên thác xuống ghềnh
Ta từng xuôi ngược ngọn nguồn lạch sông
Em là ngọn lửa ngày đông
Ta chưa làm một ánh hồng chiều xuân

Em là máu của ta thân
Như đôi lục bát xuôi vần giao thoa.

Đinh Đức Dược

Niềm Tin của Người Lạc Quan

Lòng tôi ơi
Tôi xin tự hứa
Sẽ luôn mạnh mẽ
Giữa dâu bể cuộc đời
Sẽ không gì xáo trộn
Sự bình yên của hồn tôi

BAY

Miệng tôi ơi
Hãy luôn nói lời hoan hỉ
Ngợi ca điều lành, ấm no, và hạnh phúc
Cho mọi bạn bè tôi
Hiểu được sự trân quý
Trong mỗi trái tim người

Mắt tôi ơi
Hãy nhìn mặt trời lên
Sau mây mù u ám
Nắng xuân về cho ai biết lạc quan

Tôi sẽ chỉ nghĩ đến niềm vui
Làm tất cả vì điều lành
Và mong chờ hạnh phúc
Vì thành công của tha nhân
Cũng là quả ngọt tôi gieo trồng

Tay tôi ơi
Vẫy chào sai lầm – cay đắng hôm qua
Bay lên đi vì thành quả ngày mai

Tôi cười với cả nhân gian
Hân hoan từng giây từng phút
Tôi nhìn vào cái tôi chưa hoàn thiện
Và quên đi hạt bụi vương trong mắt người

Nỗi âu lo kia thành bé mọn
trong trái tim dũng mãnh của tôi
Và hạnh phúc kỳ diệu thay!
Hoá những cơn buồn
Cho niềm vui ở lại

Tôi tin vào bản thân và hiệu triệu cùng thế giới
Không đại ngôn hay những lời hoa mỹ
Bằng sự hành thiện cho đời vui
Vững tin rằng cả nhân loại sẽ đứng bên tôi
Vì chân thiện mỹ là lý tưởng suốt đời ôm ấp

optimism_

THE OPTIMIST’S CREED

I promise to myself

To be so strong that nothing can disturb my peace of mind.

To talk health, happiness, and prosperity to every person I meet.

To make all my friends feel that there is something worthwhile in them.

To look at the sunny side of everything and make my optimism come true.

To think only of the best, to work only for the best and to expect only the best.

To be just as enthusiastic about the success of others as I am about my own.

To forget the mistakes of the past and press on to the greater achievements of the future.

To wear a cheerful expression at all times and give a smile to every living creature I meet.

To give so much time to improving myself that I have no time to criticize others.

To be too large for worry, too noble for anger, too strong for fear, and too happy to permit the presence of trouble.

To think well of myself and to proclaim this fact to the world, not in loud word, but in great deeds.

To live in the faith that the whole world is on my side, so long as I am true to the best that is in me.


Christian D. Larson

Mơ Hoa – Bến Mơ

Mơ Hoa

Một chiếc lá nhẹ rơi
Giữa khung trời đầy nắng
Một trưa hè im vắng
Giữa khoảng trời xanh trong

Depgiacmohoa

Bao mơ ước tuổi hồng
Em gửi vào trong gió
Trao lên từng ngọn cỏ
Theo dòng đời êm trôi

Đôi tay ngà tinh khôi
Em ôm đời hy vọng
Đôi mi dài mơ mộng
Nhìn cuộc đời màu xanh

Em thêu dệt bức tranh
Đầy hoa và nắng ấm
Môi xinh hồng tươi thắm
Thơm hương nồng ngây thơ

Em tôi thêu dệt giấc mơ
Ngọt ngào giai điệu, mỹ miều lời ca
Ru em nhẹ khúc mơ hoa
Để đời đẹp mãi những vầng trăng êm

Minh Tâm

co gai ede

Bến Mơ

Ban mê sáng nắng,chiều mưa
Tình người dào dạt ngàn xưa đến giờ.
Mời người về cập bến mơ
Có nàng sơn nữ ươm tơ đợi chờ.

Bên dòng sông tóc nên thơ
Thông reo vi vút vô bờ tương tư.
Hương rừng bát ngát đầy dư
Người ơi ! người đến ta chừ có nhau.

Hồng Phúc