Đọt Chuối Non hân hạnh giới thiệu với các bạn một gương mặt thơ mới: chị Đinh thị Như Thúy.

Người con gái Huế có bút danh Như Thúy và Như Dã Quỳ là một tác giả thơ quen thuộc. Nhiều bạn yêu thơ đã rất thích thú với giọng thơ của chị qua các tập thơ đã được xuất bản như Cùng đi qua mùa hạ (thơ), NXB Văn Nghệ, 2005; Phía bên kia cây cầu (thơ), NXB Phụ Nữ, 2007. Ngoài ra chị còn có không ít những bài thơ đăng trên Website Tiền Vệ …, báo Văn Nghệ, Văn Nghệ Trẻ, Văn Nghệ TP Hồ Chí Minh…, Tạp chí Thơ, Sông Hương…
Trong quá trình sáng tác Như Thúy đã được tặng một số giải thưởng về thơ như
Tặng thưởng thơ năm 2008 của Tạp chí Sông Hương.
Tặng thưởng thơ năm 2008 của Tạp chí Non Nước.
Giải C Giải thưởng văn học nghệ thuật năm 2008 của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam cho tập Phía bên kia cây cầu.
Một điều thú vị nữa cho tất cả chúng ta là chị là một cô giáo dạy Văn, hiện công tác tại một trường Phổ thông Trung học thuộc Huyện Krông Pắc, Tỉnh Đắc Lắc.
Về thơ chị đã có nhiều lời bình trên các báo như Thanh Niên, Việt báo, các trang web như Thi viện, PhongDiep.net, vanchuongviet.org; vannghesongcuulong.org.vn; Inrasara, ….
…
Ta hãy thử nghe một trích đoạn sau dưới tựa đề Đinh Thị Như Thúy Và Âm Bản Của Cuộc Đời của Võ Tấn Cường:
Từ lâu, mỗi ngày tôi đều đọc một vài bài thơ như một thói quen, đọc thơ để tỉnh thức thế giới nội tâm và để nạp thêm năng lượng sống cho đời sống tâm linh. Đọc tập thơ: “Phía bên kia cây cầu” của Đinh Thị Như Thúy, tôi cảm nhận được một giọng thơ giàu chất suy ngẫm thế sự và nhận ra âm bản cuộc sống và tâm hồn của nhà thơ thấp thoáng trong từng câu thơ, bài thơ. Thế giới thơ ca của Đinh Thị Như Thúy đuợc khắc họa thông qua những khoảnh khắc giao hòa giữa ánh sáng và bóng tối, giữa thực và ảo, giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa ám ảnh và khát vọng…Nổi bật giữa hình tượng bài thơ thường là cái tôi trữ tình mang đậm chất nghĩ ngợi, suy ngẫm về sự giao hòa giữa tâm hồn nhà thơ và những sự vật bé nhỏ, về thân phận của con người và cái đẹp…
Toàn bộ thơ của Đinh Thị Như Thúy trong tập thơ: “Phía bên kia cây cầu” đều là thơ văn xuôi và tự do, câu thơ co duỗi linh hoạt, nhịp thơ buông lỏng, hướng về sự lắng đọng, âm vang của ngữ nghĩa giữa các từ ngữ. Thơ Đinh Thị Như Thúy ít biểu cảm trực tiếp, thơ nặng về ý hơn là hình tượng. Nhịp thơ cuộn chảy theo diễn biến của tâm trạng và sự suy ngẫm của chủ thể trữ tình. Sức gợi và sức ám ảnh của thơ chị nằm ở chiều sâu của ngữ nghĩa ngôn từ với sự chuyển động và va đập của hình tượng thơ:
“Tôi đã vẽ trên vân cát nỗi buồn vẽ niềm hân hoan vẽ bông hoa vẽ ước mơ và cả lời thề nguyện. Cát bình thản nhận về tôi một chấm nhỏ nhoi”
Giọng thơ của Đinh Thị Như Thúy tự nhiên tuôn chảy như tiếng vọng của tâm hồn nhà thơ. Nhiều câu thơ của chị như những suy nghĩ bật ra thành lời, giống như những câu danh ngôn:
“Không nhiều lời, những con dốc buộc người đi phải cúi đầu. Không chơi trò ú tim, sự tồn tại rồi tiêu biến của sương mù là bài học. Không đỏm dáng, cẩm tú cầu tự nhuộm sắc vàng xanh tím hồn nói lời đau đi qua hạnh phúc…” (Bài Ca Ngân Dài)
Còn nhiều những lời ngợi ca thơ Như Thúy, nhưng có lẽ không cần phải nói thêm về những ý tưởng phong phú và xúc cảm sâu lắng đa cung bậc trong thơ chị. Các bạn sẽ tự mình bước vào khám phá thế giới thơ ấy và bất chợt thấy mình hòa nhập với những rung cảm thẫm mỹ trong từng câu chữ thơ tự do rất riêng của chị.
Chào mừng Như Thúy đến với Đọt Chuối Non.
Mời các bạn đọc bài Ấn Tượng, về Hà Nội mùa hạ (trong tập thơ Cùng Đi Qua Mùa Hạ), và bài Viết Trong Mùa Tưới Rẫy, về Tây Nguyên mùa hoa cà phê.

Ấn Tượng
Hà Nội ùa vào em từ sông Hồng sóng đỏ
Từ vòng xe tìm về phố lao đao
hoàng lan, hoàng lan trước khung cửa mở
Rủ nhánh mềm tươi nét môi chào
Hà Nội – cuốn sách diệu kỳ bọc trang kim lấp lánh
Em – đứa trẻ học vần
Vụng về gõ lên từng con chữ
Háo hức chờ tiếng vọng ngàn xưa
Hà Nội – những con đường trong thơ
Những hàng cây trong thơ
Bước chân em ngơ ngơ …phố …phố…
Dọc ngang, dọc ngang rối rít tiếng người
Đền Ngọc Sơn xanh thắm nắng ngời
Lời cầu chúc bình yên em thì thầm trong thanh tĩnh
Khói hương vẽ con đường vô định
Muôn trùng
Đinh Thị Như Thúy

Viết Trong Mùa Tưới Rẫy
(mấy hôm nữa quanh đây hoa café sẽ nở trắng
và thơm đến nhức đầu)
và nước đã thấm sâu
nước đã đẫm từng cọng non mềm của rễ
dâng lên đi dòng nhựa trắng
dâng lên đi mùa hoa trắng
dâng lên dâng lên bung từng chùm
trắng như áo lụa
trắng như mây trắng
trắng như nụ cười
không nói toả hương mà nói là mê hoặc
không nói đẹp mà nói là kỳ diệu
không nói ngắm nhìn mà nói là ngất ngây
suốt một ngày chạy đuổi
suốt một ngày hai tay dang rộng
chỉ cây tiếp cây hoa tiếp hoa đến tận chân trời
hoa không nói lời hoa
chỉ trắng như một niềm vui sướng
và gió và ong và bướm
mang hoa về muôn nơi
và trên hoa lộng lẫy nắng trời
Đinh Thị Như Thúy