Category Archives: Thơ

Hạt Nắng Cho Em


.

Xin là hạt nắng ngu ngơ
Chiều xuân lịm ngọt đậu bờ môi em
Đông hanh vắt sợi qua rèm
Chải thơm xanh mái tóc mềm hong se
Chắt chiu từng hạt phấn hè
Điểm trang đôi má còn e ửng hồng
Thu nghiêng bảy sắc cầu vồng
Thả hồn tắm giếng mắt trong em nhìn

Đinh Đức Dược

Chân tình

    Thân quý tặng Cô Gánh Hàng Hoa

Rất dịu hoàng hoa gửi gió hương
Rất êm sáo trúc trổi nghê thường
Rất mơ diệu khúc lay tâm tưởng
Rất thật chân tình bạn mến thương

Đời dẫu về xưa hay về sau
Kim lan nghĩa kết chẳng phai màu
Gót sen thục nữ còn in dấu
Gánh hàng hoa chở núi sông sâu

Vivian Hoàng Nhất Phương
7:35pm Thứ Tư, 14.10.2009

Khúc Thu Bồn

Cảm ơn ngươi, Thu Bồn ạ!
Dòng tĩnh lặng đã tải đầy kí ức
Và trong ăm ắp tình yêu
Ta đã kịp gửi trao một tâm tình.

Người sẽ sống cùng vĩnh viễn thời gian
Vĩnh viễn thời gian mượn ngươi để tạo dáng mình
Người lặng im. Vô ngôn của dòng chảy
Sự sống không lập ngôn.

Cảm ơn ngươi, Thu Bồn!
Sổ đinh trong tay người triệu triệu công dân có lẽ?
Và không quan liêu phù thế
Người lưu giữ từng dấu vân tay!

Rát mặt một ngày với nắng và gió
Cạn lòng một ngày với yêu thương
Sông nước vẫn lặng im
Chỉ ngô khoai bên đôi bờ mở mắt.

Tải bao nhiêu linh hồn trong cuộc đời mình
Là bấy cuộc chia li
Ủa lạ mà đời vẫn xanh
Hay từ biệt chỉ là lời bến bãi
Mà người mãi mãi là sông?

Ờ thì đã cùng suối cùng sông
Thì dại dại câu phù chú chẳng hai lần.
Riêng ta mong còn có thì
Lại tắm lần nữa với dòng Thu!
Cảm ơn ngươi, Thu Bồn !

Thu Bồn mùa đầu hạ.

Nguyễn Tấn Ái

Đêm thơ trong vườn xuân

Đêm xuống vườn xuân đẫm ánh trăng
Dịu dàng hoa bưởi tỏa hương thơm
Bè bạn vui vầy bên chén rượu
Tri âm vấn vít với tri âm.

Không nói mà nghe đủ bao điều
Cảm thông chia sẻ mắt tìm nhau
Âu lo phiền muộn tan theo gió
Ngự trị đêm tràn chỉ thơ yêu

Thơ đọc giữa trời. Sao mà hay !
Người nghe người đọc ngỡ như say
Say lời say ý say tình mộng
Say mắt ai nhìn say môi say

Mây giữa chừng trời . Trăng thẳm cao
Cũng say. Ghé gửi chút xuyến xao
Ánh thơ viền sáng từng gương mặt
Ta bỗng tan nhòa trong khát khao

Những muốn đêm xuân mãi thế này
Thơ chưa đọc hết rượu còn đầy
Lời yêu chưa nhận chưa trao gởi
Thì vội chi mà tay rời tay

Thầm lặng lòng ta ước đêm thơ
Nhân lên nhiều nữa giữa đời thường
Giữ lửa nhân tình chừng sắp tắt
Gọi người gần lại với người hơn

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Ngọt Đóa Đan Thanh

Ồ hay sườn nhỏ của anh
Tạo nên một đóa đan thanh mỹ miều
Để anh lạc chốn vườn yêu
Phút giây màu nhiệm tiếng tiêu ngọt mềm

Cảm ơn! Cánh phượng trầu têm
Nắng vương nối nhịp bên thềm dệt tơ
Cảm ơn! Đẹp lắm giấc mơ
Mây vờn lối nhỏ dệt thơ màu hồng

Dịu êm này nốt nhạc lòng
Nhẹ nhàng này giấc say nồng mơ hoa
Lắng sâu tình khúc thiết tha
Vầng dương ấm áp tiếng ca rạng ngời

Tạ ơn quà tặng cuộc đời
Trao ngày nắng mới gửi lời yêu thương
Chung tình xây tổ uyên ương…

Minh Tâm

Xích Bích Vịnh – La Quán Trung

Chào các bạn,

La Quán Trung đương thời chắc là người hiền triết và văn chương kiệt xuất, nên đã để lại bộ Tam Quốc Chí cho đến nay thiên hạ vẫn còn gối đầu giường. Tác giả sau khi hoàn thành Tam Quốc Chí lại (khóa trái) bằng bài thơ Xích Bích Vịnh.

Có lẽ ông muốn để thông điệp cho người đời sau hãy chiêm nghiệm sự thị phi, được mất của cuộc đời.

Ở Việt Nam ta cụ Nguyễn cũng vậy, sau khi hoàn thành truyện Kiều, cụ đã (khóa trái) bằng mấy câu thơ:

    Thiện căn ở tại lòng ta,
    Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
    Lời quê chép nhặt dông dài
    Mua vui cũng được một vài trống canh.

Xích Bích Vịnh, mình đọc thấy hay, thích nên dịch để tỏ lòng cảm kích đối với người xưa.

Vịnh Xích Bích

Sông Trường cuồn cuộn về đông
Sóng vùi gió cuốn anh hùng tiêu tan!
Được thua rồi cũng phai tàn
Núi xanh năm tháng chiều vàng còn đây.
Ngư, Tiều đầu bạc sông này
Quen chơi trăng gió đêm ngày xuân thu.
Gặp nhau mừng rượu một bầu
Chuyện đời nhiều, ít cũng âu trận cười.

Đinh Đức Dược dịch

Nguyên văn:

Xích Bích Vịnh

Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng ba đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không.
Thanh sơn y cựu tại
Kỹ độ tịch chiếu hồng.
Bạch phát Ngư, Tiều giang chữ thượng
Quán khan thu nguyệt, xuân phong
Nhứt hồ trược tửu hỉ tương phùng
Thế gian đa thiểu sự
Đô phó tiếu đàm phong.

Dịch nghĩa:

Sông Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Sóng dập, gió vùi chôn hết anh hùng
Chuyện phải quấy, được thua cuối cùng chỉ là con số không
Chỉ núi xanh vẫn y cũ
Năm tháng ánh trời chiều chiếu đỏ.
Hai mái đầu bạc Tiều phu và Ngư phủ tren bến sông
Đã quen với trăng mùa thu, gió mùa xuân
Một bầu rượu đục mừng nhau mỗi khi gặp
Ít nhiều chuyện thế gian
Đều dồn cho một trận cười.

Quê hương khúc

Xuân nay Mậu Tý xênh xang áo
Dẫu thêm một tuổi nắng úa vàng
Cũng vui như pháo. Em như pháo
Tiếng cười ngân vọng… Động trời quang

***

Vườn Thanh Long trắng hoa trinh khiết
Buổi sớm tinh mơ lóng lánh sương
Ngơ ngẩn hồn mềm em tiêng tiếc
Khi trời nắng chói hoa thê lương

***

Trước ngõ, sân sau mấy cội mai
Vàng cúc lối đi thắm trang đài
Không gian thay áo. Em thay áo
Phím lòng rung nhẹ điệu khoan thai

***

Quê nhà thương mãi dẫu đi xa
Biển xanh hoài ru khúc tình ca
Mây, trời, núi, cát… em ôm hết
Trân quý ngàn năm tình thật thà

*giotsuongtim,25/3/08

Tôi đến – Khwaja Abdullah Ansari

Khwaja Abdullah Ansari (Sheikh Ansari Jabir ibn ‘Abdullah al-Ansari, còn gọi là Ansari of Herat) sinh năm 1006 ở Herat, miền tây Afghanistan.

Khwaja Abdullah Ansari mất ở Herat năm 1088, và nơi chôn cất ông vẫn là nơi để hàng nghìn giáo dân hồi giáo Sufis hành hương hàng năm.

Tôi đến

Từ Không tôi đến
Và dựng lều trong Rừng Hiện hữu Vật thể
Tôi đi qua các vương quốc kim loại và cây cỏ,
Rồi khí cụ trí óc của tôi mang tôi vào vương quốc thú vật;
Đã đến đó, tôi lại vượt qua nó;
Rồi bên trong lớp vỏ trong suốt thủy tinh của quả tim người
Tôi nuôi nấng giọt tự ngã trong Viên Ngọc Trai,
Và cùng với người thiện
Lòng vòng trong Nhà Nguyện,
Và đã thể nghiệm điều đó, tôi vượt qua nó;
Rồi tôi chọn con đường đến với Ngài,
Và trở thành nô lệ tại cổng Ngài;
Rồi cách chia biến mất
Và tôi trở thành thẩm thấu vào Ngài.

TĐH dịch

Ghi chú: Chữ “Không” trong câu đầu là từ Phật giáo, dùng để dịch từ “the un-manifest” của Hồi giáo ở đây.

I Came

From the un-manifest I came,
And pitched my tent, in the Forest of Material existence.
I passed through mineral and vegetable kingdoms,
Then my mental equipment carried me into the animal kingdom;
Having reached there I crossed beyond it;
Then in the crystal clear shell of human heart
I nursed the drop of self in a Pearl,
And in association with good men
Wandered round the Prayer House,
And having experienced that, crossed beyond it;
Then I took the road that leads to Him,
And became a slave at His gate;
Then the duality disappeared
And I became absorbed in Him.

Khwaja Abdullah Ansari

Quê hương ơi xin ân xá hồn trần

Tôi quỳ xuống quê hương mình

Để được ân xá ngày tôi đi chưa trở lại

Nơi tôi sinh ra con thuyền cha xa ngái

Mẹ ven bờ sóng đập nát bình minh

Tôi chưa bao giờ là người đãng trí

Để quên đi bàn chân bỏng cát rang

Quên cái nắng hôn chóp đầu trọc lóc

Con nục con cơm thơm nức cửa làng

Tôi quỳ xuống quê hương sóng cát

Mẹ cha ơi bà cháy nám bôm rơi

Tuổi thơ đứt cánh diều bay loạng choạng

Quê hương nghèo con đâu dám thảnh thơi

Trong năm tháng bây giờ và mai nữa

Tôi nguyện lòng nhìn xuống dưới bàn chân

Thấy bóng đời tôi không điểm tựa

Quê hương ơi xin ân xá hồn trần.

Bùi minh vũ. 1-2010

Bạn – Người Ngư Phủ

Chào các bạn,

Trước đây, trong bài Đường Thật chúng ta đã nói đến thi sĩ thiền sư Ikkyu, được xem như thiền sư có ảnh hường mạnh nhất trong văn hóa phổ thông của Nhật ngày nay, kể cả trong cách sách truyện bằng tranh cho trẻ em. Trong “Đường Thật” chúng ta đã nói đến bài Các Bộ Xương, một bài thơ lớn trong văn học thiền tông Nhật Bản.

Hôm nay hãy cùng đọc hai bài thơ nhỏ, nhưng rất ý nhị, của thi sĩ thiền số một này: Bạn, và Người Ngư Phủ.

Bạn

Chỉ một công án đáng giải
Bạn


You

Only one koan matters
You

Người ngư phủ

Học kinh và thiền cứng ngắc có thể làm bạn mất Chân Tâm.
Nhưng dòng nhạc đơn chiếc của người ngư phủ có thể là kho tàng vô giá.
Mưa chiều trên sông, trăng lấp ló giữa những làn mây;
Tuyệt vời không tả được, hằng đêm người ngư phủ hát.

A Fisherman

Studying texts and stiff meditation can make you lose your Original Mind.
A solitary tune by a fisherman, though, can be an invaluable treasure.
Dusk rain on the river, the moon peeking in and out of the clouds;
Elegant beyond words, he chants his songs night after night.

Zen Master Ikkyu
Translated by TĐH

Bài tứ tuyệt số 2 – Đỗ Phủ

Cò trắng điểm sông trong
Núi xanh hoa rực hồng
Xuân này chừng cũng muộn
Quê cũ mỏi mòn trông !

Nguyễn Hữu Vinh dịch

絕句 (其二)

杜甫

江碧鳥逾白
山青花欲燃
今春看又過
何日是歸年

Tuyệt cú (kỳ nhị)

Giang bích điểu du bạch
Sơn thanh hoa dục nhiên
Kim xuân khan hựu quá
Hà nhật thị quy niên

Ðỗ Phủ

Dich nghĩa:

Bài tứ tuyệt (bài số 2)

Màu nước sông xanh biếc làm màu lông chim thêm trắng
Non xanh làm hoa càng đỏ rực
Rồi xem, chừng mùa xuân này cũng qua mau
Ngày nào mới về quê nhà được

Chú Thích

Nhiên: Chỉ hoa nở rực màu hồng

Ý

Non xanh nước biếc, chim trắng, hoa nở rực hồng điểm tô cho cảnh xuân thêm tươi đẹp. Nhưng lại cũng một mùa xuân nữa sắp tàn. Dù cảnh xuân có tươi đẹp bao nhiêu, nhưng trong cõi lòng vẫn băng lạnh vì không biết ngày nào mới có dịp trở về quê cũ, nơi ấy cũng có một mùa xuân tươi thắm như ở đây!

Biển dấu yêu xưa…


Biển ngày xưa
Vẫn là biển bây giờ

Ngàn con sóng
Gối đầu nhau hối hả
Đuổi tràn bờ vỡ òa bọt trắng xóa
Biển huyên thuyên
Đánh thức tình yên

Hồn nương cánh sóng chấp chới hồi tìm
Và trôi nổi
Trôi nổi
Cảm thức tôi
Bồng bềnh hiện tại
Bồng bềnh quá vãng
Biển gọi
Sóng giật mình tung tỏa
Tiếng nối lời
Như thuở nào mình giữa biển trời bát ngát
Hát tiếp nhau
Tình ca

Tôi hôm nay
Một mình lặng lẽ
Vất vả từng ngưng-đập nhịp tim ngúc ngắc
Khi đứng trước biển của ngày xưa xa lắc

Tôi bây giờ
Hình như thấy mình
Thật tình không mong đợi những đánh đố kỷ niệm
Thật lòng không muốn rồi đánh đổ một bình yên

Tuổi loáng đã biển hoàng hôn
xiên núi
Đời thoáng đã sóng níu xuống
thuyền nghiêng

hoatrang,5.March010

Thị hiện

Mặt trời soi bốn mùa đồng thị hiện
Vàng hoa rơi xanh ngọn cỏ thư hiên
Gió sớm về qua tinh cầu khấn nguyện
Xin tình yêu cho đời hết cô miên

Trong tiền kiếp có bóng hình minh diện
Trong hôm nay có em lặng lẽ yên
Trong ngày mai có đường về tánh kiến
Trong lá cành xao động một nhân duyên

Trăng huyền ảo ánh vàng soi . thánh điện
Hằng Nga buồn cung quế khóc thuyền quyên
Đại mộng phiêu diêu khúc huyền cầm tiễn
Trăng nhập thần bóng ngả đêm thần tiên

Giòng sóng đời bao lần giông bão quyện
Biển thét gào bến đợi khóc truân chuyên
Nước mắt chảy vết thương dài đau nghiến
Em giã từ tình nhớ mỏi mòn điên

Vẫn tin thật tình yêu luôn tận hiến
Vẫn hoài mong cõi mộng sẽ hoàn nguyên
Vẫn là em pháp thân như thị uyển
Vẫn là anh đắc cố sắc . không thiền

Trăng và thơ diệu âm hoà chung diễn
Hai tâm hồn ở hai cõi trời riêng

Vivian
6:30pm.Thứ Bảy ngày 03 tháng 10 năm 2009

Yêu Người

Yêu Người một nửa chiêm bao
Đầy đêm tiếng hát ru vào uyên trinh…

Từ ngọt ngào khúc tự tình
Gối đầu êm ả mộng xinh bất ngờ…

Nhạc dìu đến cánh rừng mơ
Lời thiêng chim hót hoá thơ nức lòng…

Tim dịu dàng tiếng suối trong
Tình miên du lạc hồng trần đắm say…

Bâng khuâng giây lát gió mây
Áo mùa xưa trả…phút này vô ưu

Đêm huyền khiết chốn ảo hư
Thiên tình khôn tả tuyệt mù thế gian…

Biết không miên viễn tình nhân
Vẫn thèm chia sớt nồng nàn liêu trai…

Muộn màng giữa hoàng hôn phai
Nguyệt đời huyễn hoặc thiên thai địa đàng…

Trái tim một nửa dại hoang
Nửa phần còn lại in hằn chắt chiu…

Dẫu mai tịch lặng hồn chiều
Võ vàng tâm khảm vẫn yêu vô thường…

Tình ca lan toả mù sương
Mộng Ta ảo ảnh trăm đường cô miên…

*Giotsuongtim,21/11/09