Category Archives: Thơ

Em đi qua đời tôi

Em đi qua đời tôi
một giấc mộng vàng,
cuốn theo em
một nhành lan tôi thầm đuổi bắt.
Đuổi bắt bóng hình,
đuổi bắt mái tóc dài xâu chuỗi ngọc
áo thắt lưng ong.

Em đi qua đời tôi
gió đứng ngẫn ngơ giữa chiều không nắng
hàng cây thầm lặng
tôi ngồi đợi bóng trăng.

Em đi qua đời tôi dạo khúc hát mong manh
bằng trái tim thiếu nữ
tôi bỏ lại quanh mình
những nô nức, ồn ào …của ngày xanh.

Lê Thi
159 Trần Hưng Đạo, Thị xã Buôn hồ, Đăklăk

Thì Thầm Lời Yêu

Chị ơi! Bên thành trì của chị, em đã cảm nhận được niềm yêu! Bài thơ này em tặng riêng chị cái tựa đề! Hì… Hãy tìm cái nửa của nhau vì ngoài kia nắng ấm đã một vầng thật đẹp!!!
.


.

Nửa vầng trăng khuyết chơi vơi
In soi chiếc lá nhẹ rơi đêm buồn
Nửa tình xưa cũ vấn vương
Dật dờ sóng vỗ nhớ thương bạc đầu

.

Hoa kia khép cánh phai mầu
Lá kia in dấu nỗi sầu đa đoan
Nửa chiều nhạt nắng vườn hoang
Con tằm một kiếp trái ngang cuộn mình

.

Nửa thương, nửa nhớ, nửa tình
Nửa trong hoang vắng lặng nhìn thinh không
Nửa còn in dấu trong lòng
Nửa theo con gió phiêu bồng lãng du

.

Tặng người nửa bản tình thu
Tặng ta nửa đoạn nhạc ru cung trầm
Lặng yên nghe gió thì thầm
Tình cây và đất ngàn năm vẫn hoài

.

Dẫu cành lá ép nhạt phai
Dẫu dòng nhật ký gửi ai lợt mầu
Tin rằng cái nửa của nhau
Nắng hồng rải lối mai sau một vầng

.

.

Minh Tâm

Dừng chân bên đường

Trên đường hành hương
Dừng chân bên hồ vắng
Trời trong xanh
Nước trong xanh
Ném viên sỏi vào mặt hồ tĩnh lặng
Ô những vòng đồng tâm
Của lòng ta gợn sóng
Một cánh hồng hạc
Lao xuống lòng hồ rồi lại vút lên
Mất hút vào quãng trời không
Những vòng sóng lăn tăn
Lại biến tan vào tĩnh lặng
Mây trắng
Lững lờ đáy nước
Tựa gốc phong già
Lá tím gió nắng lao xao
Con đường hành hương đất đỏ
Hun hút dài, hun hút cao
Qua dải đồi chiều
Biến mất sau cánh đồng thông
Về hướng rừng phong chập chùng vách núi

TĐH
LOW, 4;09pm, Wednesday, April 14, 2010

Nguyện Cầu Ân Phúc Cho Em

Tặng các em Leo và Tortoise

… Kate Nowak đã nói như thế này trong quyển sách May You Be Blessed của bà:

“Trong tâm trí tôi, tôi thấy một ngọn nến đang được một người khác thắp sáng và rồi đến lượt, nó lại thắp sáng cho một ngọn nến khác. Cho đến khi ánh sáng của một triệu ngọn nến soi sáng thế gian. Một triêu người cảm thấy tốt đẹp hơn về bản thân. Cả triệu người được chúc phúc. Đó là một hình ảnh tuyệt vời và là hình ảnh thường có trong tâm trí tôi. Với sự giúp đỡ của những người khác, có lẽ nó sẽ sớm trở thành hiện thực.”

Và bà đã trích câu danh ngôn sau của Albert Schweitzer. Câu này đã được post trong bài Hãy Cho

Đôi khi ánh sáng của chúng ta lụi đi, nhưng lại được thổi bùng lên bởi một cuộc gặp gỡ với một người nào khác. Mỗi chúng ta biết ơn sâu sắc những ai đã nhen nhóm ngọn lửa nội tâm này.

Mời các bạn đọc bài thơ May You be Blessed dựa theo tác phẩm cùng tên của Kate Nowak
.

NGUYỆN CẦU ÂN PHÚC CHO EM
.

Nguyện cầu ân phúc cho em
Cầu cho niềm vui của em như sao trời không đếm được
Cầu cho thắng lợi của em nhiều hơn cát biển trên tất cả đại dương
Chỉ có thiếu thốn và đấu tranh làm em thêm mạnh mẽ

Và cầu cho cái đẹp, trật tự và sung túc luôn ở bên em
Cầu cho mọi con đường em chọn dẫn đến nơi trong sạch, tốt lành, và đẹp đẽ
Cầu cho mọi nghi ngờ, sợ hãi được thay thế bằng một niềm tin sâu xa, mãi mãi,
khi em thấy được bằng chứng về một SỨC MẠNH LỚN HƠN quanh em.
Và khi chỉ có bóng tối và giông bão cuộc đời bủa vây,
cầu cho trái tim em soi sáng thế gian.

Cầu cho em biết rằng mình luôn được nhiều yêu thương
Cầu cho em sẵn sàng đáp lại tình yêu vô điều kiện
Cầu cho em luôn thấy được che chở và ôm ấp trong tay Chúa như con trẻ dấu yêu
Và khi em muốn phê phán, cầu cho em nhớ rằng chúng ta ĐỀU LÀ MỘT.

Cầu cho mọi ý nghĩ của em vang vọng khắp vũ trụ làm xúc động mọi sinh linh
Và khi em muốn ngăn giữ tình yêu, cầu cho em nhớ rằng
tình yêu đẹp nhất là khi tuôn chảy tự nhiên
Và chính khi cho đi ta nhận được tặng vật lớn nhất của đời

Cầu cho em luôn có được âm nhạc và tiếng cười
Và cầu cho cầu vồng tiếp sau bão tố
Cầu cho niềm tự hào rửa trôi mọi chán nản
Cầu cho niềm vui hoà tan mọi nỗi buồn và tình yêu làm dịu mọi nỗi đau

Cầu cho mỗi vết thương mang lại hiểu biết và cầu cho mọi nỗ lực mang thắng lợi
và từng ngày mới em sống giàu có hơn hôm qua
Cầu cho em được ân phúc và cầu cho những người khác được chúc phúc từ em
Lời cầu chúc chân thành của các anh chị là đây:
Nguyện cầu ân phúc cho em
.

Huỳnh Huệ dịch
.
.

.

MAY YOU BE BLESSED

May you be blessed
with all things good.
May your joys, like the stars at night,
be too numerous to count.
May your victories be more abundant
than all the grains of sand
on all the beaches
on all the oceans
in all the world.
May lack and struggle be always
absent from your life
and may beauty order and abundance
be your constant companions.
May every pathway you choose
lead to that which is pure and good and lovely.
May every doubt and fear
be replaced by a deep abiding trust
as you behold evidence of a Higher Power
all around you.
And when there is only darkness
and the storms of life are closing in
May the light at the core of your being
illuminate the world.
May you always be aware you are loved beyond measure
and may you be willing to love unconditionally in return.
May you always feel protected and cradled
in the arms of God,
like the cherished child you are.
And when you are tempted to judge
may you be reminded that we are all ONE
and that every thought you think
reverberates across the universe,
touching everyone and everything.
And when you are tempted to hold back,
may you remember that love flows best when
it flows freely
and it is in giving that we receive
the greatest gift.
May you always have music and laughter
and may a rainbow follow every storm
May gladness wash away every disappointment
may joy dissolve every sorrow
and my love ease every pain.
May every wound bring wisdom
and every trial bring triumph
and with each passing day
may you live more abundantly than the day before.
May you be blessed
And may others be blessed by you.
This is my heartfelt wish for you.
May you be blessed.
.

May You Be Blessed by Kate Nowak

Cái giếng làng

Ta đánh rơi tuổi trẻ của mình
Trên cuốn sách bẹp dí
Ngày yêu thương chờ đợi
Những ngôi sao rơi không có trọng lực
Chẳng thích thú nữa em ơi năng lượng dư thừa
Ngôi sao bơi trên biển Đông
chiếc thuyền đánh cá trên bến cảng
Ta cất súng vào kho tuổi trẻ thừa
Trong nhà hàng ta uống nhừ
Chẳng biết nước dâng lên mặt biển
Sự thật như đôi mắt em mà ngỡ cái giếng làng.

Bùi Minh Vũ

1-2010

Cảm nghĩ khi ở lầu sông

Lên lầu mình, ngắm trăng không,
Trời in đáy nước, trăng lồng bóng khơi.
Hỡi người cùng ngắm trăng ơi,
Cảnh xưa còn đó, người nơi nao rồi?

Đinh Đức Dược dịch

Nguyên văn:

Giang lâu hữu cảm

Độc thượng giang lâu tứ tiểu nhiên
Nguyệt quang như thủy thủy như thiên
Đồng lai ngoạn nguyệt nhân hà tại
Phong cảnh y hi tự tích niên

Triệu Hổ

Dịch nghĩa:

Cảm nghĩ khi ở lầu sông

Một mình lên lầu trên sông lòng buồn man mác
Trăng sáng như nước, nước trong như trời
Người cùng ngắm trăng với ta nay đâu rồi?
Phong cảnh nầy vẫn y như năm trước

Tay Đan Tay

Thương tặng em Thanh Mai! Cô em nhỏ dễ thương của chị!
Chúc em mọi điều an lành. Những niềm yêu sẽ cùng em vượt qua giông bão.
Cố lên! Phía trước là bầu trời tươi hồng!!!.

.


.

Trời buồn giăng phủ mưa ngâu
Xót cành xuân thắm vì đâu lá vàng
Tiếc Mai, Đào những ngỡ ngàng
Đài thương lấy nhụy lỡ làng cánh rơi

Nỗi niềm trăn trở đầy vơi
Trào dâng gợn sóng trùng khơi chạnh lòng
Lục bình phận bạc má hồng
Thuyền con nửa mảnh bão giông nhấn chìm

Cầu trời ban lộc bình yên
Trả em tôi lại trái tim biết cười
Ngày mai nắng ấm hồng tươi
Xuân vui lại đến tặng người ước mơ

Họa vần thêu chữ dệt thơ
Nâng cung nắn phím tiếng tơ giao hòa
Này đây một khúc mơ hoa
Tay đan tay ấm vượt qua nẻo đời

Vầng dương mãi ấm sáng ngời
Vầng trăng mãi tỏa dịu vời đêm thanh
Non ngàn còn mãi màu xanh
Dòng đời tay ấm an lành trao tay
.

Minh Tâm

Chùm Thơ Điếu Hai Cây Lộc Vừng

1

Mười mấy năm nuôi tạo cặp vừng,
Uốn cành, vặt lá để chào xuân.
Song hình nghinh bái đôi phu phụ,
Độc thế tung hoành một tướng quân.
Rút ruột thổi hồn vì tác phẩm,
Kỳ công trau dáng bởi con cưng.
Ai ngờ! đạo chích cao tay quá
Phù phép – đêm vào bợ khỏe tưng.

2

Sáng bước ra nhìn đứng chửng hưng
Lấy gì tết đến đón chào xuân!
Phải nghiêng, trái ngửa trơ hai chậu,
Dưới có, trên không khuyết cặp vừng!
Cảnh thế tạo nhìn chưa thỏa mắt
Dấu gầy lui tới đã mòn chân.
Thôi rồi! như mất người yêu dấu.
Khoảng trống mơ màng… giọt lệ rưng

3

Lũ nhác- biếng làm lại giỏi bưng,
Nên chi ông mất cặp cây vừng!
Đôi vừng khách trả mười hai triệu,
Mấy triệu! Ông xin…mỗi một đừng.
Người tính của tiền đem tủ cất
Ông chơi hoa kiểng để sân chưng.
E hèm! Ông nghĩ phường dơi, chuột
Rồi cũng có ngày… bị nứt lưng.
.


.

Đinh Đức Dược

Chim sơn ca

Đôi khi anh
rơi bịch xuống đất
gầy dựng nụ cười trên môi héo của em
những cọng cỏ khô và đất làm căn nhà xinh xắn
Em có dám quay mặt với nền văn minh sôcôla
Quên những lời sấm truyền
Và trút bỏ thân xác để bay bổng như chim sơn ca
Có nhiều lý do phải làm như thế
Trước hết ta muốn thành người
đam mê và thăng hoa trong cuộc sống trần tục
trước khi bay loãng trong không khí vô tận
Nâng niu một bàn chân của chim sơn ca
Bàn chân của người họa sĩ vừa vẽ xong.

Bùi minh vũ. 1-2010

Viên ngọc trên thềm đại dương

Chúng ta đã quay các học hỏi thuở rạng đông của chúng ta về phía con đường của người say.
Chúng ta đã quay vụ mùa cầu nguyện của chúng ta về phía nhà kho cúa linh hồn ngây ngất.

Ngọn lửa mà chúng ta quay mặt vào mạnh đến nỗi
Có thể đốt cháy vụ mùa rơm của cả trăm người hợp lý.

Quốc vương của Trước-Vĩnh-Cữu cho chúng ta chiếc quan tài chứa đau đớn của tình yêu làm quà tặng;
Vì vậy chúng ta đã quay buồn khổ của chúng ta về phía căn chòi rách nát của khách du hành mà chúng ta gọi là “thế giới”.

Từ nay trở đi tôi sẽ không dành cánh cửa nào trong tim tôi mở cho tình yêu về các sinh linh đẹp đẽ;
Tôi đã quay lưng và đóng dấu triện của đôi môi thánh trên cánh cửa nhà này.

Bây giờ là lúc quay lưng lại với ảo tưởng dưới lớp áo đã vá bao lần của chúng ta.
Nền tảng của sự nghiệp chúng ta là sự thông minh có thể nhìn xuyên thấu tất cả những trò chơi này.

Chúng ta đã quay mặt về phía viên ngọc trai nằm trên thềm đại dương.
Vậy thì tại sao chúng ta lại lo lắng chiếc thuyền cũ kỹ chòng chành này có đi tiếp hay không?

Chúng ta quay về phía người trí thức và gọi họ là k‎ý sinh trùng của lý lẽ;
Cám ơn Chúa, họ như là những người tình thật không lòng tin không con tim.

Những người Hồi giáo Sufi đã chấp nhận một huyễn ảo, và Hafez cũng chẳng khác.
Đích điểm của chúng ta cách xa tầm với biết bao, và ‎ ý chí của chúng ta yếu ớt biết bao!

(TĐH dịch)

The Pearl on the Ocean Floor

by Hafiz (1320 – 1389)

(English version by Rober Bly
Original Language: Persian/Farsi)

We have turned the face of our dawn studies toward the drunkard’s road.
The harvest of our prayers we’ve turned toward the granary of the ecstatic soul.

The fire toward which we have turned our face is so intense
It would set fire to the straw harvest of a hundred reasonable men.

The Sultan of Pre-Eternity gave us the casket of love’s grief as a gift;
Therefore we have turned our sorrow toward this dilapidated traveller’s cabin that we call “the world.”

From now on I will leave no doors in my heart open for love of beautiful creatures;
I have turned and set the seal of divine lips on the door of this house.

It’s time to turn away from make-believe under our robes patched so many times.
The foundation for our work is an intelligence that sees through all these games.

We have turned our face to the pearl lying on the ocean floor.
So why then should we worry if this wobbly old boat keeps going or not?

We turn to the intellectuals and call them parasites of reason;
Thank God they are like true lovers faithless and without heart.

The Sufis have settled for a fantasy, and Hafez is no different.
How far out of reach our goals, and how weak our wills are!

Bỏ Ngỏ

Đã bao lần bỏ ngỏ những thiết tha
Như cơn mưa chiều hạ bỏ quên ánh nắng vàng trong lá
Như ngọn lúa quên oằn cong uốn sữa
Ong vàng quên tìm hoa,

Chạy dọc trái tim đi tìm chiều ngang nỗi nhớ
Nắng vàng vỡ vụn
Nhòe sợi tơ mang
Con nhện giăng tơ một đời chắt chiu buồn vui sướng khổ
bỏ ngỏ niềm riêng…

Gởi trọn niềm chiêm bao cho một thời vụng dại
Rưng một khoảng trời tím, cho ai?
Tao ngộ bằng một dấu chấm hỏi
Bỏ ngỏ
thành lửng lơ,…
Trầm Tây
.

~ Vũ Hồng

Người cuối cùng

Anh ngồi bất động trong công viên thành phố
Một vài cô gái đi qua
Những luồng ánh sáng đi qua
Những làn hương vây bủa anh
Trái tim thời gian sắp tan vữa
Công viên đóng cửa
Chẳng còn các cô gái
Những luồng ánh sáng cũng tan trong làn hương đêm
Người cuối cùng ra về có phải là em
Là em là em là em, anh đang nghĩ tới.

Bùi minh vũ. 1-2010

Cây Mẹ Trồng


.

Nơi anh nằm lại xuân xưa
Mẹ trồng một cây phượng vĩ
Bông hoa anh hằng yêu thích
Thường ép đầy những trang thơ

Theo cùng tháng năm vần xoay
Cây dang tay ôm trời rộng
Đón gió cao nguyên lồng lộng
Tung vào nắng sắc ngời tươi

Đàn trẻ hồn nhiên đùa chơi
Tiếng cười vô tư hồn hậu
Lớp lớp theo nhau lớn lên
Biết đâu cây chừng bao tuổi

Từ lâu lắm rồi vẫn thế
Lá xanh đến tận cùng xanh
Như anh tan hòa lòng đất
Vẹn nguyên trẻ giấc vĩnh hằng

Từ lâu lắm rồi vẫn thế
Cùng tiếng ve rộn phố phường
Khắp nơi cháy bùng hoa phượng
Sáng nhất cây tay mẹ trồng

Ơi màu hoa đỏ hết lòng
Phải em hóa thân rạng rỡ
Người trai ngày xưa nằm lại
Yêu thương dâng mẹ dâng đời

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Muộn màng

Em muộn màng gõ cửa
Trái tim anh im lìm.
Em muộn màng đốt lửa
Củi ướt mèm dưới mưa.

Cây hạt cườm ra hoa
Trong mỗi mùa băng giá.
Tim anh dù hóa đá
Cũng đã từng yêu hoa.

Cơn gió nào đi qua
Làm xác xơ tàu lá
Mặt ao nhiều tăm cá
Chớ ngại ngần buông câu.

Dẫu muộn màng đến sau
Em vẫn mong tìm thấy
Lối nhỏ vào tim anh
Dù khó khăn biết mấy.

Củi ướt mèm đêm ấy
Nắng lên rồi sẽ khô.
Gió đâu cần áy náy
Lá vui lòng xác xơ.

Yên Thi