| Chương 39
Tích chi đắc Nhất giả:
Thiên đắc Nhất dĩ thanh,
Địa đắc Nhất dĩ ninh,
Thần đắc Nhất dĩ linh,
Cốc đắc Nhất dĩ doanh,
Vạn vật đắc Nhất dĩ sinh,
Hầu vương đắc Nhất dĩ vi thiên hạ trinh.
Kì trí chi Nhất dã.
Thiên vô dĩ thanh tương khủng liệt,
Địa vô dĩ ninh tương khủng phế,
Thần vô dĩ linh tương khủng hiệt,
Cốc vô dĩ doanh tương khủng kiệt,
Vạn vật vô dĩ sinh tương khủng diệt,
Hầu vương vô quí cao tương khủng quyết.
Cố,
Quí dĩ tiện vi bổn,
Cao dĩ hạ vi cơ.
Thị dĩ hầu vương tự vị cô quả bất cốc.
Thử kì dĩ tiện vi bổn da. Phi hồ?
Cố,
Trí số dự vô dự.
Bất dục lục lục như ngọc,
Lạc lạc như thạch. |
Chương 39
Đây là những vật xưa kia đã được ngôi Một:
Trời được Một mà trong,
Đất được Một mà yên,
Thần được Một mà linh,
Hang được Một mà đầy,
Muôn vật được Một mà sống,
Hầu vương được Một mà trị thiên hạ.
Đều là đã đến được chỗ Một mà nên cả.
Nếu trời không trong sẽ vỡ,
Đất không yên sẽ lở,
Thần không linh sẽ tán,
Hang không đầy sẽ cạn,
Vạn vật không sống sẽ dứt,
Hầu vương không trị thiên hạ sẽ mất.
Bởi vậy,
Quí lấy Tiện làm gốc,
Cao lấy Thấp làm nền.
Nên chi hầu vương tự xưng là “con côi”, “ít đức.”
Đó là lấy tiện làm gốc. Không phải vậy sao?
Vậy,
Quá khen thành như không khen.
Bậc thánh nhân không muốn được quí như ngọc, bị khinh như sỏi. |