Mệnh Lệnh Năng Lượng Bắt Buộc – CHƯƠNG 5 (PHẦN 3)

Người dịch: Trương Anh Vũ
Biên tập: Đào Thu Hằng

MỆNH LỆNH NĂNG LƯỢNG BẮT BUỘC:
100% TÁI TẠO NGAY BÂY GIỜ

CHƯƠNG 5: NĂNG SUẤT SIÊU TƯỞNG (Phần 3)

5A. Hiệu ứng cộng hưởng: Những sản phẩm mới với ứng dụng đa năng (tiếp)

Dùng vật liệu xây dựng làm nguồn thu năng lượng mặt trời

Rất nhiều sự cộng hưởng cũng xuất hiện trong ngành công nghiệp xây dựng, một ngành hiện đang và sẽ tiếp tục là một ngành công nghiệp lớn. Khi toàn bộ phần mái nhà, phần mặt tiền và cửa sổ có thể sử dụng để tạo ra năng lượng mặt trời và nhiệt và cung cấp sự cách nhiệt, điều này khiến chi phí cho năng lượng truyền thống không còn hợp lý, điều này cũng mở ra cơ hội mới cho ngành xây dựng. Việc ngày càng tăng chi phí cho các dạng năng lượng truyền thống được biết như “năng lượng xám” tiềm ẩn trong các ngôi nhà làm cho giá thành vật liệu xây dựng tăng lên, khiến cho gỗ – một sản phẩm tự nhiên – vẫn được xem là vật liệu xây dựng được ưa chuộng hơn. Gỗ đã bắt đầu hưởng thụ thời kỳ phục hưng của mình. Khi việc sản xuất gỗ cho xây dựng gia tăng, (theo như phần giải thích của tôi trong chương kế tiếp) do không còn lựa chọn nào khác cho một chương trình trồng lại rừng toàn diện để ổn định môi trường toàn cầu, điều này sẽ chỉ có lợi cho việc gia tăng xu thế sử dụng gỗ làm vật liệu xây dựng này.

Một vai trò của ngành công nghiệp gỗ là sản xuất ra giấy. Nhưng với số lượng lớn chất xenluloza được đưa vào, ngành công nghiệp chế biến gỗ sẽ không thể thoát khỏi việc phát triển với vai trò là nhà sản xuất nhiên liệu sinh học (xăng sinh học), để có thể vừa đáp ứng nhu cầu năng lượng của chính ngành chế biến gỗ và vừa cung cấp cho thị trường nhiên liệu sinh học, ngành mà nên chủ yếu phụ thuộc vào việc xử lý chất thải hữu cơ. Những sản phẩm phụ từ việc sản xuất nhiên liệu sinh học có thể được tái sử dụng, ví dụ như phân bón hoặc nhiên liệu cho các nhà máy đồng phát. Nếu các hình thức đa dạng này càng được gắn chặt vào trong các chu kỳ nguồn tài nguyên trong khu vực, thì chúng càng có thể hiện thực hóa được tốt hơn.

Sự đa dạng hóa trong ngành công nghiệp hóa chất

Vài công ty hóa học đã bắt đầu tiến hành sự dịch chuyển này. Các sản phẩm dưỡng chất từ thực vật không chỉ có thể được tái chế dễ dàng hơn và sử dụng ít năng lượng hơn mà còn có thể được sử dụng như một nguồn năng lượng dưới dạng chất thải hữu cơ, và lại quay lại bảo đảm cung cấp nhu cầu năng lượng của chính nhà sản xuất. Theo hướng này, các vật liệu đóng gói và chất dẻo có thể trở thành nguồn của năng lượng tái tạo. Phương tiện chính trị lý tưởng để đưa vào việc  dịch chuyển này sẽ là một thời điểm tới hạn (ngày đáo hạn), sau thời điểm này chỉ có thể sử dụng các vật liệu đóng gói hữu cơ. Việc này sẽ giảm bớt và đơn giản hóa công việc của ngành công nghiệp tái chế, mà sẽ chỉ phải xử lý hai loại chất thải: chất thải hữu cơ và chất thải độc hại. Các chất thải hữu cơ sẽ được sử dụng để sản xuất năng lượng, trở thành một phần không thể thiếu trong việc cung ứng năng lượng cho đô thị. Và thay vì trả cho nguyên liệu thô, các thành phố thực hiện tái chế chất thải này thậm chí có thể yêu cầu thanh toán cho việc tạo ra chất thải này.

Ngành kinh doanh nông nghiệp** dựa trên các sản phẩm tái chế được

**Agribusiness: Ngành kinh doanh liên quan đến nông nghiệp mà cung cấp các sản phẩm đầu vào cho trang trại nông nghiệp (như là thiết bị và phân bón), hoặc tham gia vào quá trình bán hàng, quảng cáo cho các sản phẩm của trang trại (như là kho chứa, nhà chế biến, bán buôn, vận chuyển, và bán lẻ). Bản thân các trang trại thường không được tính vào khi nói đến ngành kinh doanh nông nghiệp.

Những cơ hội cho sự cộng hưởng và sử dụng đa năng của năng lượng tái tạo được đặc biệt thịnh hành trong nông nghiệp, một phần là do khả năng liên kết việc sản xuất thực phẩm, các loại cây trồng cho năng lượng và các nguyên liệu thô cho ngành công nghiệp. Tuy nhiên, cần phải nhớ rằng năng lượng sinh học là hình thái phức tạp nhất của năng lượng tái tạo. Nông nghiệp và lâm nghiệp có thể dẫn tới các hệ quả thảm khốc cho hệ sinh thái (ngoài việc sản xuất năng lượng và các cây trồng nguyên liệu thô) mặc dù cũng có thể được tổ chức theo cách thức bền vững hơn. Việc chỉ thu hoạch cây trồng làm nguồn của năng lượng mà không trồng lại (ví dụ như chặt phá rừng, điển hình ở các quốc gia đang phát triển những nơi mà người dân ở đây, vì các lý do kinh tế, không còn cách nào khác để tiếp cận nguồn năng lượng) sẽ gây hại cho hệ sinh thái nhiều hơn là đốt cháy nhiên liệu hóa thạch, vì điều này dẫn tới xói mòn đất trên diện rộng và làm khô cạn nguồn nước trong vùng, và vì thế không thể coi là một dạng sử dụng năng lượng sinh học tái tạo. Điều tương tự cũng xảy ra cho các phương thức sản xuất nông nghiệp nhanh chóng làm kiệt quệ đất đai, từ đó làm sụt giảm nghiêm trọng và ô nhiễm tầng đất mặt và nước ngầm.

Ưu tiên hàng đầu của ngành nông nghiệp phải là để sản xuất lương thực. Và các nguyên liệu thải ra từ quá trình sản xuất này là một nguồn năng lượng tiềm năng khổng lồ mà, khi được dùng để sản xuất ra điện, sẽ sản xuất ra các loại chất thải nguyên liệu có thể được dùng để làm phân bón, thức ăn động vật hoặc để sản xuất thậm chí nhiều năng lượng hơn nữa. Chuỗi sản xuất này khuyến khích phát triển nền kinh tế tái chế, bởi vì những nguyên liệu thô này càng được tận dụng triệt để hơn, chi phí vận chuyển sẽ càng giảm. Hình thức nông nghiệp này vừa có lợi cho hệ sinh thái và tiết kiệm về mặt kinh tế hơn các hình thức sản xuất truyền thống khác. Bằng việc sử dụng một phần của nguồn năng lượng tự nhiên chủ yếu của chính ngành nông nghiệp, nông nghiệp sẽ phục hồi sự phát triển của mình, một vai trò bền vững vĩnh viễn và thường không phải phụ thuộc vào trợ cấp, với tư cách là một “ngành công nghiệp chủ đạo” cổ điển.

Điều này bao hàm việc năng lượng được sản xuất tại gần khu vực sản xuất nông nghiệp, ví dụ bởi các hợp tác xã nông nghiệp địa phương. Nhưng thậm chí khi mà sản xuất thực phẩm được ưu tiên, đất sản xuất vẫn có thể được dùng vào một số chức năng khác, ví dụ gieo hạt lần hai hoặc trồng các cây trồng năng lượng hoặc nguyên liệu thô sau khi đã thu hoạch xong vụ mùa các cây nông nghiệp. Thông thường những cây trồng được xem là thứ yếu này có thể được thu hoạch khi cây chưa hoàn toàn trưởng thành, và cũng không bắt buộc phải là các loại cây lương thực. Hình thức của hệ thống luân canh này biến sản xuất nông nghiệp trở thành “đa văn hóa”. Các nhà máy kinh doanh hợp tác tinh chế sinh học từ sinh khối – cũng thích hợp để tái chế các sản phẩm nông nghiệp này thành các nguyên liệu thô dùng trong công nghiệp. Việc này khiến nông dân có thể bảo đảm được nhu cầu về điện và phân bón của chính mình và bắt đầu tham gia vào việc tiếp thị sản phẩm, từ đó giảm bớt chi phí và nâng cao sản lượng cho vụ mùa của mình.

Sự chuyển đổi về cơ cấu sản xuất nông nghiệp đòi hỏi chính sách nông nghiệp phải được thiết kế đáp ứng được các tiêu chuẩn này. Chính sách này không được né tránh việc hạn chế sản xuất năng lượng và cây trồng dùng làm nguyên liệu thô mà cần quá nhiều nước, như bắp (ngô), hoặc tránh né việc trồng trọt luân canh và sử dụng nhiều đất nông nghiệp, một điều kiện để sản xuất năng lượng và cây trồng dùng làm nguyên liệu thô. Tất cả các sản phẩm chất thải nông nghiệp có thể được cung cấp lại  vào quá trình nông nghiệp hoặc được dùng để sản xuất năng lượng. Ở đây các sản phẩm khí đốt sinh học là “giải pháp toàn diện”, vì mỗi dạng khí đốt sinh học có thể được đặt điều kiện tương ứng cho một quá trình lên men kỵ khí (anaerobic fermentation) với chất cặn bã “đã khử khí” được đặt cho các hình thức sử dụng khác.

(còn tiếp)

© 2014 copyright Verlag Antje Kunstmann GmbH

Permission granted for translating into Vietnamese and publishing solely on dotchuoinon.com for non-commercial purposes.

Bản quyền bản dịch:  dotchuoinon.com

Leave a comment