article were written by Pam Avery following a recent
visit to the U.S. by Chuck Searcy, Ngo Xuan Hien and
Luong Tuan Hung of Project RENEW.
America Needs A Success Story…
Nước Mỹ cần một câu chuyện thành công…
. . . With these words, Chuck Searcy ended his presentation at Cine Theater in Athens a little over a week ago. The modest audience enthusiastically applauded and converged upon him and his Vietnamese partners, Ngo Xuan Hien and Luong Tuan Hung. I worked with Chuck at The Athens Observer almost 40 years ago. He has the same unwavering commitment to public service as he did before we had grey hair.
Nước Mỹ cần một câu chuyện thành công, đó là những lời mà Chuck Searcy kết thúc bài nói của mình tại rạp Cine ở Athens một tuần trước đây. Tất cả khán giả có mặt đã vỗ tay tán thưởng một cách nhiệt tình và thể hiện sự ủng hộ cho Chuck cùng với những đồng nghiệp của ông đấy là Ngô Xuân Hiền và Lương Tuấn Hùng. Gần 40 năm trước đây, tôi đã có cơ hội được làm việc cùng với Chuck ở tờ báo Athens Observer. Chuck có một ý chí kiên định cho lý tưởng mà ông đã theo đuổi suốt nhiều năm qua, làm việc vì cộng đồng.
The three men work for Project RENEW, a Vietnam-based organization that has one goal: neutralizing the effects of the war by reducing the number of deaths and injuries caused by “explosive remnants of war” (ERW) in Quang Tri Province in central Vietnam. The war ended in 1975, but the residual dangers did not go away when the truce was signed.
Ba người đàn ông đến từ dự án RENEW, một dự án nhân đạo ở Việt nam với mục tiêu: khắc phục hậu quả của chiến tranh bằng việc làm giảm số người chết và bị thương do vật liệu nổ còn sót lại sau chiến tranh (ERW) ở tỉnh Quảng Trị, Việt Nam. Mặc dù chiến tranh đã chấm dứt vào năm 1975, nhưng những mối nguy hiểm liên quan đến bom mìn còn sót lại vẫn đang hết sức nhức nhối.
“We have a chance to make this right,” said Chuck. “Quang Tri and the Demilitarized Zone were the scene of the some of the fiercest fighting during the war. This area was subjected to the heaviest bombing campaign in the history of the world — more than the amount of ordnance used in Europe during World War II. We dropped the bombs and we can clean up what is left behind. The large bombs that lie deep beneath the surface are not the problem — we’ll never clean those up and they don’t pose a real threat. It’s the cluster bombs and other munitions on the ground’s surface or in shallow soil that injure, kill and maim. We can get rid of these — it is a very doable challenge.”
“Chúng ta có cơ hội để sửa sai” Chuck nói “Quảng Trị và khu vực phi quân sự là những nơi chịu sự tàn phá nặng nề của chiến tranh. Nơi đây đã từng là nơi bị đánh bom ác liệt nhất trong lịch sự chiến tranh của thế giới, số lượng bom mà nơi đây phải gánh chịu lớn hơn rất nhiều số bom được sử dụng trong chiến tranh thế giới thứ II. Chúng ta đã rải bom và chúng ta có thể dọn sạch những thứ còn sót lại sau chiến tranh. Những quả bom nằm sâu dưới lòng đất không phải là vấn đề, chúng ta sẽ không bao giờ dọn sạch được chúng và thực tế là chúng không nguy hiểm. Vấn đề chính là ở những quả bom bi, bom trùm trên mặt đất hoặc dưới lớp đất mỏng đã và đang gây ra nhiều thương vong cho người dân. Chúng ta có thể dọn sạch chúng, đây là một nhiệm vụ có thể thực hiện.
The cluster bombs and other ERW litter the countryside, farms, and fields. The young are especially vulnerable. Since 1975, 31 percent of the 7,100 casualties in the Quang Tri Province were children. The province has 34,000 people with disabilities caused from explosives and 15,485 victims of Agent Orange, including 5,000 children born with birth effects. Nationwide, more than 100,000 Vietnamese children and adults have been killed or injured by ERW since the war’s end. An estimated three million people are affected by Agent Orange.
Các loại bom bi cũng như những vật liệu nổ khác đang nằm rải rác ở cánh đồng, các vùng quê, các nông trại. Trẻ em là đối tượng rất dễ bị ảnh hưởng bởi bom mìn còn sót lại sau chiến tranh. Kể từ năm 1975, trẻ em chiếm 31% trong tổng số 7.100 nạn nhân trong các vụ thương vong do bom mìn gây ra. Cả tỉnh có 34.000 người tàn tật nguyên nhân do bom mìn và 15.485 nạn nhân chất độc màu da cam, trong đó có 5.000 trẻ em có dị tật bẩm sinh. Cả nước, có hơn 100,000 nạn nhân bao gồm cả trẻ em và người lớn bị chết hoặc bị thương do bom mìn còn sót lại sau chiến tranh. Một con số ước tính cho thấy khoảng 3 triệu người bị ảnh hưởng bởi chất độc màu da cam.
The number of ERW incidents in Quang Tri from 1996-2001 were about 45 annually. After Project RENEW was founded in 2001, that number has been reduced to nine total from 2002 to 2012. The success is due to a four-prong approach: (1) ERW surveys and clearance, (2) victim assistance, (3) mine risk education, and (4) community development.
There are people who were injured during and since the war who have spent their entire lives without arms or legs. Now they have finally received the artificial limbs they need.
Số nạn nhân bom mìn hàng năm của tỉnh Quảng Trị từ năm 1996-2001 là 45 người. Sau khi dự án RENEW đi vào hoạt động năm 2001, con số này đã giảm xuống còn 9 từ năm 2002 đến năm 2012. Thành công này đến từ 4 hoạt động của dự án: Thống kê và rà phá bom mìn; Hỗ trợ nạn nhân, Giáo dục nhằm nâng cao nhận thức; Phát triển cộng đồng.
Có nhiều nạn nhân đã bị thương trong và sau chiến tranh, những người đã sống cả đời họ mà không có chân hoặc tay. Tuy nhiên, giờ đây họ đã có cơ hội thay đổi cuộc đời bằng những chiếc chân, tay giả do dự án cung cấp.
Families can finally sustain themselves because Project RENEW has given them the tools and knowledge to make a living like growing mushrooms or raising cows and chickens to feed themselves and others. Children now know what the dangerous munitions look like. They identify them and get the help needed to clear them.
Nhiều gia đình đã có thể ổn định cuộc sống bởi dự án đã mang đến cho họ công cụ để sinh sống, kiến thức để tạo ra thu nhập thông qua việc trồng nấm hoặc nuôi bò sữa, gà để họ có thể nuôi sống bản thân và gia đình. Trẻ em giờ đây có thể nhận biết được các mối nguy hiểm của bom mìn, nhận biết chúng một cách chính xác và đồng thời nhận được sự giúp đỡ của dự án để có thể dọn sạch những mối nguy hiểm trên.
It is truly a template for helping people help themselves; and, more importantly, it is managed by the Vietnamese people.
The efforts are funded by private citizens from the U.S. and other countries, the U.S. government, the Vietnam government, and the governments of Norway, Japan, Taiwan, and other countries. Corporate donors and international institutions also lend financial support. To meet the demands and fulfill the goal of making Vietnam safe in 10 years, however, more money is needed.
Đây thực sự là một mô hình hiệu quả trong việc giúp đỡ mọi người, giúp đỡ chính họ và quan trọng hơn, dự án này được quản lý bởi đội ngũ người Việt nam.
Nỗ lực trên được hỗ trợ về mặt kinh phí từ các cá nhân là người Mỹ và các quốc gia khác, từ chính phủ Mỹ, chính phủ Việt nam, chính phủ Na – uy, Nhật Bản, Đài Loan và nhiều quốc gia khác. Các nhà tài trợ là các công ty, tổ chức quốc tế cũng đã và đang gửi đến những hỗ trợ về mặt tài chính cho dự án. Để có thể thực hiện thành công mục tiêu của dự án là Giúp Việt nam an toàn trong vòng 10 năm tới, dự án cần thêm nhiều hỗ trợ về mặt tài chính.
“The Vietnamese are a proud, hard-working, forgiving people,” said Chuck. “They hold no grudges and simply want their villages and farms to be safe again. I’ve seen American vets as big as linebackers weep in the arms of much smaller Vietnamese veterans. This is a cause that should speak to all Americans. We can get this right. We can have the success story we so badly need.”
“Người Việt nam thì luôn tự hào về bản thân, chăm chỉ và có tấm lòng cao thượng” Chuck chia sẻ. “Họ không còn lòng thù hận và đơn giản họ chỉ muốn xóm làng và nơi họ nuôi trồng được an toàn. Tôi đã chứng kiến rất nhiều cựu chiến binh Mỹ cao lớn đã khóc trên vai những người cựu chiến binh Việt nam bé nhỏ khi họ có cơ hội gặp lại sau chiến tranh. Đây chính là lý do chúng ta nên nói cho tất cả người dân Mỹ biết. Chúng ta có thể sửa sai. Chúng ta có thể có những câu chuyện về sự thành công của chúng ta, điều mà cả nước Mỹ cần.
If you interested in learning more, go to this site or the Facebook page https://www.facebook.com/projectrenew . If you want to make a donation, go to this site.
Nếu bạn quan tâm, xin vui lòng tìm hiểu trên Facebook tại: https://www.facebook.com/projectrenew
Nếu bạn muốn giúp đỡ về mặt tài chính, vui lòng tham khảo trang web này
The names and faces of the Vietnamese people are not in the headlines now. It’s not the buzz on Facebook or Twitter. But if we could come together and rally around a common cause right now, it would be the best medicine we as a nation could take. This is not about if the war was good or bad, right or wrong. This is about making good where bad was left.
America needs a success story.
Project RENEW could be that success story.
Tên và khuôn mặt của những người Việt nam không có trên tiêu đề của bài báo. Nó không phải là một tin tức ồn ào trên Facebook hay Twitter. Nhưng nếu chúng ta có thể xích lại gần nhau cho một mục tiêu chung thì đây chính là một giải pháp cho cả quốc gia. Đây không phải là lúc nói về chiến tranh, là tốt hay xấu, đúng hay sai. Đây là lúc chúng ta tạo ra những điều tốt nơi mà cái xấu đã bị bỏ lại.
Nước Mỹ cần một câu chuyện thành công
Dự án RENEW có thể là một câu chuyện như thế.




Thank you for posting this. Yes, Project RENEW could be a success story.
LikeLike
Dear Anh Hai
Thanks Anh Hai for sharing the warm article about our fellow brothers.
Thank you, Chuck
I admire the work you are doing. The past is our present. Remedy to correct the shortcomings of the past is the best job.
Thanks and best regards, Chuck. I wish you be always successful.
Matta Xuân Lành
LikeLike
Thank you, Chuck, for your hard work helping Vietnam clean up UXOs over the years. And thank you Pam Avery for writing this piece.
Chuck, you have been in my heart for 20 years. I’d like to write a book about you and your friends and your work some day soon.
LikeLike
I read this story and my feeling now is like the first feeling. So I post my comment again:
Anh Chuck ơi,
Thank anh and your friends for your works very much.
When I read what you do in http://www.landmines.org.vn/, I only want to say with you that, thank you.
I have gone to Quang Tri Province. Sand and wind there made my heart pain.
Your works are very significant. I am so happy. Thank you.
I wish you always healthy.
Anh Hoành ơi,
Thank anh for sharing.
LikeLiked by 1 person