Category Archives: Thơ

Buâng Quơ Từ Nơi Xa Xôi.

Gío thở từng sợi lạnh
Xuân vẩn ở nơi nao?
Loanh quanh vài trang báo
Đâu đó một cành mai
Thế thôi.
Nắng đầu mùa chút ấm
Nằm nướng dài trên sân
Con chim sẻ gật gù
Tìm tình yêu đầu Xuân?
Thế nhé

Ai có về bến xưa
Nhớ gói cánh hoa đào
Nhớ thăm con đường nọ
Nhớ gởi lời chúc xuân
Nhớ em.
Vài cụm mây lơ đểnh
Vướng ngọn núi thông gìa
Vài con sóc kiếm ăn
Rớt rơi từng nhúm tuyết
Cô độc
Xuân vẫn xa
Thêm một lần
Chồng chất tóc phai.

Phạm Lưu Đạt

02/06/2010

Chợ Tết

Giữa giòng người ngược xuôi

Tôi thả bước lẻ loi

Không tìm mà mong gặp

Một người. Lâu lắm rồi…

Người ấy chợ Tết xưa

Thưở mười sáu trăng mơ

Giữa đông vui bè bạn

Gởi bông hoa thay lời

Ngày đó tôi thơ ngây

Tưởng chuyện đùa bé con

Cầm bông hoa bứt cánh

Thả gió cuốn. Reo dòn..

Nào biết tôi vô tình

Xé nát mối tình son

Nào biết tim ai vỡ

Giữa chiều xuân rộn ràng

Từ đó người phiêu dạt

Năm tháng mãi không về

Từ đó tôi biết nhớ

Người đã thành người xa

Xuân đến rồi xuân qua

Hoa tàn lại nở hoa

Bao nhiêu năm thầm lặng

Tiếc hoài bông hoa xưa

Chợ Tết người đông vui

Này lứa đôi lứa đôi

Không thấy người. Không thấy

Khói đâu mà mắt nhòe

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Chuyển gửi – Transmission

Chào các bạn,

Tết năm 2008, khi anh Hoành post bài The Old Master (Ông Đồ Già) trên diễn đàn VNBIZ, mình gởi bản dịch của anh Hoành đến người bạn Mỹ lớn tuổi mà mình gọi là Uncle Hank. Uncle Hank lấy được hứng khởi từ bài The Old Master và viết một bài thơ tặng mình, có tên là Transmission.

Gần đây mình nhờ anh Hoành dịch ra tiếng Việt, gọi là Chuyển Gửi.

Hôm qua anh Hoành đăng bài The Old Master trên ĐCN. Nên hôm nay mình muốn chia sẻ bài thơ Transmission và câu chuyện nhỏ này đến các bạn.

Chúc cả nhà một ngày chuyển gửi! 🙂

Hiển

Chuyển gửi

Một mình trong quán sách cà phê.
Tôi ngồi và đọc và ngắm
người qua.
Một chàng Á châu đẹp trai
(người Phi, sau này tôi khám phá)
lượn ra lượn vào giữa những hàng sách.
Hắn thấy tôi.
Tôi thấy hắn.
Hắn đến và ngồi,
dù có cả hàng chục chiếc ghế dư,
ở chiếc bàn kế tôi.
Chằng nói với nhau lời nào.
Cũng chẳng chào hỏi.
Hắn mở cặp
và lôi ra một mớ bưu thiếp
và một sổ địa chỉ nhỏ.
Hắn viết và ký
(với hoa hòe bóng bẩy
của một chàng trai trẻ!)
tám hay mười thiệp.
“Tôi tưởng tôi là người cuối cùng trên thế giới
thực hành nghệ thuật cổ-lổ-xỉ này,”
tôi bắt chuyện.
“Cái gì? Gởi bưu thiếp
cho bạn bè lưu lạc khắp nơi
trên thế giới?
Đừng lo, ông nội.
Tôi sẽ trung thành với nó
mãi sau khi ông đã ra đi.”

TĐH dịch

Transmission

All alone in the bookstore cafe,
I sit and read and watch
the passers-by.
A handsome Asian man
(Filipino, I later find out)
weaves in and out of the stacks.
He notices me.
I notice him.
He comes and sits,
despite two dozen empty seats,
at the table next to me.
No words are exchanged.
No greetings yet.
He opens a briefcase
and extracts a stack of postcards
and a small “carnet d’addresses”.
He writes and signs
(with a young man’s pretentious
flourish!)
eight or ten of these.
“I thought I was the last man on earth
to practice this arcane craft,”
I offer.
“What? Sending postcards
to friends scattered all around
the world?
Don’t worry, grandfather,
I’ll be faithful to it
long after you are gone.”

Thanks for the inspiration.  Here is my Tet present to
you.  (When is Tet?)
Uncle Hank

Ông đồ già – The old master

Chào các bạn,

Không là Tết nếu không có Ông Đồ Già của Vũ Đình Liên. Dù rằng ngày nay ta có nhiều ông đồ trẻ viết thư pháp.

Mỗi dịp Tết về, đọc lại Ông Đồ Già để bùi ngùi cho một thời đã qua hay đang qua. Thay đổi và tiến hóa, dù là luật tự nhiên, cũng không khỏi làm ta bồi hồi mỗi khi ký ức vọng lại.

Mình đã dịch bài Ông Đồ Già sang tiếng Anh vài năm trước, hôm nay lại biên tập thêm một tí và post lại đây chia sẻ với các bạn.

Chúc cả nhà một mùa xuân đỏ như giấy thư pháp!

Hoành
.

The Old Master

Each year when the plum blossoms flowered
Back here came the old master
Spreading red scrolls and Chinese ink
At this busy street corner

Buyers of calligraphies
Many whispered admiringly
“The fine hand moves the brush
Like phoenix dances and dragon flies.”

But each year the guests came fewer
Where had they gone, those old admirers?
Red paper grieved and dulled
Black ink dried up in the forlorn bowl…

The old master still sat there
But passers-by no longer cared
Dead leaves dropped on the scrolls
Over the sky a mist rain blowed

This year the plum blossoms again flower
But the old master is here no longer
All the folks of yesterdays
Where do their souls now stay?

    Translated by TĐH
    (Virginia, Feb. 6, 2005, Jan. 29, 2008, Feb. 10, 2010)

.

Ông Đồ Già

    Vũ Đình Liên


Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”.

Nhưng mỗi năm mỗi vắng,
Người thuê viết nay đâu ?
Giấy đỏ buồn không thấm
Mực đọng trong nghiên sầu …

Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay.
Lá vàng rơi trên giấy,
Ngoài giời mưa bụi bay.

Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa.
Những người muôn năm cũ,
Hồn ở đâu bây giờ ?

Nhắn gửi phút giao thừa

Tết năm nay anh có bớt vui?
Em ở xa không về thăm anh được
Chẳng cùng nhau dạo chợ hoa Hàng Lược
Ngày rằm nhộn nhịp trẩy hội chùa Hương

Cách xa nhau hàng ngàn dặm trường
Đêm trừ tịch lặng ngắm nhìn anh nhé
Màn trời đen có ngôi sao nhỏ bé
Lấp lánh soi là ánh mắt em.

Hãy hái giúp em nhành lộc mềm
Lá nhẹ vương là tay em đó
Hương xuân tỏa từ nụ hoa, ngọn cỏ
Thoáng hương thầm mái tóc em bay.

Sáng mồng một nhấp ly rượu cay
Anh ngây ngất bởi ngọt môi em đấy
Gió xuân nhẹ cánh đào đưa đẩy
Màu áo dài em hay mặc ngày xuân.

Giữa người thân , bè bạn quây quần
Nhớ phần em bánh chưng xanh mướt
Đi hội xuân dòng người xuôi ngược
Một phút thôi dành nghĩ về nhau.

Để bên này giữa băng tuyết trời Âu
Em ấm lòng hơn khắc giây đón Tết
Hương quê nhà xua bớt giá rét
Nghẹn ngào nhớ anh đón mùa xuân.

Phan Bích Thiện

Giá như

Giá như thì nói làm chi
Nhưng rồi vẫn nói chỉ vì thương em
Tưởng rằng rượu đã nhạt men
Ai ngờ say tỉnh liêng biêng thế này
Giá như trái đất ngừng quay
Em cùng tôi sống những ngày mộng mơ
Giá như thơ chỉ là thơ
Vầng trăng đâu phải ngẩn ngơ đi tìm
Giá như em tuổi hoa niên
Anh xin dâng lễ dẫu tiền chồng cao
Sợ gì sông rộng sóng gào
Bắc cầu dải yếm ta vào bến mơ
Già còn chưa trọn kiếp tu
Kiếp sau đốt cháy vần thơ… giá mà !

Trần Vân Hạc

Xuyến chi

Lối mòn cỏ dại ta qua
Sớm nay bừng nở ngàn hoa tuyệt vời
Tươi xinh trắng nõn gọi mời
Trăm chàng bướm ngốc rong chơi quên về

Chúng yêu khờ khạo, si mê
Ngỡ rằng mãi mãi tràn trề men xuân

Ngẩn ngơ ngắm
bỗng
tần ngần
Dễ đâu thêm chỉ một lần
vờ say

Lối mòn xưa vẫn quanh đây …

Hoàng Thiên Nga

Em viết tiếp cuộc đời anh

Bầu trời sau mưa
Bình minh sau đêm dài
Ôi mùa đông đâu còn nữa
Anh gối đầu lên cây lá sum suê
Nghe phím đàn nhún nhảy trên môi em
Khi mù sương tan dần sau đôi mắt im lặng
Lắng nghe cuộc đời tràn ngập những âm vọng mới
Em chậm giấc
Đợi bước lười của gã ngủ mơ trên cát
Trời chiều úp xuống một chiếc bát
Nhốt hình anh
Em dắt chiếc bóng lang thang
Qua cầu Ea Tam
Ôm nỗi nhớ trong lồng ngực ốm
Gánh nỗi buồn trên vai gầy
Niềm vui em cài tóc
Thơ là tài sản hào hoa
Con Mít nguẩy đuôi
Cười ha ha nguôi quên phía vực mùa đông
Khi anh chẳng thấy mặt trời
Em vén chiếc màn màu sắc
Nhổ vài sợi bạc
Khuấy ly chanh dây
Khi mảnh trăng sáng bồng bềnh Srêpok
Chúng mình chẳng ngủ
No nê ly nước mía muộn màng
Em định sinh ra một thằng kháu khỉnh
Mang dép lên giường
Khóc đòi cha thương
Ôi một cành hồng
Em dìu anh như xiếc
Lạc núi trùng trùng
Dòng mùa xuân lềnh bềnh hoa mắc cỡ
Có em từ đó
Hơi thở dài hơn một đêm
Nhú nụ mầm trên môi hoang mạc
Đìu hiu bỏ trốn dưới làn sóng của ánh mắt
Nỗi buồn run rẩy nằm bẹp dưới bàn chân
Sự nghèo khổ vụt bay như mũi tên xa vắng
Giả tạo đánh bài ngửa
Anh mở mắt vũ trụ
Đầy một nụ xanh
Ngả đầu lên ngực
Mùa xuân.

Bùiminhvũ 10-2009

Xuân dạ Lạc thành văn địch – Lý Bạch

春夜洛城聞笛

李白

誰家玉笛暗飛聲
散入春風滿洛城
此夜曲中聞折柳
何人不起故園情

Xuân dạ Lạc thành văn địch

Thùy gia ngọc địch ám phi thanh
Tán nhập xuân phong mãn Lạc thành
Thử dạ khúc trung văn Chiết liễu
Hà nhân bất khởi cố viên tình

Lý Bạch

Dịch nghĩa

Ðêm xuân nghe tiếng sáo trong thành Lạc Dương

Tiếng sáo ai thổi văng vẳng khi có khi không
Cùng với gió xuân về nghe khắp cả thành Lạc Dương
Ðêm nay nghe trong tiếng sáo khúc ca Chiết Liễu biệt ly
Có ai mà không động lòng nhớ về quê cũ

Dịch thơ

Ðêm xuân nghe tiếng sáo trong thành Lạc Dương

Sáo ai văng vẳng lắng tai nghe
Thành Lạc vi vu gió thổi về
Một khúc “Thiên thai” sầu biệt xứ
Hỏi ai không khỏi động lòng quê

Chú Thích

Trong bài, dịch giả đổi khúc “Chiết liễu”, là khúc ca dùng để chỉ chuyện ly biệt, ra thành khúc “Thiên thai”, chuyện của Lưu Thần, Nguyễn Triệu lên tiên rồi nhớ trần gian, cho hợp tình.

Ý: Tiếng sáo vi vu trong thành nội, hỏi ai không khỏi động lòng quê ?

Nguyễn Hữu Vinh dịch và bình

Tìm…

Anh tìm trong ánh mắt em
Lửa hồng khao khát hằng đêm đợi chờ
Tìm trong thổn thức giấc mơ
Ấm êm một cánh tay chờ vòng tay
Tìm trong xuôi ngược bao ngày
Con đò lạc bến tỉnh say dại khờ
Tìm trong mỗi sáng tinh mơ
Mong manh tia nắng khát chờ yêu thương
Tìm trong làn gió mùi hương
Tóc mềm ai xõa vấn vương bên thềm
Tìm trong mỗi ánh sao đêm
Lập lòe hiu hắt một miền tiếc thương
Tìm trong muôn nẻo dặm trường
Dấu chân son giữa bụi đường gió mưa
Tìm trong ngày xửa ngày xưa
Em còn con gái vẫn chưa lấy chồng
Hương cỏ mật ngọt trong lòng
Để hôm nay đắng suốt trong cuộc đời
Anh dõi tìm trong chơi vơi
Lạc trong trống vắng khoảng trời… không em

Trần Vân Hạc
8.7.09

Pablo Neruda và Nếu Em Quên Tôi

Pablo Neruda sinh tại thị trấn Parral, miền Trung Chile ngày 13-7 -1904 Đây là bút danh và về sau là tên chính thức của nhà thơ kiêm chính trị gia người Chile Neftalí Ricardo Reyes Basoalto. Ông học tiếng Pháp và Giáo dục học, rồi dạy tiếng Pháp, làm nhà ngoại giao, đi rất nhiều nơi trên thế giới; là một trong những nhân vật quan trọng trong chính quyền Chile. Ông làm lãnh sự Chile ở nhiều nơi như Burma (nay là Myanma), Argentina, và Tây Ban Nha. Năm 1945 được bầu vào Thượng nghị viện, nhưng mấy năm sau bị buộc tội phản quốc và phải trốn sang Mexico vì đã công khai phê phán chính phủ đương nhiệm.

Năm 1970 ông về nước ra tranh cử tổng thống, là bạn và người ủng hộ nhiệt thành của tổng thống Salvador Allende. Neruda mất tại thủ đô Santiago ngày 23-9-1973 vì bệnh tim.

Thơ Neruda được dịch ra nhiều thứ tiếng. Ông rất nổi tiếng và được yêu mến trên khắp thế giới và đặc biệt ở Việt Nam. Ông được coi là một trong những nhà thơ hàng đầu của thế kỉ 20.Tiểu thuyết gia Columnia Gabriel García Márquez đã gọi ông là “ Nhà thơ vĩ đại nhất của thế kỷ 20 của bất cứ ngôn ngữ gì”.

Pablo Neruda bắt đầu sự nghiệp văn chương khi còn rất trẻ. Hai mươi tuổi, ông xuất bản tập thơ Viente poemas de amor y una canciún desesperada (Hai Mươi Bài Thơ Tình Và Một Bài Thơ Tuyệt Vọng), tập thơ bán chạy nhất ở Chile, làm ông thành danh như một những nhà thơ trẻ nổi tiếng nhất Châu Mỹ Latinh. Tập thơ Canto general (Bài Ca Chung), gồm 340 bài thơ, được coi là kiệt tác đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của ông.

Neruda đã đi từ trường phái biểu tượng sang siêu thực và cuối cùng trở thành hiện thực. Là một nhà thơ nhập cuộc, nhà thơ chiến đấu, ảnh hưởng của thơ ông đối với các dân tộc nói tiếng Tây Ban Nha là rất lớn. Năm 1971 ông được trao giải Nobel vì những lời thơ phản kháng vang khắp thế giới, có một trí tưởng tượng mãnh liệt và chất trữ tình tế nhị. Neruda là nhà nghệ sĩ cách mạng đấu tranh cho phong trào giải phóng dân tộc ở Mỹ Latinh và hòa bình thế giới, là tác giả của những kiệt tác thơ tình cuồng nhiệt, những áng thơ triết lý sâu sắc và của cả những bản tụng ca những điều giản dị, đời thường.

.

******************************************
.

Mời các bạn đọc một bài thơ viết năm 1904 của Pablo Neruda, If You Forget Me, Nếu Em Quên Tôi, dưới ngòi bút dịch của anh Lê Vĩnh Tài, mà Đọt Chuối Non đã giới thiệu lần đầu trong Lê Vĩnh Tài, Nhà Thơ Phố Núi và Trường ca Vỡ Ra Mưa Ấm ngày 6/ 12/ 2009

NẾU EM QUÊN TÔI

tôi muốn em biết
một điều
như thế

nếu tôi nhìn
vầng trăng như pha lê, như con ngươi của mắt em
có một cành cây màu đỏ
của mùa thu thật chậm ngang qua cửa sổ
của phòng tôi

tôi gần như muốn chạm vào lửa
chỉ còn lại một thứ tro rất mịn
từng mỗi cái nhíu mày
tất cả cũng chỉ mang tình tôi đến với em,

và nếu như mọi thứ trên đời này tồn tại,
mùi hương, ánh sáng, những mẩu kim loại,
làm được một con tàu nhỏ
mà cánh buồm
mang tôi tới hòn đảo xa
ở đó em đã đợi tôi.

ừ, bây giờ,
nếu em hết yêu tôi
dù chỉ một chút xiu, chút xíu thôi
là tôi cũng dừng một chút xíu thương em

hay nếu bất ngờ em quên tôi
em không đi tìm tôi về
là tôi đi lạc
vào nơi quên chốn nhớ mất rồi, em

nếu em nghĩ rằng chuyện của chúng mình
nó lâu và điên như vậy
thì gió sẽ giăng các biểu ngữ
đi qua đời tôi
và nếu em bỏ tôi lại một bến bờ
tôi chắc cũng còn ngồi nhớ
một ngày của một ngày nào đó
một giờ của một giờ nào đó
rồi trái tim tôi cũng phải lên bờ
đi tìm một vùng đất khác.

nhưng nếu mỗi ngày, mỗi giờ
em cảm thấy rằng em là định mệnh đối với tôi
với vị ngọt không thể nguôi
trên đôi môi
mỗi ngày một bông hoa
chạm vào môi em rồi tìm đến tim tôi,
ôi tình yêu của tôi, của riêng tôi
trong tôi trái tim sẽ cháy lại,
những gì ngỡ quên sẽ còn mãi
miễn là em đừng bội bạc
tình yêu của em vòng tay của em
dịu dàng sống mãi
không bao giờ không bao giờ em bỏ rơi tôi

Lê Vĩnh Tài dịch


1/ Bài thơ “If You Forget Me” by Pablo Neruda, do Madonna đọc Tiếng Anh


.

2/ Bài thơ Tiếng Anh trên You Tube

.

IF YOU FORGET ME

I want you to know
one thing.

You know how this is:
if I look
at the crystal moon, at the red branch
of the slow autumn at my window,
if I touch
near the fire
the impalpable ash
or the wrinkled body of the log,
everything carries me to you,
as if everything that exists,
aromas, light, metals,
were little boats
that sail
toward those isles of yours that wait for me.

Well, now,
if little by little you stop loving me
I shall stop loving you little by little.

If suddenly
you forget me
do not look for me,
for I shall already have forgotten you.

If you think it long and mad,
the wind of banners
that passes through my life,
and you decide
to leave me at the shore
of the heart where I have roots,
remember
that on that day,
at that hour,
I shall lift my arms
and my roots will set off
to seek another land.

But
if each day,
each hour,
you feel that you are destined for me
with implacable sweetness,
if each day a flower
climbs up to your lips to seek me,
ah my love, ah my own,
in me all that fire is repeated,
in me nothing is extinguished or forgotten,
my love feeds on your love, beloved,
and as long as you live it will be in your arms
without leaving mine.
.

Pablo Neruda

Bài Đồng Dao Gọi Nắng

Chào các ban,

Hôm nay Ngọc Hoa hân hạnh giới thiệu đến các bạn nhà văn Trần Huiền Ân ở Phú Yên, với Bài Đồng Dao Gọi Nắng, trích từ cuốn tạp bút MÂY TRẮNG DINH PHOAN do nhà xuất bản VĂN HỌC ấn hành.

Trần Huyền Ân có thơ in riêng từ 1967 (ông sinh năm 1937) và đến nay có cả thảy 11 tác phẩm gồm thơ, truyện, biên khảo…

Hân hạnh chào đón nhà văn Trần Huiền Ân vào Vườn Chuối vui chơi cùng các Chuối.

Chúc mọi người một ngày tươi vui!

Tôn Nữ Ngọc Hoa

.

BÀI ĐỒNG DAO GỌI NẮNG

Trần Huiền Ân

Thật ra không một bài đồng dao nào có tên. Nhưng chẳng lẽ khi sưu tập gọi là “Bài không tên số 1, số 2 v.v…”, như vậy e mang tội “đạo đề” các nhạc sĩ, nên tôi tạm đặt cho mỗi bài một tên.

Bài này tạm mang tên Gọi nắng. Lúc nhỏ chúng tôi thường đọc nghêu ngao vào mùa đông, những ngày mưa dầm vừa dứt, trời bắt đầu hanh nắng, cái nắng rất nhẹ, màu vàng nhạt yếu ớt và như sẵn sàng tắt ngay khi gió đến. Đọc như là để khuyến khích thúc giục ông Trời nắng lên, hứa hẹn đem lại cho ông Trời một số điều lợi.

Nắng ông nắng, nắng ông nắng
Bắt cá trắng con ông ăn
Cất nhà con ông ở
Chừa cửa sổ con ông chun
Trải chiếu bông con ông ngồi.

Tìm hiểu nghĩa theo câu chữ thì:

– Nắng ông nắng: có tính cách một lời khuyến khích “Hãy nắng lên, ông Trời, nắng lên”.

– Bắt cá trắng con ông ăn: Cá trắng là món cá đồng ở thôn quê. Về màu sắc có phân biệt: cá trắng rằn vảy màu rằn và cá trắng chỉ có một đường đậm giữa thân. Cá trắng kho với nghệ, lá gừng, là món ăn mặn mà ngon miệng trong tiết đông. Ông Trời cũng như người đời, cưng con, nên những lời hứa hẹn này đều nhắm vào con ông Trời. Bắt cá trắng cho con ông Trời ăn chớ không phải để mời ông Trời. Ai bảo trẻ con thôn quê khờ dại? Rõ ràng là sành tâm lý quá đi chứ!

– Cất nhà con ông ở: Ông Trời là bao trùm thiên hạ, có cõi trời, nhà trời, cổng trời, cửa trời, đèn trời, màn trời… đủ hết, nhưng không nghe con ông có gì cả. Đâu thấy ai chỉ nhà của con ông Trời ở chỗ nào? Mấy anh uống rượu khi say huênh hoang nói dóc:
Hiu hiu gió thổi đầu non.

Mấy thằng uống rượu là con ông Trời.

Nhưng mấy thằng đó làm sao là con ông Trời được? Dân gian nào biết vua là “thiên tử”! Phải chăng dân gian không hề có ý niệm con ông Trời là đấng uy nghi đường bệ, chỉ tưởng tượng con ông Trời là ông Trời con, phá gia chi tử, chẳng biết chuyện nhà cửa thế nào? Vậy thì hứa hẹn cất nhà cho con ông Trời ở là đúng.

– Trải chiếu bông con ông ngồi: Thông thường người dân thôn quê chỉ dùng chiếu trơn, không có in chữ nghĩa hoa văn gì. Chiếu bông (chiếu hoa) để dành khi có đám giỗ, trải lên phản bày mâm cỗ dâng cúng và khi có khách quý đến nhà. Được ngồi trên chiếu bông là người đem đến niềm vinh dự cho gia chủ, được đón tiếp trang trọng. Trải chiếu bông mời con ông Trời là hợp lý.

Thế còn chuyện: Chừa cửa sổ con ông chun? Tại sao con ông Trời không đi cửa chính mà thích chun cửa sổ? Bởi vì con ông Trời là Tia Nắng. Những ngày trời động ta thường đóng chặt cửa sổ, khi mưa tạnh gió tan rồi cửa sổ được mở toang cho ánh nắng ấm áp tràn vào nhà, đem lại niềm vui cho mọi người. Như vậy trong những điều hứa hẹn, có điều là dựa theo sở thích của con người (ăn có món cá trắng, ở có nhà đàng hoàng, ngồi chơi trên chiếu bông), chỉ riêng điều này mới thật sự dành riêng cho con ông Trời: chừa cửa sổ để Tia Nắng chiếu rọi vào nhà. Có thể tia nắng ấy chiếu rọi lên mặt chiếc chiếu bông lâu nay hơi ẩm mốc vì xếp lại vừa được trải ra.

Nắng cuối mùa đông là nắng chuyển sang xuân. Ánh nắng ba tháng mùa xuân như công ơn ông bà cha mẹ rọi xuống nuôi xanh từng ngọn cỏ. Thơ Mạnh Giao bên Tàu:

Thùy ngôn thốn thảo tâm
Báo đáp tam xuân huy?

Và truyện Kiều:

Hạt mưa sá nghĩ phận hèn
Liệu đem tấc cỏ quyết đền ba xuân.

Từ bài đồng dao ngô nghê liên hệ đến văn chương bác học của các đại gia, ta hiểu được giá trị của Tia Nắng mùa đông. Đây mới thật đúng là con ông Trời, gần gũi, thân mật đem lại cho chúng ta sự ấm áp. Chúng ta hãy cùng mở rộng những khung cửa sổ tâm hồn để đón chào những Tia Nắng.

Cái thâm thúy bình dân phải chăng ở đó?

Sớ Táo Quân Slideshow

Chào các bạn,

Nữ Táo Vườn Chuối mới hoàn thành Sớ Táo Vườn Chuối Kỷ Sửu trong dạng slideshow, để trình bày với Ngọc Hoàng Thượng Đế thế nào cho du dương hấp dẫn mê ly rùng rợn… đặng còn lấy điểm.

Cuối bài sớ là phần phụ bản của thi bác sĩ Hồng Phúc, thi giáo sĩ Huỳnh Huệ, thi bác sĩ Kiêm Yến và thi giáo sĩ Tấn Ái 🙂 đã post trong phần phản hồi trước đây.

Hình ảnh dùng trong PPS này là hình ảnh không gian do viễn vọng kính không gian Hubble Scope chụp.

Dưới đây là hai links. Link đầu tiên (tấm ảnh) là link đến authorstream. Nhưng authorstream mấy lúc này đang sửa chữa nên hay gặp trục trặc. Nếu vào không được, thì các bạn dùng link dưới đó, đến Mediafire.

Chúc các bạn và gia đình một mùa xuân dồi dào tài lộc. 🙂

Bình an và Sức khoẻ, 🙂

Nữ Táo Vườn Chuối
Tuý-Phượng
.

Vui lòng click vào ảnh

Nếu link từ ảnh không được, thì các bạn click vào đây để download.

Vần thơ xuân

Vườn chuối xanh rì chào đón xuân
Tân niên đầm ấm một tinh thần
Tư duy tích cực vị nhân thế
Ý tưởng chan hòa nguồn phúc ân

.

Khấn nguyện muôn nhà đa phúc lộc
Tình làng, nghĩa xóm sáng trong ngần
Bên nhau đoàn kết cùng thăng tiến
Đời nở muôn hoa, tứ kết vần.
.


Hồng Phúc