Hôm nay Nhạc Xanh giới thiệu với các bạn một tài năng âm nhạc người Anh, lừng danh quôc tế như một ca sĩ, nhạc sĩ, tay trống, tay chơi keyboard, và diễn viên. Người ta nói rằng Phil Collins sinh ra để chơi trống, và hát solo bởi nhịp gõ, tiết điệu, và tài sáng tạo riêng của ông đã tạo ra một phong cách vô cùng độc đáo phù hợp với các thể loại âm nhạc mà ông chọn biểu diễn và được thừa nhận bởi những khán giả tinh tế và yêu cầu cao.

Philip David Charles, “Phil” Collins sinh ngày 30 tháng 1 năm 1951 tại Chiswick, London. Sự nghiệp âm nhạc của Collins bắt đầu như một tay trống, ban đầu với ban nhạc không mấy tên tuổi là Flamming Youth, về sau nổi tiếng với ban nhạc Rock Genesis. Vừa chơi trống, vừa hát solo rất thành công, Collins được Atlantic Records xếp vào nhóm ca sĩ solo đã bán được 150 triệu đĩa vào năm 2002.
Lên 5 tuổi, cậu bé Collins nhận được món quà Giáng sinh là một bộ trống đồ chơi. Về sau, ông cậu Mark Wade đã làm cho cậu một bộ gõ thực sự, qua đó nó đã giúp cậu luyện tập nâng cao khả năng của mình. Collins luyện tập nhạc không theo một giáo trình nào cả, ngay cả cách đọc và viết nốt nhạc ông cũng không được học qua, chủ yếu là tự học theo cách chơi học được trên tivi, và trên đài với hệ thống nốt nhạc tự chế. Đến năm 14 tuổi ông mới được đào tạo về kịch nghệ khi ông vào trường Trung học Sân Khấu Barbara Speake và đóng vai Artful Dodger trong vở nhạc kịch Oliver ( Dickens). Trong phim của Beatles- A Hard Day’s Night ông đóng một vai phụ và ngoài ra tham gia lồng tiếng cho vai diễn Romeo trong phim Romeo và Juliet (1968).
Mặc dù khởi đầu khá thuận lợi với nghề diễn viên, nhưng ông vẫn luôn tập trung vào ca nhạc. Trong thời gian ở trường Chiswick Community School Collins thành lập ban nhạc The Real Thing và sau đó gia nhập ban The Freehold với ca khúc đầu tay Lying Crying Dying. Năm 1969 anh cùng ban nhạc Flamming Youth nhận đươc hợp đồng sản xuất đĩa đầu tiên và phát hành Album Arc 2, tuy Album này không bán được nhiều. Do không mấy thành công ban nhạc sớm tan rã.
Trong vòng 6 năm, từ 1984 đến 1989 Collins đã 7 lần đoạt được vị trí số 1 trong bình chọn Billboard Hot 100 của Mỹ; ngoài lần xếp thứ nhất với album Invisible Touch ghi âm với ban nhạc Genesis.
Phong cách đa dạng mà độc đáo của Collins được thể hiện rõ nét trong các ca khúc của ông. Có những bài mang phong cách trống làm chủ như In the Air Tonight, đến những bài mang nhịp điệu Pop Sussudio hay mang đậm sắc thái chính trị, xã hội của Another Day in Paradise. Ca khúc này đến nay được cho là thành công nhất của Collins. Không chỉ có vậy, những ca khúc về tình yêu và nỗi sầu đau do dư vị ngậm ngùi của những cuộc hôn nhân không bền lâu của Collins cũng là những chủ đề sáng tác quen thuộc. 
Sự nổi tiếng của ông trên thế giới đã ảnh hưởng khá nhiều đến thành công của Genesis. Ban nhạc này đã nhận được đề cử Video Của Năm 1987 của MTV cho đĩa đơn Land of Confusion.
Nhiều album khác của Collins được xếp trong số Top 30 ở Anh, Mỹ và các nước khác như Secret Policeman’s Other Ball – The Music 1982, và Something’s Going On ( của Frida, ABBA), và I Know There’s Something Going On”, trong đó Collins chơi trống và hát đôi với Frida trở thành top hit quốc tế.
Đặc biệt bài hát ballad Against All Odds (Take a Look at Me Now) là bài hát chủ đề cho bộ phim Against All Odds (1984) nhanh chóng nhảy lên hạng 1 ở Mỹ, hạng 2 ở Anh, tạo thêm danh tiếng cho người nghệ sĩ đa tài. Đây là một bài hát trữ tình, như tiếng lòng của người nghệ sĩ đã được viết ra và hát bằng tất cả cảm xúc.
Album thành công nhất của Collins là No Jacket Required có 3 bài hát top số 1 ở Mỹ được trao giải Grammy và là Album của năm.
Phil Collins cũng là nghệ sĩ tích cực tham gia cùng Bob Geldof tại chương trình âm nhạc từ thiện Live Aid và là người duy nhất trình diễn ở 2 nơi: Sân vận động Wembley ở Anh, và sân vân động JFK tại Mỹ.
Mời các bạn thưởng thức bài Against All Odds ( nhạc chủ đề phim cùng tên; được trình diễn tại chương trình từ thiện Live Aid)

Tiếp theo là bài Another Day in Paradise về những kẻ không nhà xếp hạng 1 trên Billboard cuối năm 1989 và đã đem về cho ông một giải Grammy cho ca khúc của Năm (1990).
Và bài thứ ba là True Colors mà ca từ rất đẹp bởi giàu chất nhân bản: an ủi, động viên, và yêu thương những mảnh đời khốn khó, bất hạnh đi vào lòng người nghe:
Em với đôi mắt buồn . Xin em chớ nản l òng. Vẫn biết không dễ gì can đảm trong một thế giới quá đông người mà em có thể không nhìn thấy chi. Và bóng tối trong em có thể làm em thấy nhỏ nhoi.
.
1 AGAINST ALL ODDS
http://www.youtube.com/watch?v=-OiV_5kEt6A&feature=related
.
How can I just let you walk away, just let you leave without a trace
When I stand here taking every breath with you, ooh
You’re the only one who really knew me at all
How can you just walk away from me,
When all I can do is watch you leave
Cos we’ve shared the laughter and the pain and even shared the tears
You’re the only one who really knew me at all
So take a look at me now, oh there’s just an empty space
And there’s nothing left here to remind me,
Just the memory of your face
Ooh take a look at me now, well there’s just an empty space
And you coming back to me is against all odds and that’s what I’ve got to face
I wish I could just make you turn around,
Turn around and see me cry
There’s so much I need to say to you,
So many reasons why
You’re the only one who really knew me at all
So take a look at me now, well there’s just an empty space
And there’s nothing left here to remind me, just the memory of your face
Now take a look at me now, cos there’s just an empty space
But to wait for you, is all I can do and that’s what I ‘ve got to face
Take a good look at me now, cos I’ll still be standing here
And you coming back to me is against all odds
It’s the chance I’ve gotta take
.
2/ ANOTHER DAY IN PARADISE
http://www.youtube.com/watch?v=svR8YA-DXCg&feature=related
.
She calls out to the man on the street
sir, can you help me?
It’s cold and I’ve nowhere to sleep,
Is there somewhere you can tell me?
He walks on, doesn’t look back
He pretends he can’t hear her
Starts to whistle as he crosses the street
Seems embarrassed to be there
Oh think twice, it’s another day for
You and me in paradise
Oh think twice, it’s just another day for you,
You and me in paradise
She calls out to the man on the street
He can see she’s been crying
She’s got blisters on the soles of her feet
Can’t walk but she’s trying
Oh think twice…
Oh Lord, is there nothing more anybody can do?
Oh Lord, there must be something you can say
You can tell from the lines on her face
You can see that she’s been there
Probably been moved on from every place
cos she didn’t fit in there
Oh think twice…
.
3. TRUE COLORS
.
You with the sad eyes
Don’t be discouraged
Oh I realize
It’s hard to take courage
In a world full of people
You can lose sight of it all
And the darkness, inside you
Can make you feel so small
But I see your true colors
Shining through
I see your true colors
And that’s why I love you
So don’t be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful,
Like a rainbow
Show me a smile then,
Don’t be unhappy, cant remember
When I last saw you laughing
If this world makes you crazy
And you’ve taken all you can bear
You call me up
Because you know I’ll be there
And I’ll see your true colors
Shining through
I see your true colors
And that’s why I love you
So don’t be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful,
Like a rainbow
[intru part]
So sad eyes
Discouraged now
Realize
When this world makes you crazy
And you’ve taken all you can bear
You call me up
Because you know I’ll be there
And I’ll see your true colors
Shining through
I see your true colors
And that’s why I love you
So don’t be afraid to let them show
Your true colors
True colors, true colors
Cos there’s a shining through
I see your true colors
And that’s why I love you
So don’t be afraid to let them show
Your true colors, true colors
True colors are beautiful,
Beautiful, like a rainbow
Thân ái chúc các bạn một ngày mới vui tươi, hiệu quả
Chào các bạn,
Năm 1840, Schumann kết hôn với nghệ sĩ piano Clara Wieck, một nhân vật có tiếng trong thời kỳ âm nhạc lãng mạn của dòng piano. Trong hai năm cuối cuộc đời, sau một vụ tự sát bất thành, Schumann bị đưa vào một viện tâm thần trong những năm cuối cuộc đời.
Cuộc đời và sự nghiệp của Schumann cũng đã được dựng thành phim – “Song of Love” vào năm 1947, với diễn xuất của nữ diễn viên nổi tiếng Katharine Hepburn.


Trong chuyên mục Nhạc Xanh lần trước, mình đã giới thiệu với các bạn một số nhạc phẩm được chơi bằng piano, violon, violoncell…Hôm nay, mình xin được tiếp tục giới thiệu với các bạn nhà soạn nhạc nổi tiếng cho đàn guitar Francisco Tarrega và nhạc phẩm lừng danh của ông – “Recuedos de la Alhambra” (Hoài niệm về thành Alhambra). Mình chắc rằng, những bạn nào chơi guitar cổ điển đều biết bài này vì nó rất nổi tiếng với kỹ thuật reo dây.
2) Thành Alhambra và “Recuedos de la Alhambra”
Cung điện Alhambra được xây dựng để nhằm mục đích quảng bá nền văn hóa, sở thích và chấn chỉnh nền văn minh của Hồi giáo. Sự khẳng định đặc điểm này liên kết mật thiết với nền nhận thức yếu kém của riêng mình trên vương quốc Granada và có lẽ vì lí do này, cung điện Alhambra đã bị bao trùm một tâm trạng luyến tiếc quá khứ, không tưởng và thi vị. Chủ đề hồi tưởng quá khứ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng trong kết cấu kiến trúc của cung điện, ngoài sự ám chỉ đặc biệt về đạo hồi, cung điện còn mang tư tưởng và nền văn hóa của Hy Lạp, La mã cổ đại, vì thế cung điện Alhambra còn mang chứa những kiến thức cực kỳ uyên bác về Hy-La cổ điển.



Để thay đổi không khí, hôm nay mình xin được giới thiệu với các bạn một bài hát tiếng Nhật nho nhỏ gọi là “Bài hát đếm số”. Bài hát này được phát trong chương trình Minna no Uta (Everybody’s song) của đài NHK – Nhật lần đầu tiên vào ngày 1/10/2008 và được rất nhiều người ưa chuộng. Bài hát này rất đơn giản các bạn à, chỉ cần đếm dần các con số, bắt đầu từ 1 là đã có một bài hát thật dễ thương. Bài hát này do chính nữ ca sĩ khá nổi tiếng Ikeda Ayako sáng tác và biểu diễn.



Chào các bạn,
Tháng 3 năm 1895, ông đến Côn Đảo – Việt Nam và được Chúa đảo Louis Jacquet dành ngôi biệt thự nằm biệt lập phía bên ngoài nhà Chúa đảo (nay là Bảo tàng Côn Đảo), mặt trông ra biển, đối diện với cầu tàu 914 – một vị trí hết sức thơ mộng…để ông lưu trú trong suốt 1 tháng. Chính trong căn nhà này ông đã hoàn tất 3 chương cuối của vở nhạc kịch bất hủ Brunehilda… Ngày nay, ngôi nhà trở thành Di tích Nhà Công Quán với
Sau đây, xin mời các bạn thưởng thức nhạc phẩm “Thiên Nga”, do nghệ sĩ violoncell Tanja Derwahl biểu diễn. Đây là một nhạc phẩm thuộc chương thứ 13, và nổi tiếng nhất trong tập nhạc 14 chương “The Carnival of The Animals” của ông. Bản nhạc được viết cho độc tấu Violoncell cùng với 2 cây piano. Giai điệu mượt mà, tuyệt đẹp của bản nhạc này được ví như con thiên nga đang lướt nhẹ nhàng và duyên dáng trên mặt hồ.





“Serenade” (hay còn gọi là “Serenata”), nghĩa là khúc ban chiều – nhạc theo phong cách lãng mạn. Bản Serenade thường chơi vào buổi chiều tà, ở ngoài trời, và ngay dưới cửa sổ (chắc là dưới cửa sổ nhà người yêu 😀 :-D). Cho đến bây giờ, có hai bài viết theo thể Serenade nổi tiếng nhất mà chưa có bài nào vượt qua được hai bài bất hủ này. Đó là “Serenade” của Schubert và “Serenata” của Enrico Toselli.
Khi chơi nhạc cưa, thông thường, nhạc công ngồi trên ghế, kẹp cây cưa vào giữa hai chân và điều khiển bằng tay. Việc bẻ cong lưỡi cưa theo hình chữ S và kéo dọc sống lưng của lưỡi cưa, phần hình vòng cung chữ S nhằm tạo ra âm thanh. Có thể điều chỉnh cao độ bằng cách điều chỉnh vùng hình chữ S. Ngoài ra, để tạo âm thanh ngân nga, réo rắt, nhạc công có thể rung chân hoặc lắc cánh tay giữ chóp của lưỡi cưa.


Phim “Người cuối cùng của bộ lạc Mohican” được dàn dựng dựa trên tiểu thuyết cùng tên. Đây là một cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng của 
