Mai An Nguyễn Anh Tuấn
Hội Điện ảnh Việt Nam trong những ngày cuối năm đang tích cực xem và định giá các tác phẩm Điện ảnh – Truyền hình cho Giải Cánh Diều của năm 2025 sẽ được tổ chức tại Nhà hát Đó Nha Trang theo định kỳ hàng năm.
Vào dịp này năm ngoái, đã diễn ra chiến dịch “Ngọn đuốc quốc tế cho điện ảnh thế giới” (International Torch for World Cinema – ITWC), do Quỹ Liên hoan phim Quốc tế Jaipur (JIFF) của Ấn Độ phát động phối hợp với Hội Điện ảnh Việt Nam, nhằm nâng cao nhận thức và kết nối điện ảnh Việt Nam với thế giới, mong biến Việt Nam thành nước đầu tiên thắp “ngọn đuốc” này, mở ra cơ hội quảng bá và hợp tác quốc tế cho điện ảnh Việt Nam. Dịp này, tôi đã có dịp xem thêm (và xem lại) một vài phim hiện đại Ấn Độ nhằm góp vào sự giao lưu của Chiến dịch “Ngọn đuốc” nói trên.

Nói đến phim Ấn Độ, đông đảo khán giả nước ta lâu nay thường chỉ ấn tượng sâu sắc với những bộ phim tràn đầy ca múa nhạc và thấm đẫm nước mắt hoặc nhiều tập truyền hình dài lê thê không biết tới lúc nào mới chấm dứt… Nhưng đó chỉ là bề nổi của một nền Điện ảnh mang tên Bollywood – ngành công nghiệp sản xuất điện ảnh tiếng Hindi…
Continue reading “Thơ Dâng”* mới: Cảm hứng tự do dân chủ trong phim Ấn Độ hiện đại




