All posts by pkyen

Đường hoa Nguyễn Huệ

Từ trước đến nay, Nguyễn Huệ vốn là một trong những con đường đẹp nhất thành phố. Trong hồi ức của tôi, đường Nguyễn Huệ gắn liền với bao kỷ niệm dễ thương của tuổi học trò. Trước giải phóng, đây là một con đường tuyệt vời với thật nhiều kiosque, chủ yếu là kiosque hoa và kiosque nhạc. Nhưng đặc biệt vào dịp cuối năm, đường Nguyễn Huệ biến thành một chợ hoa khổng lồ. Nhờ lợi thế nằm sát bến Bạch Đằng, nơi thuyền hoa, ghe hoa từ các tỉnh miền tây có thể dễ dàng cập bến và chuyển hoa lên bờ, suốt dọc chiều dài đường Nguyễn Huệ được bày bán đủ các loại hoa kiểng. Khi ba tôi mê mẩn với những chậu mai, má tôi tỉ mỉ chọn những chậu vạn thọ, cúc đại đoá, những chậu tắc dày đặc trái… tôi và lũ em thường tha thẩn vừa ăn kẹo kéo, vừa ngó nghiêng chỗ này chỗ nọ… Sau này, chợ hoa Nguyễn Huệ là nơi tôi điệu đàng làm dáng cùng hoa cỏ mùa xuân, ghi dấu tuổi hoa niên mơ mộng…

Mấy năm gần đây, Nguyễn Huệ là một địa chỉ không thể thiếu của người dân thành phố trong mấy ngày Tết. Đường hoa Nguyễn Huệ đã trở thành một thương hiệu, một biểu trưng cho văn hoá Sàigòn. Chắc không chỉ có tôi chờ đợi ngày đường Nguyễn Huệ bị phong toả làn xe hơi, quây kín lại để thực hiện đường hoa. Thỉnh thoảng, tôi lại cố tình chạy chầm chậm qua đường hoa, tò mò nhìn sâu vào bên trong qua những khe hở, ngắm lén, ngắm sớm đường hoa trước ngày khai mạc … Càng ngày đường hoa Nguyễn Huệ càng chuyên nghiệp hơn, thật sự là nét văn hoá- du lịch gắn liền với các hoạt động lễ hội ngày Tết phong phú. Ngoài hoa được tạo hình đa dạng bằng nghệ thuật sắp đặt, cả phong cảnh, sinh hoạt, đời sống đời thường cũng được thể hiện trên đường hoa. Những chú nông dân trong bộ bà ba đen ngồi xếp những chú cào cào bằng lá dừa nước, những câu đối được thầy đồ nắn nót trên giấy dó, những cụ già ngồi nắn tò he sặc sỡ, những quán chè tươi bày đâu đó dọc đường hoa.. luôn thu hút sự thích thú và chú ý của nhiều người, đặc biệt là du khách nước ngoài.

Năm nay là năm thứ chín, kể từ tết Giáp Thân 2004, đường hoa Nguyễn Huệ là địa chỉ được mong đợi, là một trong những điểm vui chơi giải trí của người dân thành phố. Chiều mai, 28 âm lịch, đường hoa mới hoàn tất những công đoạn cuối cùng để cống hiến vẻ đẹp tuyệt vời cho người dân thưởng lãm. Mình chưa có trong tay những bức ảnh của một đường hoa hoàn thiện. Tuy nhiên, hôm nay, chiều 27 tết, đến đường hoa vào ngày trước ngày khai mạc này, biết rằng đèn đã sáng 24/24 liên tục mấy ngày liền cho các anh chị công nhân làm việc quên ngày đêm trong khu vực đường hoa, rằng các anh chị nghệ nhân và công nhân đã phải ngủ lây lất trong những chòi tạm để kịp hoàn thành công trình, rằng có nhiều bác công nhân đang tranh thủ chợp mắt ngay trong cái nắng nóng sau bao giờ vất vả, tôi thật sự cảm kích những giọt mồ hôi đã âm thầm đổ xuống cho đường hoa lộng lẫy. Từ công sức của người nông dân tính toán, chăm chút  sao cho hoa nở vừa kịp tết, đến những thương nhân (đa phần là chính các chủ vườn) chèo chống con thuyền đưa hoa từ quê lên thành, từ  các nhà thiết kế hình dung một đường hoa trong mơ, đến các công nhân thực hiện từng thao tác chi tiết để giấc mơ đó thành hiện thực.

Với những tấm hình dưới đây, mình muốn giới thiệu với các bạn nét đẹp (tuy chưa hoàn chỉnh) của đường hoa, cùng nỗi vất vả của các anh chị nghệ nhân và công nhân củà Sàigòn Tourist, đơn vị chủ quản thực hiện đường hoa Nguyễn Huệ. Mình rất tự hào là những người dân thành phố, cũng như tất cả các bạn tỉnh khác về thăm đường hoa Nguyễn Huệ, đều biết yêu cái đẹp và biết trân trọng công sức của những người làm ra cái đẹp, nên chỉ có hoa bị héo tàn sau mấy ngày dãi nắng dầm sương, chứ chưa bao giờ có ai nhẫn tâm vùi hoa dập liễu…

Phó nháy này đang trong giai đoạn thực tập, mong cả nhà rộng lòng bỏ qua nếu chất lượng hình ảnh chưa vừa ý. Chúc cả nhà một mùa Xuân tràn ngập hoa và niềm vui.. 😆 😀 😛

Phạm Kiêm Yến

Chùm ảnh đường hoa Nguyễn Huệ (một ngày trước ngày khai mạc):

Chùm danh ngôn tặng Thầy Cô

Tôi thích người thầy, bên cạnh bài tập về nhà, còn cho bạn đem một điều gì đó về suy nghĩ.

I like a teacher who gives you something to take home to think about besides homework.

~Lily Tomlin.
.

Nhiệm vụ của người thầy xuất sắc là kích thích học trò chắc chỉ trung bình nỗ lực phi thường. Vấn đề khó khăn không phải trong việc xác định những người chiến thắng, mà là trong việc tạo ra những người chiến thắng trong số những người bình thường.

The task of the excellent teacher is to stimulate “apparently ordinary” people to unusual effort. The tough problem is not in identifying winners: it is in making winners out of ordinary people.

~K. Patricia Cross
.
Người thầy được mong đợi sẽ đạt tới mục tiêu không thể đạt nổi với công cụ không phù hợp. Điều kỳ diệu là đôi khi họ hoàn thành được nhiệm vụ bất khả thi này.

Teachers are expected to reach unattainable goals with inadequate tools. The miracle is that at times they accomplish this impossible task.

~Haim G. Ginott
.
Khi bạn dạy con trai, bạn đã dạy cả cháu trai.

When you teach your son, you teach your son’s son.

~The Talmud
.

Người thầy truyền cảm hứng hiểu rằng sẽ luôn có những tảng đá trên con đường phía trước chúng ta. Chúng là chướng ngại vật hay là bàn đạp phụ thuộc vào cách chúng ta sử dụng chúng như thế nào.

Teachers who inspire realize there will always be rocks in the road ahead of us. They will be stumbling blocks or stepping stones; it all depends on how we use them.

~Author Unknown
.
Người thầy cố gắng dạy nhưng không truyền cảm hứng để học trò muốn học là nện búa vào tấm sắt lạnh.

A teacher who is attempting to teach without inspiring the pupil with a desire to learn is hammering on cold iron.

~Horace Mann
.
Việc dạy học nên phong phú ý tưởng thay vì nhồi nhét sự kiện.

Teaching should be full of ideas instead of stuffed with facts.

~Author Unknown
.
Dạy học là đặt vết tích của một người vào sự phát triển của một người khác. Và chắc chắn học trò là ngân hàng nơi bạn có thể gửi kho báu quý giá nhất của bạn.

Teaching is leaving a vestige of one self in the development of another. And surely the student is a bank where you can deposit your most precious treasures.

~Eugene P. Bertin

Phạm Kiêm Yến dịch

Vinh Danh Người Thầy

Đã bao đời nay, người thầy giữ một vị trí quan trọng trong xã hội Việt Nam.  Dù trong  xã hội phong kiến hay thời hiện đại, người thầy luôn được tôn kính, nể trọng. Hình ảnh của một thầy đồ, của một giáo viên mẫu giáo hay một vị giáo sư trên giảng đường đều đáng kính như nhau trong sự trân trọng của xã hội.

Dân tộc ta vốn có truyền thống hiếu học, tôn sư trọng đạo.  Trong xã hội từ lâu đã thấm nhuần “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” hoặc “Muốn sang thì bắc cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”.

Nghề dạy học là nghề cao quí nhất trong những nghề cao quí. Người   thầy lao động trí óc và làm việc với tất cả nghệ thuật của tâm hồn bằng nhân cách và trí tuệ của mình nhằm nâng cao trí tuệ và giáo dục tâm hồn người học.

Và như thế người thầy được gọi là kỹ sư tâm hồn.

Nhân ngày kỉ niệm 20/ 11/ 2009, xin tặng bài này cho các bạn đọc là thầy cô giáo  của Đọt Chuối Non, và các bạn sinh viên học sinh ngành sư phạm, cũng dành tặng cho tất cả chúng ta, những người trò đang hướng lòng yêu thương và tri ân đến Thầy của mình.

Xin trân trọng gửi một lời tri ân  đến Cô Huỳnh  Huệ, người đã khơi dậy niềm say mê học tập Tiếng Anh đối với tôi và các con, đã là cô giáo của cả ba mẹ con tôi, và hi vọng thế hệ thứ ba sẽ tiếp tục kế thừa truyền thống này.

Cũng xin gửi tặng tất cả các tác giả của ĐCN đang thể hiện thiên chức của mình trên bục giảng: Cô Dala, Cô Ngọc Hoa, Thầy Tấn Ái, Cô Minh Tâm..

Chúc tất cả các thầy cô giáo và các bạn  sinh viên,  học sinh một ngày lễ Nhà Giáo Việt Nam tràn đầy niềm vui và ý nghĩa 😆  😆 😆

.

Dạy học là nghề dạy mọi nghề khác.
Teaching is the profession that teaches all the other professions.
~Author Unknow

.

Dạy là học hai lần.
To teach is to learn twice.
~Joseph Joubert

.

Người dám dạy phải không bao giờ ngừng học.
Who dares to teach must never cease to learn.
~John Cotton Dana

.

Nghệ thuật dạy học là nghệ thuật giúp khám phá.
The art of teaching is the art of assisting discovery.
~Mark Van Doren

.

Dạy tốt là một phần tư chuẩn bị và ba phần tư thực hiện .
Good teaching is one-fourth preparation and three-fourths theater.
~Gail Godwin

.

Người thầy truyền hứng khởi biết việc dạy giống như trồng một khu vườn, và ai chẳng đưa tay vào bụi gai sẽ chẳng bao giờ hái được hoa.
Teachers who inspire know that teaching is like cultivating a garden, and those who would have nothing to do with thorns must never attempt to gather flowers.
~Author Unknown

.

Người thầy tốt như một ngọn nến – Thầy đốt chính mình để soi đường cho người khác.
A good teacher is like a candle – it consumes itself to light the way for others.
~Author Unknown

.

Người thầy giỏi nhất dạy từ trái tim chứ không phải từ sách.
The best teachers teach from the heart, not from the book.
~Author Unknown

.

Người thầy thực khôn ngoan không mời bạn vào ngôi nhà thông thái của ông mà dẫn dắt bạn đến ngưỡng cửa trí tuệ của bạn.

The teacher who is indeed wise does not bid you to enter the house of his wisdom but rather leads you to the threshold of your mind.
~Kahlil Gibran

.

Mục đích của người thầy không phải tạo nên học trò trong hình ảnh của thầy, mà là giúp học trò có thể tạo dựng hình ảnh của chính trò.
A teacher’s purpose is not to create students in his own image, but to develop students who can create their own image.
~Author Unknown

.

Mục đích dạy dỗ một đứa trẻ là làm cho nó tiến bộ được không cần người thầy.
The object of teaching a child is to enable him to get along without his teacher.
~Elbert Hubbard

.

Thầy thế nào quan trọng hơn thầy dạy cái gì.
What the teacher is, is more important than what he teaches.
~Karl Menninger

.

Đừng cố chú ý vào học sinh, hãy chú ý chính mình trước nhất. Thầy giỏi làm trò dở thành giỏi và trò giỏi thành xuất sắc. Khi học sinh thất bại, chúng ta, vì là thầy, cũng thất bại.
Don’t try to fix the students, fix ourselves first. The good teacher makes the poor student good and the good student superior. When our students fail, we, as teachers, too, have failed.
~Marva Collins

.

Người thầy trung bình nói. Thầy tốt giải thích. Thầy giỏi chỉ dẫn. Thầy xuất sắc truyền cảm hứng
The mediocre teacher tells. The good teacher explains. The superior teacher demonstrates. The great teacher inspires.
~William Arthur Ward

.

Người thầy tốt nhất là người gợi ý hơn là giáo điều, và truyền cảm hứng để người nghe muốn tự học
The best teacher is the one who suggests rather than dogmatizes, and inspires his listener with the wish to teach himself.
~Edward Bulwer-Lytton

.

Người thầy nên có ảnh hưởng tối đa và uy quyền tối thiểu.
A teacher should have maximal authority, and minimal power.
~Thomas Szaz

.

Khi dạy, bạn không thể thấy kết quả của một ngày làm việc. Nó vô hình và nguyên vẹn thế, có thể tới 20 năm.
In teaching you cannot see the fruit of a day’s work. It is invisible and remains so, maybe for twenty years.
~Jacques Barzun

.

Người Thầy là người làm cho mình dần dần trở thành không cần thiết.
A teacher is one who makes himself progressively unnecessary.
~Thomas Carruthers

.

Phạm Kiêm Yến dịch

Ngưỡng Mộ Người Nhân Ái

mother-teresas-kindness21Khi tôi trẻ, tôi ngưỡng mộ người thông minh. Giờ về già, tôi ngưỡng mộ người nhân ái.

Phạm Kiêm Yến dịch


When I was young, I admired clever people. Now that I am old, I admire kind people.

.                                                                                                     ~Abraham Joshua Heschel~

Cái Chén Gỗ

Câu chuyện này thân thuộc với tất cả chúng ta. Có lẽ các bạn đã từng được nghe câu chuyện này, chí ít là một lần trong đời. Truyện của mỗi dân tộc có một chút dị biệt, nhưng tựu chung, chúng chỉ là dị bản của nhau thôi. Dù vậy, hôm nay mình vẫn muốn giới thiệu đến các bạn bài dịch này. Như một lời nhắc, cho mình và cho mọi người, về sự thương yêu và thông cảm với cha mẹ, hơn là vì sợ qui luật nhân quả. Chúc cả nhà mỗi ngày đều là một ngày hạnh phúc trong yêu thương và chia sẻ.

CÁI CHÉN GỖ

woodenbowl3Một ông già hom hem đến sống cùng con trai, con dâu và cháu gái bốn tuổi. Tay ông đã run, mắt ông đã mờ, chân đi loạng choạng. Cả gia đình quây quần bên bàn ăn hàng đêm. Nhưng tay run và mắt mờ làm người ông già nua ăn uống khó khăn. Đậu rơi vãi từ muỗng xuống sàn nhà. Khi ông bấu chặt ly, sữa thường đổ vấy xuống khăn bàn. Con trai và con dâu bực bội với mớ bừa bộn. Người con trai nói.: “Ta phải làm cái gì đó với ông thôi. Ta đã chịu đựng quá đủ với việc ông làm đổ sữa, ăn uống ồn ào, và vãi thức ăn trên sàn”. Rồi hai vợ chồng đặt một cái bàn nhỏ trong góc, nơi ông già ngồi ăn một mình trong lúc cả nhà thưởng thức bữa tối bên bàn ăn. Từ khi ông làm rơi vỡ một hai cái dĩa, ông phải ăn bằng một cái chén gỗ. Thỉnh thoảng khi cả nhà liếc về phía ông, họ thấy lệ ông tràn mi khi ông ăn trong cô độc. Thậm chí, lời duy nhất cặp vợ chồng này thốt ra với ông chỉ là những lời quở trách gay gắt khi ông rơi thìa hay đổ thức ăn. Đứa con bốn tuổi chứng kiến toàn bộ trong im lặng.

Một buổi tối trước bữa ăn khuya, người cha phát hiện đứa con đang chơi với những mảnh gỗ nhỏ trên sàn. Anh ta ngọt ngào hỏi con, “con đang làm gì thế?” Cũng ngọt ngào như thế, đứa con trả lời “Dạ, con đang làm một cái chén gỗ nhỏ cho cha mẹ ăn khi con lớn.” Đứa con bốn tuổi nhoẻn cười và quay lại làm tiếp. Những lời này làm người cha sững sờ đến nỗi wooden-bowlanh ta câm lặng. Rồi nước mắt bắt đầu ràn rụa trên má. Dù không thốt một lời, anh ta biết mình phải làm gì. Tối đó người chồng cầm tay cha già, ân cần đưa ông trở về chỗ ngồi bên bàn ăn chung của cả gia đình. Trong quãng đời còn lại, ông già đều dùng cơm với cả nhà. Và vì lý do nào đó, cả hai vợ chồng có vẻ không còn quan tâm đến việc thìa rơi, sữa đổ, hay khăn ăn vấy bẩn nữa.

Con trẻ có nhận thức rõ ràng. Mắt chúng từng quan sát, tai chúng từng lắng nghe, và trí óc chúng từng xử lý thông điệp chúng đã tiếp thu. Nếu chúng thấy ta kiên nhẫn tạo không khí gia đình vui vẻ cho mọi thành viên, chúng sẽ bắt chước thái độ đó trong suốt cuộc đời chúng. Cha mẹ sáng suốt hiểu rõ rằng xây khuôn mẫu mỗi ngày là để tạo dựng tương lai cho con trẻ.

Tất cả chúng ta hãy là những nhà xây dựng khôn ngoan và người mẫu đúng cách. Hãy quan tâm chính mình, … và đến người mình yêu thương, … hôm nay và mỗi ngày!

Phạm Kiêm Yến dịch

.


THE WOODEN BOWL

old-man A frail old man went to live with his son, daughter-in-law, and a four-year old grandson. The old man’s hands trembled, his eyesight was blurred, and his step faltered. The family ate together nightly at the dinner table. But the elderly grandfather’s shaky hands and failing sight made eating rather difficult. Peas rolled off his spoon onto the floor. When he grasped the glass often milk spilled on the tablecloth. The son and daughter-in-law became irritated with the mess. “We must do something about grandfather,” said the son. I’ve had enough of his spilled milk, noisy eating, and food on the floor. So the husband and wife set a small table in the corner. There, grandfather ate alone while the rest of the family enjoyed dinner at the dinner table. Since grandfather had broken a dish or two, his food was served in a wooden bowl. Sometimes when the family glanced in grandfather’s direction, he had a tear in his eye as he ate alone. Still, the only words the couple had for him were sharp admonitions when he dropped a fork or spilled food. The four-year-old watched it all in silence.

whole-familyOne evening before supper, the father noticed his son playing with wood scraps on the floor. He asked the child sweetly, “What are you making?” Just as sweetly, the boy responded, “Oh, I am making a little bowl for you and mama to eat your food from when I grow up.” The four-year-old smiled and went back to work. The words so struck the parents that they were speechless. Then tears started to stream down their cheeks. Though no word was spoken, he knew what must be done. That evening the husband took grandfather’s hand and gently led him back to the family table. For the remainder of his days he ate every meal with the family. And for some reason, neither husband nor wife seemed to care any longer when a fork was dropped, milk spilled, or the tablecloth soiled.

Children are remarkably perceptive. Their eyes ever observe, their ears ever listen, and their minds ever process the messages they absorb. If they see us patiently provide a happy home atmosphere for family members, they will imitate that attitude for the rest of their lives. The wise parent realizes that every day that building blocks are being laid for the child’s future.

Let us all be wise builders and role models. Take care of yourself, … and those you love, … today, and everyday!

Unknown author

HOA HỒNG

rose 1Ngày đầu tiên ở trường đại học, giáo sư của chúng tôi tự giới thiệu và đố chúng tôi làm quen người nào đó mà mình chưa quen. Tôi đứng lên nhìn quanh thì một bàn tay nhẹ nhàng chạm vai tôi. Tôi ngó nghiêng và thấy một quý bà nhỏ bé da nhăn nheo đang cười với tôi bằng nụ cười rạng rỡ. Bà nói: “Chào anh chàng đẹp trai. Bà tên Rose. Bà tám mươi bảy tuổi. Bà có thể ôm con được không?”.

Tôi cười lớn và sốt sắng trả lời: “ Dạ được, bà ạ!” Và bà ôm siết tôi thật chặt.

Tôi hỏi: “Sao bà đến trường vào độ tuổi trẻ trung, ngây thơ đến vậy?

Bà hóm hỉnh trả lời: “Bà đến đây để tìm một ông chồng giàu có, kết hôn, có vài đứa con, rồi sau đó nghỉ hưu và đi du lịch.”

“Thôi mà, bà nói thiệt đi ạ!” tôi đề nghị. Tôi tò mò muốn biết điều gì đã thôi thúc bà chấp nhận thách thức này ở độ tuổi của bà.

“Bà luôn mơ được học đại học, và giờ đây bà đang đạt được điều đó!” Bà trả lời tôi.

Sau buổi học, chúng tôi đi bộ về khu tập thể sinh viên và chia nhau món sữa lắc. Trong chốc lát, chúng tôi trở thành bạn. Ba tháng tiếp sau đó, mỗi ngày chúng tôi đều ra về cùng nhau và trò chuyện không dứt. Tôi luôn bị hấp dẫn khi được “cỗ máy thời gian” này chia sẻ sự khôn ngoan và từng trải.

Trong năm đó bà Rose trở thành thần tượng của khu học xá và đi đâu cũng dễ kết bạn. Bà thích mặc đẹp và vui chơi trong sự chú ý của các sinh viên khác. Bà tiêu xài thoải mái.

reading 2Vào cuối học kỳ, chúng tôi mời bà Rose phát biểu tại buổi tiệc bóng đá. Tôi sẽ không bao giờ quên những điều bà đã dạy. Bà được giới thiệu và bước lên bục. Khi bà bắt đầu đọc bài phát biểu đã được chuẩn bị trước, bà đánh rơi vài giấy bìa cỡ 3×5 xuống sàn. Lỡ bộ và hơi bối rối, bà nghiêng về phía micro và chỉ nói “Tôi xin lỗi. Tôi quá hoảng. Tôi đã bỏ bia vì mùa chay Phục sinh và rượu wishkey đang giết tôi! Tôi sẽ chẳng bao giờ nhớ được bài phát biểu đúng đầu đuôi nên hãy để tôi kể với các bạn những gì tôi biết.”

Vì chúng tôi cười lớn, bà hắng giọng và bắt đầu: “Chúng ta không ngừng chơi bởi vì chúng ta già, chúng ta trở nên già vì chúng ta ngừng chơi. Chỉ có bốn bí mật để giữ mình trẻ, hạnh phúc và đạt được thành công.”

“Các bạn nên cười lớn và tìm cái hài mỗi ngày.”

“Các bạn nên có ước mơ. Khi bạn đánh mất ước mơ là bạn chết rồi. Chúng ta có quá nhiều người đi chung quanh người đã chết mà chẳng biết!”

“Có một sự khác biệt lớn giữa việc già đi và lớn lên. Nếu bạn mười chín tuổi và nằm ỳ trên giường trong một năm tròn mà không làm điều gì hữu ích cả, bạn sẽ thành già 20 tuổi . Nếu tôi tám mươi bảy tuổi và nằm trên giường một năm mà chẳng bao giờ làm gì cả, tôi sẽ thành tám mươi tám tuổi. Bất cứ ai cũng có thể già đi. Điều đó không cần bất cứ tài năng hay năng lực nào. Ý tưởng là lớn lên bằng cách luôn tìm thấy cơ hội trong sự thay đổi.”

graduate 5“Đừng hối tiếc. Người cao tuổi thường không hối tiếc về những gì họ đã làm, nhưng lại thường hối tiếc về những gì họ đã không làm. Những người duy nhất sợ chết là những người hối tiếc.”

Bà kết thúc bài phát biểu bằng cách can đảm hát bài “The Rose.” Bà thách mỗi chúng tôi học ca từ và thực hiện những điều đó trong cuộc sống hàng ngày.

Kết thúc năm học, bà Rose hoàn tất chương trình đại học mà bà đã bắt đầu những năm trước đó. Một tuần sau khi tốt nghiệp, bà Rose qua đời một cách thanh thản trong giấc ngủ. Hơn hai ngàn sinh viên cao đẳng đến dự tang lễ để tỏ lòng tôn kính người phụ nữ tuyệt vời, với chính bà là ví dụ, đã dạy rằng không bao giờ quá muộn để được là tất cả những gì mình có khả năng trở thành.

Phạm Kiêm Yến dịch

.

.

THE ROSE

university 3The first day of school our professor introduced himself and challenged us to get to know someone we didn’t already know. I stood up to look around when a gentle hand touched my shoulder. I turned around to find a wrinkled little old lady beaming up at me with a smile that lit up her entire being. She said, “Hi, Handsome. My name is Rose. I’m eighty-seven years old. Can I give you a hug?”
I laughed and enthusiastically responded, “Of course you may!” and she gave me a giant squeeze.

“Why are you in college at such a young, inncocent age?” I asked.

She jokingly replied, “I’m here to meet a rich husband, get married, have a couple of children, and then retire and travel.”

“No, seriously,” I asked. I was curious what may have motivated her to be taking on this challenge at her age.

“I always dreamed of having a college education and now I’m getting one!” she told me.

After class we walked to the student union building and shared a milkshake. We became instant friends. Every day for the next three months we would leave class together and talk nonstop. I was always mesmerized, listening to this “time machine” as she shared her wisdom and experience with me.

university 4Over the course of the year, Rose became a campus icon and easily made friends wherever she went. She loved to dress up and she reveled in the attention bestowed upon her from the other students. She was living it up.

At the end of the semester we invited Rose to speak at our football banquet and I’ll never forget what she taught us. She was introduced and stepped up to the podium. As she began to deliver her prepared speech, she dropped her 3x 5 cards on the floor. Frustrated and a little embarrassed, she leaned into the microphone and simply said, “I’m sorry I’m so jittery. I gave up beer for Lent and this whiskey is killing me! I’ll never get my speech back in order so let me just tell you what I know.”

As we laughed she cleared her throat and began: “We do not stop playing because we are old; we grow old because we stop playing. There are only four secrets to staying young, being happy, and achieving success.”

“You have to laugh and find humor every day.”

“You’ve got to have a dream. When you lose your dreams, you die. We have so many people walking around who are dead and don’t even know it!”

“There is a huge difference between growing older and growing up. If you are nineteen years old and lie in bed for one full year and don’t do one productive thing, you will turn twenty years old. If I am eighty-seven years old and stay in bed for a year and never do anything I will turn eight-eight. Anybody can grow older. That doesn’t take any talent or ability. The idea is to grow up by always finding the opportunity in change.”

funeral 1“Have no regrets. The elderly usually don’t have regrets for what we did, but rather for things we did not do. The only people who fear death are those with regrets.”

She concluded her speech by courageously singing ” The Rose.” She challenged each of us to study the lyrics and live them out in our daily lives.

At the year’s end Rose finished the college degree she had begun all those years ago. One week after graduation Rose died peacefully in her sleep. Over two thousand college students attended her funeral in tribute to the wonderful woman who taught by example that it’s never too late to be all you can possibly be.

By Mc.Brown

Chia sẻ khó khăn

sharing 1.

Khó khăn là một phần của cuộc sống. Nếu bạn không chia sẻ khó khăn là bạn không tạo cơ hội cho người thân yêu thể hiện trọn vẹn tình yêu đối với bạn.

Phạm Kiêm Yến dịch

.

Trouble is part of your life, and if you don’t share it, you don’t give the person who loves you enough chance to love you enough.

Dinah Shore