Old Town
It may be said that Thanh Thi has been one of the best songs of the Bai Hat Viet program as yet. A title seems to remind us of far-away memories that flow along the time. The guy’s memories came to mind so beautifully, after being absent from his hometown for so long. A town of poor childhood and peddling wares gone with his mum’s steps on each close street was bound to him, in the current of time and space.
On his way back, the old images were still evident in his mind, the space seemed to stand still, the time seemed to stop, and his source of feelings seemed to be in pieces when he found out memories of the past…
Although it was the place that hid difficult and needy years, his town still retained nice, simple and sweet memories. Frosty mizzling nights, peddling wares on each old poor street, or a foggy town at sunrise. The town crouched when the winter whispered, cold and frosty; but he was still warm in the large and long pullover in which his mum had placed all her love. His town emerged in little but simple joys, such as the rice pot by the fire, or his mum’s expectation for his dad back from the far battlefield: for a day of reunion.
The town was the winter of coldness and remembrance, and the spring of glory and love. The images of the poor town gradually appeared in the guy away from home. Eyes with jubilation for his mum down from the late market with some small treats. Beautiful and peaceful childhood! Like the verses of a poem. Like the words of a song. Silently flowing in memory and softly chanting happy songs. The town was also the guy’s desire for a peaceful life with his relatives and family. Gentle dreams in the passing of the time.
The town was still there, how tender it was! Old streets were not only the names that reminded him of close people, but the places that filled vacancies in his heart. That was the lover in bygone days, out of sight but not out of mind! That was the flavor of young rice-flakes fragrance on his sister’ hands. The flavor still awaited for the guy to return…
I don’t know why I miss Hanoi to the full whenever hearing Thuy Chi sing Thanh Thi. Hanoi, the town in the heart of a person absent from home. A close and far-away town! Though my departure was not started yet, my town would have already expected my day of return. Return to look for a belt of memories fading into the years, for an affection left in every small alley, for my mum scurrying on the old roads to Mo Market and Lu Temple, and for my heart in remembrances that were left behind. Oh Hanoi, my town!
A foggy morning I returned…
Văn Quân
Nghe Thùy Chi hát Thành Thị ở đây
Nghe Hoàng Phương hát Thành Thị bằng tiếng Anh ở đây
.
Phố Thị Xưa ….
Có thể nói rằng “Thành Thị” là một trong những bài hát hay nhất chương trình Bài Hát Việt cho đến thời điểm này. Tên bài hát gợi lên trong ta một kí ức xa xôi đã phai nhạt theo thời gian. Những kỉ niệm của người con trai sau bao nhiêu năm xa cách phố thị giờ hiện về thật đẹp. Một thành thị của tuổi thơ nghèo với những gánh hàng rong theo từng bước chân mẹ trên những phố quen gắn bó với chàng trai đã theo dòng chảy của không gian và thời gian.Về lại phố xưa, những hình ảnh cũ vẫn luôn hiện lên trong tâm trí anh, không gian như tĩnh lặng, thời gian như ngừng trôi, và cảm xúc dâng trào trong anh dường như vỡ òa khi anh tìm về với kỷ niệm xa xưa….
Dẫu nơi đó chôn giấu một thời khốn khó, thành thị của anh vẫn cất giữ những kí ức đẹp, đơn sơ và trìu mến. Những đêm mưa phùn gió bấc rét mướt, những gánh hàng rong theo mẹ qua từng phố nghèo hay phố thị chìm trong làn sương sớm mai. Thành thị nép mình khi mùa đông đến, xao xác lạnh buốt; nhưng vẫn thật ấm áp trong chiếc áo len rộng dài mà mẹ đã đan trọn yêu thương. Thành thị hiện lên trong niềm vui nhỏ bé giản dị là nồi cơm bên bếp hồng, hay nỗi ngóng trông của mẹ mong tiếng chân cha từ chiến trường xa trở về: cho ngày đoàn tụ, xum họp.
Thành thị là mùa đông giá rét da diết nỗi nhớ, và mùa xuân rực rỡ thắm thiết yêu thương. Hình ảnh phố thị nghèo dần hiện lên trong tâm hồn người con xa xứ. Là ánh mắt hân hoan trông ngóng mẹ tan chợ phố mang theo chút quà nho nhỏ. Thật đẹp đẽ và bình dị ấu thơ! Như vần thơ. Như khúc hát. Lặng lẽ chảy trong miền kí ức và nhẹ nhàng cất khúc hoan ca. Thành thị cũng là khát vọng của chàng trai ấy về một cuộc sống bình yên với những người thân và gia đình. Ước mơ an bình theo năm tháng .
Thành thị vẫn ở đó, nghe sao thân thươngquá! Con phố xưa không chỉ là cái tên gợi lại những người thân thuộc, mà còn là nơi lấp đầy khoảng trống trong tim anh. Đó là người yêu dấu một thời dĩ vãng, tuy xa mặt nhưng ko cách lòng. Là hương cốm xông xênh, thơm nức bàn tay người em gái, hương cốm mong từng bước chân người trai trở về…
Không hiểu tại sao tôi lại nhớ Hà Nội nao lòng mỗi khi nghe Thuỳ Chi hát “Thành Thị”. Hà Nội, phố thị trong trái tim người tha hương. Một thành phố gần gũi mà xa xôi.Chưa đi xa , mà thành phố của tôi đã ngóng đợi ngày về. Trở về để tìm lại miền kí ức đã nhạt nhoà theo năm tháng, tìm lại niềm yêu thương gởi gắm trong từng ngõ vắng nhỏ, tìm lại dáng mẹ tất tã trên những con đường xưa đến chợ Mơ và đền Lừ, và tìm lại hồn mình trong nỗi nhớ không mang theo. Ôi Hà Nội, phố thị của tôi!
Tôi đã về trong một sớm mờ sương…
Viên Hy dịch
.