All posts by junemo

Chợ Phiên Bắc Hà

Chợ Phiên Bắc Hà (Lào Cai) được tổ chức vào mỗi Chủ Nhật hàng tuần là nơi trao đổi và buôn bán hàng hóa của cộng đồng 14 dân tộc sống ở thị trấn Bắc Hà và các huyện, tỉnh lân cận. Dân bản mang đến chợ đủ mọi sản vật của vùng cao như chè Shan, hoa quả, mật ong, rượu, thổ cẩm, trang sức bạc, lan, cây giống; dắt theo ngựa, bò, lợn hoặc đem theo ngô và khoai lang. Những cô gái Mông xúng xính trong những bộ váy, cạnh bên gian hàng thổ cẩm đầy màu sắc khiến chợ phiên tựa như là ngày hội.
BH FAIR
Đến với Chợ Phiên Bắc Hà du khách có thể tự do lựa chọn vải thổ cẩm hoặc váy áo rực rỡ của các thiếu nữ Mông và Dao Đỏ. Khách ngoại quốc thường trầm trồ trước những bức tranh được thêu dệt thủ công với những họa tiết sinh động, màu sắc hài hòa, đẹp mắt.

Khu bán ngựa là nơi độc đáo và cuốn hút. Chợ được diễn ra trên một sân bãi rộng ngay trong trung tâm huyện. Mỗi phiên chợ có hàng trăm chú ngựa được dân bản mang từ khắp mọi nơi đem bán. Họ dắt ngựa đi tới đi lui để xem tướng, chân, vỗ vào mông rồi trả giá.

Ở trung tâm chợ là những chảo thắng cố với cánh đàn ông tụ tập đầy thích thú. Giữa chốn huyên náo của người mua kẻ bán, bạn có thể nghe thấy tiếng khèn và tiếng hát du dương của trai bản, và không khí của chợ phiên dường như thêm phần cuốn hút.
BH4 FAIR
Ấn tượng sâu sắc nhất về Chợ Phiên Bắc Hà là du khách không gặp cảnh chèo khéo mua bán, mà chỉ có thấy những gương mặt chân chất và mến khách của người dân vùng cao. Họ đến với chợ không đơn thuần chỉ là mua bán, mà còn tận hưởng những khoảnh khắc náo nhiệt và vui thú chốn chợ phiên và khách chợ phiên. Khi chiều về, chợ phiên bắt đầu vãn dần khách; hình ảnh người đàn ông say rượu ngồi ngất ngưởng trên lưng ngựa, còn người phụ nữ dắt ngựa về bản đọng lại trong tâm trí khách du.
Chợ Phiên Bắc Hà mang đậm nét sinh hoạt cộng đồng của người dân tộc vùng cao Tây Bắc, lưu giữ những giá trị bản sắc văn hoá truyền thống độc đáo. Ở đây, những điệu khèn, múa quạt quyện hòa cùng tiếng hát gợi tình, thiết tha, phong cảnh thiên nhiên hùng vỹ, dân bản thuần phác nhưng bí ẩn luôn thu hút du khách trong và ngoài nước.
Tạp chí Serendib (Sri Lanka) ấn bản đầu năm 2009 giới thiệu 10 chợ hấp dẫn ở Đông Nam Á, trong đó có chợ vùng cao Bắc Hà (Lào Cai). 10 chợ nổi tiếng kể trên gồm có: Chợ đêm Banga, chợ phố Gaya và chợ Oang Kelian của Malaysia, chợ Tionbaru (Singapore), chợ Luongphabang (Lào), chợ Bedugun (Indonesia), chợ cuối tuần Chattuchac (Thái Lan), chợ đêm Chiềng Mai (Thái Lan), chợ Di Sản ở Phnom Penh (Campuchia) và chợ vùng cao Bắc Hà (Việt Nam).

Điều đáng lưu ý là chợ phiên vùng cao Bắc Hà được xếp thứ nhất trong 10 chợ nêu trên, được tạp chí Serendib giới thiệu khá chi tiết và nhấn mạnh “mang đậm nét sinh hoạt cộng đồng của người dân tộc vùng cao Tây Bắc Việt Nam, lưu giữ những giá trị bản sắc văn hoá truyền thống độc đáo, thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước”.

Quan Jun dịch

BAC HA FAIR

Bac Ha Fair (Lào Cai), held on every Sunday, is the place for commodity exchange and sales of 14 ethnic groups living in Bắc Hà township and surrounding districts and provinces. They bring to the fair all kinds of mountainous produces: Shan tea, fruit, honeybee, wine, brocade clothes, silver jewelry, orchid, saplings or tow horses, oxen, pigs or carry maize and sweet potato bags. Mong girls with their dresses and colorful brocade stalls make the fair a festival day.
BH6 FAIR
To Bac Ha fair, tourists can choose brilliant brocade or dresses of Mong and Dao Do girls at their initiative. Foreign tourists are often full of admiration to the manually weaved pictures with lively patterns, harmonious and good-looking colors.

Horse market area is unique and attractive. The market is held on a broad ground in the district center. Each fair has hundreds horses supplied by the people from everywhere for sales. The people lead horse back and forth to see figure, legs, slap onto the rumps and then bargain.

In the middle of the fair, there are spiraling horse viscera pans, surrounded by delighted men. Amid the noise due to the sale, you can hear the melodious pan-pipe and singing of young men, which adds to the attractive atmosphere of the fair.

The most profound impression at Bac Ha fair is that tourists don’t meet the solicitation for buying but see honest and hospitable faces of the ethnic people. They come to the fair not only to buy and sell but also live in exciting and happy moments of the fair and the comers. In the afternoon, the fair starts to see increasingly fewer customers; tourists can’t help remembering the fact that the drunken man sits unsteadily on the horse back and the woman tows the horse to the village.

Bac Ha fair bears strong features of community life activities of the Northern West mountainous ethnic groups, storing unique traditional cultural identity values. In here, pan-pipe dances, fan dances together with romantic and tormenting singing, imposing natural beauty, plain but mysterious people are always attractive to tourists.BH7 FAIR

In the Serendib Magazine (Sri Lanka), the first issue of 2009, introduces 10 attractive markets in the Southeast Asia, including Bac Ha mountainous fair (Lào Cai). Such 10 famous markets include: Banga night market, Gaya street market and Oang Kelian market of Malaysia, Tionbaru market (Singapore), Luongphabang market (Laos), Bedugun market (Indonesia), weekend market Chattuchac (Thailand), Chieng Mai night market (Thailand), Heritage market in Phnom Penh (Cambodia) and Bac Ha mountainous fair (Vietnam).

Remarkably, Bac Ha mountainous fair is ranked first in the above 10 markets and introduced quite concretely by the Serendib Magazine, emphasized as the fair “bearing strong features of community live activity of the ethnic people in the Northern West of Vietnam, storing unique traditional cultural identity values, attracting a great deal of domestic and foreign tourists.”

Source: Vietnamtourism Review

Fanclub Cho Việt Nam

Nếu bạn là một công dân của mạng cộng đồng Facebook, bạn sẽ không ít lần được mời làm fan của những cái tên huyền thoại như The Beatles, Maradona, hay gần đây nhất là Barack Obama. Rồi những FC của Google, của iPod với thành viên là những bạn trẻ dường như không sống nổi nếu thiếu đi những tiện ích đó.
ilovepho
Hôm qua tôi thấy trên Facebook có một FC như thế cho Phở. Tôi click vào và bất ngờ khi thấy có tận 30 nghìn fan và trong số đó, hầu hết là các bạn nước ngoài. “Tớ luôn chọn phở tái”, anh chàng Ruminantia K Kishida (từ Balan) thốt lên thích thú. “Chúng tớ đã chọn phở cho bữa tối Valentine đấy, cô bạn Patice Yee Green lại hào hứng khoe. “Phở thật là tuyệt! Pho79 là nơi đáng đến ở Denver!”, bạn Morgan Melim thì lại gợi ý chỗ ăn phở ngon ở Denver.

Có bạn không biết hỏi phở là gì thì được các thành viên trong FC giới thiệu đầy đủ thông tin về món ăn này. Còn những bạn ở Mỹ muốn làm phở ở nhà chẳng hạn, sẽ được vô vàn thông tin về chỗ mua thịt bò thật ngon, mua bánh phở và lá thơm ngò.

Và từ FC của Phở, tôi tìm được nhiêu hơn nữa những FC Hà Nội của những người bạn đã đến Hà Nội, đang sống ở Hà Nội. Và gần đây nhất, tôi tìm thấy FC của nước Việt Nam với rất nhiều những thành viên chính là những khách du lịch, những người bạn nước ngoài làm việc ở Việt Nam và các du học sinh. Các bạn vào đây trao đổi, thảo luận, bày tỏ tình yêu với Việt Nam và cũng có khi là những góp ý, lời khuyên khi đi du lịch và sống ở Việt Nam.
pho-hanoi1

Mỗi công dân Facebook Việt hiểu rằng, các FC như thế là bằng chúng của sự quan tâm của bạn bè Thế giới với đất nước chúng ta và cũng là cách chúng ta nói tình yêu Việt Nam với cả Thế Giới.

Thái Nghĩa
Hoa Học Trò

FANCLUB FOR VIETNAM

If you’re a citizen of the community network Facebook, probably quite a few times you have been invited to be a fan for such legendary names as The Beatles, Maradona, or Barack Obama of late. Or the Google and iPod’s fanclubs (FC) with young members who seem unable to live without those conveniences.

Yesterday, I found out a FC on Facebook for Pho (Rice Noodle Soup). I clicked on it and was surprised to see 30,000 fans, most of whom were foreign friends. “Pho tai all the way…”, a guy from Poland, Ruminatia utters with jubilation. “Pho for Valentine’s dinner… love…”, a girl named Patice Yee Green boasts with elatedness. “Pho is AMAZING! Pho79 is the place to go in Denver, Morgan Melim suggests the place for nice pho in Denver.

Some friends with no knowdge of pho ask what pho is, members in the FC introduce enough information about this dish. Others in U.S who want to make pho at home will get endless streams of information about where to buy nice beef, pho and coriander.

ilovevietnam

And from the FC of Pho, I found out much more about FCs of Hanoi by friends who once came to Hanoi or are living in Hanoi. And recently, I’ve found a Vietnam FC, the main members of which are tourists, foreigners working in Vietnam, and Vietnamese overseas students. They sign in to exchange, discuss, show love to Vietnam, and sometimes give comments or recommendations on traveling and living in Vietnam.

Each of Viet Facebook citizen understands FCs like that are the proof of the world friends’ interests in our country as well as the way we show our love for Vietnam to the whole World.

Written: Thai Nghia

Translated: Jun Q

Source: Hoahoctro Newspaper

Độc Đáo Café Cao Nguyên

Dù không phải là nơi đầu tiên trồng café nhưng Buôn Ma Thuột lại nổi tiếng về loại cây trồng này. Hầu hết du khách không quên thử một tách café khi đến với thành phố cao nguyên. Hương vị café đã làm say đắm biết bao nhiêu du khách và khiến Buôn Ma Thuột từ một phố huyện nhỏ bé thành một phố thị nhộn nhịp.
coffee cherries on tree
Bạn có thể tìm thấy quán café trên khắp các con phố ở Ban Mê, từ những đường chính như Lê Thánh Tông, Ngô Quyền, Mai Hắc Đế, Nguyễn Du, Y Ngông và Phan Chu Trinh đến những ngõ hẻm nhỏ bé, quanh co hay lũng dốc. Quy mô quán café cũng thật khác nhau. Tên quán tựa như một bức tranh nên thơ đầy màu sắc. Quán Thung Lũng Hồng giống như ngôi nhà cộng đồng cao nguyên, quán VietLand khuất mình trong gác mái nhỏ, quán Hoàng Gia (nay là Bar Nguyên) là tụ điểm ưa thích của dân teen, còn Bâng Khuâng lại là nét hòa quyện bản địa độc đáo.

Làng café Trung Nguyên nằm ở cuối đường Lê Thánh Tông là nơi quy tụ tất cả nét văn hóa café Buôn Ma Thuột. Phía tiền sảnh là mảnh vườn cà phê theo lối cổ cùng với ngôi nhà dài của người Ê Đê được thiết kế theo nét xưa. Làng café Trung Nguyên tuyển chọn những nguyên liệu tuyệt vời nhất trên thế giới như Brazil, Ethiopia, Jamaica và Việt Nam (Buôn Ma Thuột), rồi trộn cùng thảo dược thơm, đá quý và chế biến theo công nghệ tân tiến nhất thế giới để tạo ra hương vị café khác biệt. Cái nắng oi ả của thành phố cao nguyên dường như tan biến khỏi chốn đây.

lang caphe trung nguyen 1
Dân ghiền café hay những người nghiên cứu trung niên thường ví Làng café Trung Nguyên như một bảo tàng thôn quê chuyên nông của người Tây Nguyên. Nơi đây trưng bày hàng chục ngôi nhà theo phong cách cổ và hơn 2.000 hiện vật như công cụ sản xuất, văn vật từ xa xưa cho đến đương thời ở Cao Nguyên Trung Phần. Làng café Trung Nguyên được xem là nơi tuyệt nhất để thưởng thức những giá trị café mới: sáng tạo và hài hòa. Đằng sau ý nghĩa truyền thống của loại thức uống nổi tiếng nhất thế giới, Làng café Trung Nguyên còn là không gian kết nối những người yêu thích cà phê bằng ngôn ngữ café. Ở đây, café là thứ tuyệt nhất trong con mắt của nhũng người yêu café.

Ngoài bí quyết pha chế, quán café ở Ban Mê còn gây ấn tượng bằng cách bày trí quán theo những phong cách khác nhau. Có quán thì trông giống như một bức tranh quê với rổ bắt cá, đầm dương sỉ và ao đánh cá, nhưng có quán lại mang đến cảm giác thoải mái. Thông thường các quán café chỉ phục vụ khách quen, những người cảm thấy như là vị café và không gian của mình. Dù Trung Nguyên có café G7 nổi tiếng thế giới, nhưng nhiều quán lại sử dụng bí quyết riêng để tạo ra hương vị café độc đáo.
quan ca phe 2
Thật là khó để miêu tả bức tranh quán café ở thành phố Buôn Ma Thuột. Chính hương thơm tách café, ấn tượng đường phố và quán xá độc đáo đã phác họa nét hấp dẫn của thành phố cao nguyên này.

Quan Jun dịch ________________________________________

UNIQUENESS OF HIGHLANDS COFFEE

Buon Ma Thuot is not the first place to grow coffee trees but it is renowned for this kind of tree. Most visitors do not forget to try a cup of coffee when they come to this highland city. The taste of coffee enchanted many visitors and made Buon Ma Thuot become a busy city from a small town.

You can find coffee houses in all streets in Buon Ma Thuot city, from major roads like Le Thanh Tong, Ngo Quyen, Mai Hac De, Nguyen Du, Y Ngong and Phan Chu Trinh to small and wavy lanes or slopes. The sizes of coffee bars are also very different. The name of coffee houses is like a polychromatic and dreamlike picture. Thung Lung Hong looks like a highland communal house, VietLand is in a small attic, Hoang Gia is a place of interest for teenagers, and Bang Khuang is the combination of local uniqueness.
ca phe ban me
Trung Nguyen coffee village is located at the end of Le Thanh Tong Street – a place that gather all Buon Ma Thuot coffee cultures. The frontage is the old-styled coffee garden with old-designed house of Ede people. The leaf-shaped architecture also creates a multicoloured showroom for lovers of coffee. The Trung Nguyen coffee village selects best materials in the world like Brazil, Ethiopia, Jamaica and Vietnam (Buon Ma Thuot), then mixes them with medicinal and aromatic herbs, mysterious gemstones, and processes with the world’s state-of-the-art technology to create a very different taste of coffee. The sultry sunlight of the highland city seems to be pushed out in this space.

Middle-aged drinkers or researchers usually compares Trung Nguyen coffee village as an agricultural – countryside museum of the Central Highland peoples. This place is exhibiting a dozen of old-styled houses and more than 2,000 objects like production tools and cultural items from the ancient to contemporary eras in the Central Highlands. Trung Nguyen coffee village is seen the best place to experience new values of coffee: creativity and harmony. Beyond the traditional meaning of the most popular drink in the world, Trung Nguyen coffee village is a space to connect coffee lovers with the language of coffee. Here, coffee is the highest in the eyes of coffee lovers.
lang cafe trung nguyen
Apart from blending secrets, coffee bars in Buon Ma Thuot make their image by arranging their shops in different styles. There is a coffee shop that looks like a countryside picture with fishing baskets, water-fern pond and fishing pond but there is a shop that features cosy atmosphere. Normally, coffee houses serve their regular customers who feel like their taste of coffee and space. Trung Nguyen coffee has a world-acclaimed G7 coffee but many coffee shops use their own recipes to make unique tastes of coffee.

It is hard to describe the picture of coffee houses in Buon Ma Thuot city. The flavour of coffee cups, unique impression of streets and coffee houses already portray the attractiveness of the highland city.

Source: Vietnam Business Forum

Ôm Trọn Cao Nguyên Lạnh

Đã từ lâu Đà Lạt là một trong những thành phố du lịch hấp dẫn của Việt Nam. Nằm ở độ cao 1.450 m so với mực nước biển nên khí hậu của Đà Lạt mát mẻ quanh năm như Sapa, Bà Nà, Mẫu Sơn hay Tam Đảo. Từng được xem là “Thủ Đô Mùa Hè”, Đà Lạt luôn gợi nhớ đến những cánh rừng thông bạt ngàn, hồ nước nép mình quanh đồi núi chập chùng, và những dòng thác nên thơ.

dalatthomomg
Từ Sài Gòn đi ô tô theo quốc lộ 20 chừng 300km là đến Đà Lạt, cung đường sẽ đưa du khách lên cao dần, cao dần, cao dần và cả một bức tranh thiên nhiên hùng vỹ hiện ra trước mắt. Lúc này cảm giác oi bức, huyên náo như không còn hiện hữu mà thay vào đấy là không gian yên bình ôm trọn bước chân du khách.

Sau khi được khám phá vào năm 1983, thành phố trên 100 tuổi này được chọn làm nơi nghiên cứu khoa học và nghỉ dưỡng của quân đội Pháp. Người Pháp đã gây dựng cho thành phố này nhiều biệt thự, giao lộ và nét đẹp Thụy Sĩ đến ngày nay vẫn còn lưu giữ. Trong thời Pháp thuộc, Đà Lạt có tên tiếng Latin là “Cho Những Người Này Niềm Vui, Cho Những Người Khác Sự Mát Mẻ” và chính quyền Pháp sử dụng như là tên gọi chính thức cho Đà Lạt lúc bấy giờ.
Nhưng thực ra, tên gọi của Đà Lạt có nguốn gốc từ tiếng đồng bào người Lạt, sống tập trung chủ yếu ở khu vực Cao Nguyên Lang Bian, có nghĩa là “Dòng Suối Lạt”. Có thể kể đến sự hiện hữu đầu tiên của những tộc người thiểu số ở Đà Lạt, họ là những người gắn bó lâu đời trên mảnh đất tuyệt vời này. Văn hóa của người đồng bào vùng cao vì thế cũng chính là nét văn hóa đặc trưng của xứ sở mộng mơ.
daltthung lung
Đà Lạt mang đậm bản sắc văn hóa Tây Nguyên với những người dân hiền lành sống bằng nghề làm rẫy, làm vườn, trồng cà phê, chè, chăn nuôi gia súc…Vào dịp lễ hội, du khách sẽ được xem người dân múa, hát, chơi nhạc bằng những nhạc cụ độc đáo mà âm thanh của nó nghe như tiếng gió hú, tiếng thác chảy trên ghềnh đá. Thiên nhiên tươi đẹp đã tạo nên những mẫu người Đà Lạt có phong cách đáng yêu, hiền hòa, thanh lịch và mến khách.

Được thiên nhiên ưu đãi nên cả thành phố Đà Lạt như một vườn hoa trăm hương, ngàn sắc suốt quanh năm. Phong cảnh ấn tượng của Đà Lạt có lẽ là rừng thông với những con đường uốn lượn, và lũng dốc ngập tràn hoa dã quỳ khi mùa đông đến. Có lẽ Đà Lạt là thành phố có kiểu khí hậu ôn đới độc đáo ở một đất nước nhiệt đới như Việt Nam. Còn gì tuyệt hơn là dạo quanh Đà Lạt mỗi sớm mai, ngắm sương mù giăng khắp thung lũng, xuýt xoa cơn gió lạnh, và chờ hừng đông trên cao nguyên ngàn hoa này. Chính vì lẽ đấy mà Đà Lạt được mệnh danh là “Thành Phố Của Mùa Xuân Vĩnh Cửu”. Với khí hậu tuyệt vời, Đà Lạt trở thành là nơi lý tưởng cho các đôi tình nhân hưởng tuần trăng mật, chôn dấu kỷ niệm chốn mộng mơ.
dalatmimosa2004_2
Du khách đến Đà Lạt không chỉ được chiêm ngưỡng phong cảnh trữ tình, kiến trúc đặc sắc, con người hiền hòa, món ăn bản địa mà còn những mặt hàng lưu niệm riêng của thành phố thượng sơn. Từ trên đỉnh Lang Bian cao chót vót, cao nguyên lạnh đẹp như một bức tranh muôn sắc màu sẽ làm du khách không nỡ cất bước quay về.

EMBRACING THE COLD PLATEAU

Dalat has long been one of the appealing tourist cities in Vietnam. Located at 1,450m above sea level, Dalat’s climate is as cool all year round as Sapa, Ba Na, Mau Son or Tam Dao. Once regarded as “The Summer Capital”, Dalat always wakes us of vast pine woods, charming lakes nestled in the rolling mountains, and poetic waterfalls.
A 300km drive from Saigon along the National Highway 20 leads to Dalat, and the stretch takes tourists to be little by little higher, higher and higher; and the whole spectacular natural picture appears before the eyes. Then, the feelings of heat and hustle no longer exist, but give way to a peaceful space embracing the travelers’ steps.
Dalat2_pilot_vn
After its discovery in 1893, this over-100-years-old town was appointed as a science-researching and resort place for the French army. The French offered it with a lot of villas and boulevards, and Swiss charms still remain. During the French colonial era, the name of Dalat was derived from a Latin phrase “Dat Aliis Laetitiam Aliis Temperiem” – Giving Pleasure to Some, Freshness to Others – and it was used as the offical emblem of Dalat during that time.

In fact, its name comes from the local language of Lat people, who gather around the LangBian Highland, meaning “Stream Of The Lat”. It may be mentioned to the first existence of Dalat’s ethnic groups, having identified themselves to this wonderful land for so long. Accordingly, the montagnards’s cultures are typical ones of this dreamy homeland.
Dalat deeply bears cultural characters of the Central Highlands with mild residents living on doing milpa, gardening, growing coffee and tea, and raising cattle… On the festivals, visitors will have a chance to witness local people dance, sing and play music with unique intruments whose sounds are like the blowing of winds and the flowing of falls on the cliffs. The beautiful nature has created a type of Dalat’s people with lovely, gentle, smart and hospitalble styles.
Dalat9_pilot_vn
Endowed with its nature, the whole Dalat city looks like a garden with hundreds of flowers and thousands of flavors all year round. Dalat’s impressive landscapes may be the pine woods with snaking roads, and wild sunflowers covering slopes in the winter. Perhaps Dalat is the town with a unique kind of temperate climate in such a tropical country as Vietnam. Nothing is more wonderful than strolling around Dalat in the mornings, seeing the mist spread over valleys, fluttering ourselves from the chill winds, waiting for the sunrise on this plateau of thousands of flowers. That’s why it’s dubbed “The City Of Eternal Spring”. With its amazing climate, Dalat becomes an ideal place for young newly-weds to honeymoon and keep their memories into the dreamy realm.

Travelers to Dalat not only gaze at romantic views, special architectures, mild people, local food but at this mountainous city’s own souvenirs as well. From the summit of the lofty LangBian peak, the cold higland which is as fascinating as a many-colored picture, will make them too attached to it to depart.

Junemo

Tương Đồng và Khác Biệt

SIMILARITIES and DIFFERENCES

I have a group of friends from the countries sharing the Mekong River. We often chat, talk via Facebook and sometimes just meet together when we travel to our countries.

When I came to Chiang Rai, my Thai friends took me to a flowery hill named Doi Tung (spelled Đòi Tùng), in Thai ); and Doi means Đồi in Vietnamese. And we realized that the two countries’ languages had more things in common. A friend of mine learning Thai concludes: 20 percent of Thai is similar to Vietnamese.

PhoTa-3

Before our journey, we bought so many materials to make Pho (rice noodle soup) and Nem (Springroll) so that Thai friends could try. But lo and behold, when they took us to the market, everything was available: from fresh noodles and rice sheets to dry anise flowers. So, Thai people also use anise flowers, but for fried omelets; fresh noodles for a very unusually delicious noodle dish; and rice sheets for Thai style springrolls. On the dining tables of not only Thai and Vietnamese, but Chinese and Cambodian as well, you can still inhale smell of similarities somewhere.

And those similarities helped us, from many different countries, made friends and mingle with one another in an easy and quick way.
giao l¦¦u

But when talking, the most interesting thing was telling about our own differences. We also found out that attractions came from the citizen’s differences from our countries.

Similarities give a chance of the large-scale integration. And understanding differences well and applying them will help us move stably on the way of our own developments.

Written: Dzuy Nam
Translated: Jun Q
Source: Hoahoctro Newspaper

TƯƠNG ĐỒNG VÀ KHÁC BIỆT

MekongRiver

Tôi có một nhóm bạn đến từ các nước cùng chung nhau dòng Mê Kông. Chúng tôi thường chat, trò chuyện qua Facebook, thi thoảng thì gặp nhau khi đi du lich tới nước bạn.

Khi tôi đến Chiang Rai, các bạn Thái đưa tôi lên một quả đồi đầy hoa có tên là Doi Tung (phát âm tiếng Thái là Đòi Tùng), “Doi” tức là Đồi trong tiếng Việt. Và chúng tôi ngỡ ngàng nhận ra ngôn ngữ hai nước còn giống nhau nhiều nữa. Một người bạn của chúng tôi đang học tiếng Thái đúc kết: 20% tiếng Thái tương tự tiếng Việt.

nemcuon

Trước khi lên đường, chúng tôi mua thật nhiều nguyên liệu mang theo để làm món Phở và Nem cho các bạn Thái nếm thử. Nhưng thật bất ngờ, khi các bạ đưa chúng tôi đến chợ thì mọi thứ đều có đủ: từ bún, bánh đa nem cho đến những bông hoa hồi khô. Thì ra, người Thái cũng dùng hoa hồi nhưng là để tráng trứng, bún để làm một món mỳ rất lạ miệng và bánh đa nem được dùng để làm nem cuốn kiểu Thái. Trên bàn ăn của người Thái và người Việt, rồi người Trung Quốc và người Campuchia, bạn vẫn hít hà được đâu đó mùi hương của những tương đồng.

Và những tương đồng đó giúp cho chúng tôi, những người đến từ những quốc gia khác nhau, nhanh chóng kết bạn, hòa nhập.

Nhưng khi chúng tôi trò chuyện thì phần thú vị nhất là nói về những khác biệt của mình. Chúng tôi cũng nhận ra, sức hấp dẫn đến từ sự khác biệt từ công dân mỗi quốc gia. Những tương đồng cho chúng ta một cơ hội hòa nhập rộng lớn. Và hiểu rõ, vận dụng những khác biệt sẽ giúp chúng ta có những bước tiến vững chắc trên hành trình phát triển của riêng mình!

Vẻ Đẹp Ẩn Dấu

When young, I always wished to travel around the world. For me, the world outside Vietnam was so interesting. European countries with ancient, fascinating beauties. Developed countries with skyscrapers, streets with queues of people walking in a hurry and never- ending street lights .

Even the countries so close to us such as Malaysia, Singapore or Thailand have also emerged with full of appeal and novelty in advertisement clips: a Malaysia with Truly Asia, a Unique Singapore or an Amazing Thailand. Compared to them, I felt my city and my country so poor and narrow.

Hidden charm1

So walking out and meeting some foreign travelers to Vietnam, I once didn’t understand what made them so delighted and elated. It is likely that the tourism authority was as puzzled as me because our country’s tourist slogan was just a superficial invitation for a long time.

On journey to Thailand, I went into a bookstall in Bangkok to find a Lonely Planet. Knowing that I came from Vietnam, the owner shouted: “Your country’s so nice! I had a tour throughout Vietnam. The landscapes are so beautiful that they seem unbelievable.” I said he exaggerated, but he insisted: “Like Pattaya or Phuket, our famous coastal cities! They can’t be so charming as Nha Trang or your central beaches. We just… advertise better than you!”

Walking out of the bookstall, a Canadian guy named John asked me the way because he thought me to be Thai. When I told him I was Vietnamese, he burst into tears: “I have a very close friend living in Hanoi. A wonderful city. Before coming to Hanoi, I lived in India, where everyone is strict anmd it’s hard to make acquaintances. But Vietnam’s so different. I had the best friends there!”

Hidden Charm 2

Coming home, I start looking at my city and my country with different views. I find my German friend absolutely reasonable to be determined to come to live in Viet nam and learn Vietnamese from his love for the sidewalk’s refreshment shops, where anyone can drop by and greet one another like close, long-lasting acquaintances. I appreciate the road with a deep blue color of the sky and the sea along Hue down to Hoi An, and the way back to my hometown with immense green grass on the both sides.

Sometimes we have to go somewhere far to find out a close affection and a “hidden charm”. And I am determined to explore my country first, so that I can share “homeland inspiration” with my international friends.

Translated from Vietnamese into English by Quan Jun

VẺ ĐẸP ẨN DẤU
by Le Na
Source : Hoahoctro Newspaper

Hidden Charm 3 TN

Khi còn nhỏ, tôi luôn mong muốn được đi du lịch khắp thế giới. Với tôi thế giới bên kia biên giới thật hấp dẫn. Những quốc gia châu Âu với vẻ đẹp cổ kính, quyến rũ. Những đất nước phát triển với nhà chọc trời, những con phố với dòng người đi bộ hối hả và những ngọn đèn đường không bao giờ tắt.

Ngay cả những quốc gia rất gần chúng ta thôi là Malaysia, Singapore hay Thái Lan cũng hiện ra đầy mới mẻ hấp dẫn trong những thước phim quảng cáo: một Malaysia “Á Châu thực sự”, “Độc Đáo Singapore”, “Ngạc Nhiên Thái Lan”… So sánh với họ, tôi cảm thấy thành phố của mình, đất nước của mình thật nghèo nàn và chật hẹp…

Vậy nên khi ra đường, gặp những người nước ngoài đến du lịch, tôi đã từng không hiểu nổi điều gì khiến họ trông vui thích và hồ hởi đến thế. Có lẽ cũng đã từng lúng túng như tôi, mà cả một thơi gian dài slogan của nước mình chỉ là một lời mời hời hợt.

Trong chuyến đi Thái Lan, tôi bước vào một hiệu sách tại Băng Kốk để tìm một cuốn Lonely Planet. Ông chủ tiệm sách biết rằng tôi đến từ Việt Nam liền reo lên: “Đất nước các bạn thật đẹp! Tôi đã có chuyến du lịch xuyên Việt. Phong cảnh đẹp không thể tưởng tượng được”. Tôi nói rằng ông đã quá lời, nhưng ông quả quyết: “Như Pattaya, hay Phuket những thành phố biển nổi tiếng của chúng tôi nhé! Không thể đẹp như Nha Trang hay vùng biển miền Trung của các bạn được đâu. Chúng tôi chỉ… quảng bá tốt hơn các bạn mà thôi!”
Hidden Charm 4

Bước ra khỏi hiệu sách, một anh bạn người Canada tên là John hỏi đường vì ngỡ rằng tôi là người Thái Lan. Khi biết tôi là người Việt Nam, John vỡ òa: “Tôi có một người bạn rất thân sống ở Hà Nội. Một thành phố tuyệt vời. Trước khi đến Hà Nội, tôi đã ở Ấn Độ, ở đó moi người có vẻ khó tính và khó làm quen lắm. Nhưng Việt Nam thì khác hẳn. Tôi đã có những người bạn tốt nhất ở đó!”

Trở về, tôi bắt đầu nhìn thành phố mình, đất nước mình với một góc nhìn khác. Tôi nhận ra rằng hoàn toàn… có lý khi anh bạn người Đức của tôi quyết tâm sang Việt Nam sống, học tiếng Việt bắt đầu từ tình yêu với những quán nước vỉa hè – nơi ai cũng có thể tấp vào và chào hỏi nhau như những người quen biết từ lâu. Tôi trân trọng con đường chạy dọc từ Huế vào Hội An xanh biếc biển trời, con đường về quê hai bên là những triền cỏ xanh thênh thang.

Đôi khi chúng ta phải đi xa để nhận ra một tình yêu gần gụi, một “vẻ đẹp ẩn dấu”. Và tôi quyết định phải khám phá đất nước mình trước đã, để còn chia sẻ “cảm hứng quê hương” với bạn bè thế giới nữa chứ!

Lặng Buồn Cao Nguyên

cao nguyên 3
Cao nguyên gió cuốn lưng đồi
Sương mai xa khuất bóng người tha hương
Non cao in dấu nghìn thương
Xa xăm nỗi nhớ vấn vương đợi chờ

Bước chân kiếp bạc mây mờ
Lặng buồn phố núi tiễn người quan san
Nẻo xưa heo hút nắng vàng
Mặc chiều nghiêng bóng gọi hồn cao nguyên.

Quan Jun

Phố Cổ Hội An

Phố cổ Hội An nằm cách Đà Nẵng 30km về hướng Nam, là một thành phố nhỏ bé, xinh đẹp dải mình trên bãi biển miền Trung nổi tiếng với tên gọi China Beach.

hoian3

Thành phố lịch sử này được du khách biết đến khoảng nửa cuối thiên niên kỷ trước, lúc Hội An còn là một trong những hải cảng bậc nhất ở Đông Nam Á, thu hút các thương gia từ Nhật, Trung Quốc, Bồ Đào Nha, Hà Lan và cả Ả Rập. Chẳng lâu sau, cánh lái buôn đã tận dụng lợi thế cảng biển này, xây dựng một đô thị kiên cố, và Hội An đã trở thành tuyến hàng hải quan trọng nối liền eo biển Melaka và Macao suốt một thời gian dài đấy.

Hội An rất nổi tiếng trong các bức vẽ của Bùi Xuân Phái, họa sỹ tài danh của Việt Nam. Những tác phẩm nghệ thuật này gợi ta nhớ về những nét xưa cũ của một đô thị cổ ven sông, được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1999. Thật là chẳng khó để hình dung một phố thị cách đây ba hoặc bốn trăm năm, buôn bán tấp nập và từng ở thời kỳ phồn thịnh về kinh tế văn hóa.
Ngoài những giá trị văn hóa qua những kiến trúc tinh hoa, độc đáo như khu phố cổ, chùa chiền, đình đền, giếng, cầu Nhật, thương cảng, chợ… Hội An vẫn còn giữ lại vô vàn giá trị văn hóa phi vật thể. Cuộc sống thường nhật của người dân phố cổ với những phong tục tập quán, sinh hoạt tín ngưỡng, nghệ thuật dân gian, lễ hội văn hoá đã và đang được bảo tồn và phát huy, cùng với cảnh quan thiên nhiên thơ mộng, các làng nghề truyền thống, những món đặc sản địa phương… Tất cả những điều này làm cho Hội An ngày càng trở thành điểm đến hấp dẫn của du khách thập phương.

hoi%20an%20shop

Thời điểm tuyệt nhất để du lịch Hội An là vào những ngày mùng một hay ngày rằm, đặc biệt là Tết Trung Thu hằng năm. Cả phố cổ ngập chìm trong sắc màu của lồng đèn giấy treo dọc hai bên đường, mài nhà và ngõ hẻm, và du khách cảm thấy như đắm mình trong khu phố đầy màu sắc huyền ảo lúc về đêm.
Dù Hội An hiện vẫn lưu giữ những nét lịch sử cổ xưa, nhưng ngành kinh doanh nơi đây vẫn hầu như gắn liền với hoạt động du lịch, và ngày càng nhiều du khách đến thăm tìm lại nét phục hưng xưa chốn phố cổ yên bình này.

Click vào các links dưới đây để xem chùm ảnh Hội An

Phố cổ Hội An

Sắc màu Hội An
.

THE ANCIENT TOWN OF HOI AN

Ancient Town Hoi An, located 30km south to Danang, is a little but beautiful town on the central coast which is well-known as China Beach.

The historic town has been known to travelers since at least the middle of the last millenium, when it was one of the Southeast Asia’s leading ports of call for merchants from Japan, China, Portugal, Neitherlands and even Arabia. Then these traders took advantage of the port’s facilities, made a formidable town, and Hoi An became an important sealine linking Melaka and Macau during that time.

hoian04

Hoi An is very renowned in the paintings by Bui Xuan Phai, a very talented Vietnamese artist. These artworks remind us of the far-away traits of the riverside ancient town, acclaimed as a UNESCO’s world heritage site in 1999. It isn’t difficult to imagine the town of three or four hundred years ago, bustling with trade and enjoying its economic and cultural heyday.

In additon to cultural values through such unique, eclectic architectures as ancient quarters, pagodas, temples, wells, Japanese bridge, trading port, market…, Hoi An maintains no end of intangible heritage cultures. Towndwellers’ daily lives with their customs, habits, religious activities and traditional festivals have been preserved developed, together with dreamy landscapes, traditional trading villages and local specalties… All makes Hoi An an apealling destination for tourists from everywhere.

Hoi-an_Mai-ngoi

The best time to visit Hoi An is on the lunar first or middle days of months, especially annual Mid-Autumn Festival. All the town sinks into the colors of paper lanterns hung on the both side of the roads, roofs and alleys, and visitors feel like fascinated with the colorful and mysterious town by night.

Although Hoi An now retains its traditions and and histories, its trade is almost related to tourism and more tourists pay a visit to look for something of a renassaince in this peaceful town.

Quan Jun

Lễ Vu Lan

Lễ Vu Lan là một trong những ngày lễ lớn nhất của những người theo Phật giáo, còn được biết đến là Lễ Báo Hiếu ở Việt Nam. Lễ Vu Lan được các Phật tử tổ chức hàng năm vào rằm tháng bẩy âm lịch nhằm bày tỏ lòng biết ơn và kính trọng đối với cha mẹ, nhất là những người mẹ yêu quý.

vulan

Văn hóa Việt xem Lễ Vu Lan là tháng tâm linh, giống như một cách để tưởng nhớ người đã khuất và cũng trong ngày này, người ta tin rằng những linh hồn sẽ trở về cõi Niết Bàn. Lễ này được tổ chức trọng thể ở Việt Nam và đông đảo người lên chùa khấn vái và cầu chúc cho cha mẹ mình. Ngày nay, Lễ Vu Lan không còn là ngày lễ dành riêng cho Phật tử, mà đã trở thành dịp cho tất cả mọi người thể hiện lòng yêu thương và biết ơn đới với cha mẹ mình.

Lễ nghi đặc sắc không thể thiếu được trong ngày này là Nghi Lễ Bông Hồng Cài Áo. Đây là một tục lệ được tổ chức thành kính nhằm báo ơn công lao người đã mất và báo hiếu người hiện hữu. Thông thường những ai cha mẹ còn sống thì cài hoa màu hồng, còn ai cha mẹ không còn nữa thì cài hoa trắng. Bông hông mang ý nghĩa thiêng liêng, cho ta biết yêu thương và kính trọng hơn đối với người đã dưỡng dục sinh thành, và thấy cuộc sống đấng quý biết nhường nào.

Lễ Vu Lan cũng mở ra một mùa báo hiếu cho mọi người có thể làm tròn bổn phận trắc ẩn của mình. Lễ nhằm cầu siêu cho các cô hồn, phổ độ chúng sinh hay xá tội vong nhân. Vào ngày lễ này, mọi người làm lễ cúng cô hồn và phóng sinh, chim hoặc cá và dâng đồ cúng cho các linh hồn còn phiêu bạt bơ vơ hay linh hồn của những người đã khuất. Những linh hồn tội lỗi có thể sẽ được xóa tội khi những người còn sống cầu khấn vào Ngày Cúng Cô Hồn (Tết Trung Nguyên). Suốt tháng, mỗi nhà có thể chọn ngày đặt lễ thắp hương, đốt mã trước nhà dâng lễ cô hồn.

DSC01807

Những nét văn hóa Phật giáo mang đây tính nhân văn này sẽ không mai một mà sẽ ngày càng trở nên đa dạng hơn.


BUDDHIST MOTHERS’ DAY

Buddhist Mothers’ Day, one of the largest festivals for Buddhists, is also known as Filial Piety Ceremony in Vietnam. This festival is annually celebrated by Buddhism followers on the seventh full moon of lunar calendar to show appreciation and respect to their parents, especially their beloved mothers.

In Vietnamese culture, Buddhist Mothers’ Day is considered to be the spiritual month as a way of honoring the dead and also on this same day, souls are believed to return to their realm of Heaven.

This feast is sacredly celebrated in Vietnam and thousands of people flock to pagodas in order to worship and pray for their parents. Nowadays Buddhist Mothers’ Day is no longer a ceremony exclusively for Buddhists, but it has been becoming an occasion for everyone to express their love and gratefulness to their parents.
DSC01796

A distinctive but indispensable tradition for this day is Rose Wearing Rite. Rose Wearing is a very meaningful custom held solemnly in praise of the dead and honor the alive. Traditionally, people wear red roses if their parents are still alive or white roses if their parents have passed away. The rose is a sacred symbol that helps us give more love and respect to those who teach and bring us up; and that makes us understand how much life is worth.

Buddhist Mothers’ Day also opens a season of filial piety so that people can fulfill their compassionate duty. The objects of this ceremony are to feed the hungry ghosts, to pray for their salvation or to pardon the guilty homeless spirits. On this day, people pray for the ghosts and release animals, such as birds or fish; and the special offerings of food and gifts are made to offer the wandering souls or the souls of the forgotten dead. The sinful souls can be absolved of their sins through the prayers of the living said on the Wandering Souls Day. During the month, every family can choose a day to present a feast and burn joss paper and incense in front of the house to invite the spirits to eat.

These Buddhist’s cultural humane traits will not fade over time but become more and more diversified.

Hôm nay rằm tháng 7 mới là ngày lễ chính, nhưng đã có một vài ngôi chùa xa cử hành lễ Vu Lan trong mấy ngày qua. Sau đây xin mời các bạn lướt qua một số hình ảnh về lể Vu Lan tại một vài ngôi chùa tại Buôn Ma Thuột như chùa Phước Khánh, xã Hòa Khánh cách thành phố Buôn Ma Thuột 14 km, và chùa Bửu Thắng thuộc huyện Krong Buk (chùa cũng là cơ sở Nhà Tình Thương Cô Nhi và Người Già Neo Đơn đã giới thiệu trên ĐCN trước đây)

+ Tịnh xá NGỌC KHÁNH : hình 1 đến hình 6
+ CHÙA BỬU THẮNG: các hình còn lại

Chúc các bạn một ngày lễ Vu Lan ấm áp dù bạn ở đâu: tại cơ quan làm việc, hay tại chùa lễ Phật cầu nguyện cho từ mẫu, hoặc tại gia đình với cha mẹ ông bà….

Photos: Huynh Hue

phuoc k1

danghoapk

phkhanh2

phuoc 3

phuoc4

dantocle

congbuuthang

buuthang

chinhdien

Nhiều Phật tử đi dự lễ chùa

buuthang10

DSC01882

dilac2

Tôi Đến Từ Việt Nam

I’M FROM VIETNAM

Quite a few young Vietnamese traveling abroad are asked: “You’re Chinese?” or “Are you Japanese or Korean?”… Many wish everyone could just guess at first sight that they are from Vietnam.

Yet, even if their guesses may cover almost all East-asian countries, many cannot think of Vietnam, because they know so little about the country, compared with the stronger Asian neighbors.

I'm from VNsuch as Japan, China and Korea…

A member of a DIY-tour website told the story of her own record. After reaching the volcanic mouth of Pinatubo in Philippines, the friends in her trekking group asked where she was from. When she answered “Vietnam”, the whole group exclaimed in wonder that a little Vietnamese girl, just wearing Cu Chi bandanna, without any special protective gears, had traveled for hundreds of kilometers by Jeep and on foot to find and get to the volcano’s mouth, took photos by positioning herself next to a boiling volcanic stream, and stood on the edges of the cliffs that threatened even the locals.

Those who like exploring the stretch of road to the Northwest are planning to post more pictures of terraced paddy fields of Ha Giang and Lao Cai with English notes on the Internet. They’ve been traveling far enough to realize that Vietnam’s rice terraces are as fascinating as Banaue Rice Terraces – a World Heritage Site…

On the road, “Viet backpackers” tell one another not to litter, ruin green trees, or break local rules, but to practice English well and talk to foreign friends in a friendly way.

dân phượt trên OQH

All is to glorify our Country when each of us introduces him/herself: I’m from Vietnam!

Written: Ngoc An

Translated into English: Jun Quan

Source: Hoahoctro Newspaper

TÔI ĐẾN TỪ VIỆT NAM

Rất nhiều người Việt trẻ ra nước ngoài du lịch thường được hỏi: “Bạn là người Trung Quốc à?”, hoặc “Bạn là người Nhật Bản hay Hàn Quốc?”… Nhiều bạn đã ước rằng bất kỳ ai chỉ cần nhìn mình là đoán ngay rằng mình đến từ Việt Nam.

Nhưng dù có đoán đủ gần hết cả các nước Đông Á, nhiều bạn bè nước ngoài cũng không nghĩ ra Việt Nam, vì họ còn biết quá ít về Việt Nam sau những cường quốc châu Á khác như Nhật Bản, Trung Quốc, Hàn Quốc…

I'm from vn2

Một thành viên của một trang web chuyên về du lịch bụi, đã kể về một kỷ lục của riêng chị. Sau khi chạm đến được núi lửa Pinatubo ở Philippines, bạn bè trong đoàn trekking hỏi chị đến từ nước nào. Khi chị trả lời đến từ Việt Nam, cả đoàn ồ à lên, không ngờ một cô gái Việt Nam nhỏ xíu, chỉ thắt khăn rằn Củ Chi, không có một phương tiện bảo vệ chuyên dụng nào, đi hàng trăm cây trên xe jeep hay đi bộ để tìm đến gần miệng núi lửa, chụp ảnh sát vào dòng suối nhỏ sôi lên vì sức nóng của núi lửa hay đứng trên vách núi mà đến người bản địa cũng còn e sợ.

Những người thích khám phá cung đường Tây Bắc lên kế hoạch đưa nhiều hơn những hình ảnh về những ruộng bậc thang ở Hà Giang, Lào Cai lên mạng với những lời chú thích bằng tiếng Anh. Các bạn ấy bước đi đủ nhiều để nhận ra những thửa ruộng bậc thang của Việt Nam đẹp không kém gì ruộng bậc thang ở Banue – Di sản thế giới…

FOFMXOFL1R_nongthon2[1]

Trong những chuyến đi, những “ta ba lô” thường dặn nhau đừng vứt rác, không phá hoại cây xanh, không vi phạm luật của nước sở tại, hãy luyện tiếng Anh thật tốt và thân thiện trò chuyện với bạn bè nước ngoài.

Tất cả là để đất nước được vinh danh khi mỗi chúng ta tự giới thiệu: Tôi đến từ Việt Nam!

Tượng Nhà Mồ

CENTRAL HIGHLANDS TOMBHOUSE STATUES: UNIQUE SCULPTURES

Tượng nhà mồ là loại hình nghệ thuật điêu khắc độc đáo, một nét đặc sắc trong văn hoá cổ truyền Tây Nguyên. Các tác phẩm thuộc loại hình này được ra đời ở thời điểm lễ bỏ mả với mục đích phục vụ người chết (người Tây Nguyên gọi là hồn ma).
-Nhà_mồ_Tây_Nguyên

Tombhouse statue is a unique kind of sculpture and a distinctive trait in the traditional Central Highlands cultures. These artworks are produced at the time of the Grave-abandoning Feast, to serve the dead (which Central Highlanders call “spirits”.

Lễ bỏ mả là một lễ hội gắn liền với hầu hết các tộc người thiểu số có cuộc sống du canh, du cư trên địa bàn Tây Nguyên. Họ quan niệm rằng, chỉ khi nào lễ bỏ mả được tổ chức xong thì hồn ma mới thực sự trở về với tổ tiên, ông bà, để bắt đầu một “cuộc sống” mới ở thế giới bên kia. Kể từ đó, mối quan hệ giữa kẻ sống với người chết mới không còn. Mang ý nghĩa thiêng liêng như thế, nên lễ bỏ mả là một lễ lớn hàng năm, thu hút đông đảo người tham gia, thường diễn ra vào mùa xuân tại nghĩa địa các buôn làng.

Grave-abandoning Feast is deeply attached to most nomadic ethnic minorities living in the Central Highlands. They think that, only when the Grave-abandoning Feast has been conducted would the spirits really return to their ancestors, to start a new “life” in the other world. From that point on, the relationship between the dead and hís/her survivors no longer exists. Because of its sacred meaning, Grave-abandoning Feast is one of the big annual feasts, attracting large numbers of participants. It usually takes place at the villages’ cemeteries in springtime.
nhamo1

Để chuẩn bị tổ chức lễ, ngoài việc sửa sang nhà mồ, chuẩn bị lương thực, thực phẩm, rượu cần…, người ta không quên làm tượng để đặt ở nhà mồ. Ở những ngôi nhà mồ to đẹp, tượng được làm bằng những loại gỗ quý có thể chịu được mưa nắng qua nhiều năm ở ngoài trời. Những cây gỗ này phải trên 10 năm tuổi (dài khoảng 2 sải tay, đường kính xấp xỉ 30cm) mới đủ tiêu chuẩn để làm tượng. Trước khi đẽo tượng, người ta phải cúng Thần Nhà Rông, Thần Bến Nước để xin phép.

Apart from repairing the tomb houses, and preparing cereals, food-stuffs and jar wines…, people also make statues to lay around the tomb houses for the grave-abandoning celebration. At big, beautiful tomb houses, the statues are made of different kinds of rare wood that can withstand the elements years after years. A tree has to be at least 10 years old (with circumsference of about 2 arm legnths and the diameter of about 30 cm) to meet the standards for statue making. Before starting to sculpt, local people must submit offerings to the god of Roong House and the god of Watering Place to get their permission.

Nhamo2
Tượng nhà mồ thể hiện chủ yếu bằng các mảng, khối, chứ không quá đi sâu vào chi tiết. Tư thế, thần thái của tượng thì muôn hình muôn vẻ. Người bế con, người lấy nước, người mang gùi, người ngồi khóc, người đánh trống đánh chiêng, người chia phần cơm lam, người phụ nữ khoả thân… Đó chính là sự tái hiện cuộc sống thật một cách sinh động, phong phú. Các bức tượng còn trở nên ấn tượng hơn khi được tô điểm màu sắc xanh, đỏ, vàng, đen, trắng… Các nét hoa văn trên trang phục tượng cũng được phối màu rất linh hoạt.

Tombhouse statues are expressed mainly in generalities and masses, not focused on details. They may have many different forms and appearances, such as a mom holding her baby, a water fetcher, a person carrying a backbag, a drummer, a gong player, a person delivering bamboo rice, the naked woman… These statues describe life in a rich and vivid way. The statues become more striking when painted with different colors–green, red, yellow, black, white… The clothing patterns on the staues are lively mixed in colors as well.

Tượng nhà mồ đa dạng cả về kích cỡ, người ta thường dùng đơn vị đo là sải tay để ước lượng. Mỗi tượng trung bình được tính bằng một sải rưỡi, trong đó có nửa sải chôn xuống đất, một sải nhô lên là thân tượng. Tất cả tượng đều được chôn bao quanh khu nhà mồ.

Tombhouse statues are diversified in size, and local people use the arm length as the measurement unit. Each statue is measured by one and a half arm lengths, of which a half arm length is buried and the remainder of the statue’s body is jutted out above the ground. All the statues are planted around the tomb house. nhamo3

Tượng nhà mồ Tây Nguyên, qua bàn tay sáng tạo của các nghệ nhân, chứa đựng những thông tin mang tính xã hội, cộng đồng sâu sắc. Chúng vừa là những tác phẩm nghệ thuật, vừa mang ý nghĩa tâm linh nhưng không hề tạo ra cảm giác cách biệt mà trái lại, rất thân quen, gần gũi với mọi người. Hầu như ở bất cứ buôn làng Gia Rai, Ba Na, Ê Đê, Xơ Đăng… nào, chúng ta cũng có thể bắt gặp những quần thể tượng nhà mồ. Vẻ quạnh hiu, u tịch của những bức tượng đã dần dần bớt đi vì du khách bốn phương ngày càng lui tới nhiều hơn để chiêm ngưỡng…

Central Highlands tombhouse statues, through the artisans’ hands, carry a lot of profound social and communal information. They are both artistic works and spiritual symbols, without generating any feelings of separation; on the contrary, they are so familiar and close to everyone. In almost all the villages of Jarai, Bana, Ede or Xedang…, we can encounter a complex of tombhouse statues. The statues’ solitary and silent looks have been disappearing little by little, because tourists from everywhere have been visiting them more and more to show admiration.

(Nguồn:Tiếng Việt: Báo Bình Thuận)
Dịch sang Tiếng Anh: Jun Quan

Kho báu quốc gia: Nụ cười Việt Nam

NATIONAL TREASURE

I once worked as an assistant for an American expert in the field of public health. She went across many countries in Africa and America for her work. One afternoon, while translating something in her house, I looked up and gazed at the room flooded with lovely souvenirs from many different countries. Thai puppets in sophisticated clothes, Chinese drama masks in grief, African dolls with open-wide eyes in a daze… Her house was so small but I could pointlessly travel from one country to another country.
chú tễu
Curiously, I asked what she would buy if leaving Vietnam after this mission. She made tea for me, with no many thoughts, saying: “ A Mr Teu ( Chú Tễu in Vietnamese ), girl!”. When I questioned why, she answered in a simple way: “After 5 years in Vietnam, I feel the Vietnamese nature in smiles. They are optimistic, humorous and friendly. Just only smile can represent those three features and Mr Teu always smiles”.

Thailand is named the leading tourist country in the world. But as asked for the Thais’ secret, they modestly regard themselves as “the Nation of Smile”. And they’re right because it’s the smile that beckons travelers to Thailand and pulls them back to this country.
VNcuoi
Vietnam also offered my American expert a smile, a humorous one of Mr Teu and, because of that smile, she wanted to return to Vietnam. On your face and in your heart lies one “national treasure”, a gift that our motherland gives each Vietnamese; although we sometimes forget it. That gift is the Smile of Vietnam!

Translated into English: Jun Q

.

KHO BÁU QUỐC GIA

Tôi đã từng làm trợ lý cho một chuyên gia người Mỹ về lĩnh vực y tế cộng đồng. Chị đã từng đi qua rất nhiều các quốc gia châu Phi, châu Mỹ để làm việc. Có một chiều ngồi dịch bài trong nhà chị, tôi ngẩng lên ngắm nhìn căn phòng ngập tràn những món đồ xinh xắn đến từ các quốc gia khác nhau. Những con rối Thái Lan với bộ trang phục tinh xảo, mặt nạ kịch Trung Hoa rầu rĩ, những con búp bê châu Phi mở đôi mắt to ngơ ngác… Ngôi nhà của chị nhỏ xíu nhưng tôi như được tha thẩn du lịch từ nước này sang nước khác.
chú tễu 2
Tò mò, tôi hỏi chị rằng chị mua gì nếu rời Việt Nam sau đợt công tác này. Chị vừa pha trà cho tôi, không suy nghĩ gì nhiều, và nói ngay: “Một chú Tễu, bé ạ!” Tôi hỏi vì sao, chị trả lời tôi đơn giản: :Sau 5 năm ở đây chị thấy người Việt trong những nụ cười. Họ lạc quan, hài hước và thân thiện. Chỉ có nụ cười mới thể hiện được cả ba tính cách đó và chú Tễu thì luôn mỉm cười”.

Người Thái được mệnh danh là quốc gia du lịch hàng đầu thế giới. Nhưng khi được hỏi về bí quyết, họ khiêm tốn nhận họ là đất nước của nụ cười. Và họ đã đúng, chính nụ cười là điều chào gọi khách du lịch đến Thái Lan và níu chân mọi người quay lại đất nước này.

Việt Nam cũng tặng chuyên gia người Mỹ của tôi một nụ cười, nụ cười hóm hỉnh của chú Tễu và chị ấy muốn trở lại Việt Nam cũng vì nucuoi thieununụ cười đó. Trên gương mặt và trong trái tim bạn đang chứa đựng một “kho báu quốc gia”, một món quà mà quê hương ban tặng cho mỗi người Việt Nam ta, dù có lúc chúng ta vô tình quên mất. Món quà đó là Nụ Cười Việt Nam!

Diên An

Báo Hoa Học Trò

Thung Lũng Axan: Sắc Màu Vùng Biên

AXAN1Đoạn đường từ trung tâm huyện Tây Giang, giữa tỉnh Quảng Nam đến xã Axan mất khoảng 50 km đi xe ô tô, qua một khung cảnh đẹp như tranh hòa quyện cùng núi rừng. Những cánh đồng lúa xanh ngát thanh bình, nằm sát bên những đỉnh núi nép mình dưới nắng mai, đem đến sự thảnh thơi sau những bức bách của cuộc sống.

Đặc điểm văn hóa của đồng bào dân tộc K’tu chính là nét đặc sắc nhất của xã Axan. Những ngôi nhà Guol truyền thống trong bản giờ trở thành nơi tụ họp cho các hoạt động cộng đồng. Người đồng bào K’tu có lối hát đối đáp độc đáo – hát lý – một loại hình nghệ thuật thi thố của những người cao tuổi. Bản làng cũng thu hút du khách bởi những lễ hội đặc sắc, gồm cả Lễ Cúng Được Mùa và Lễ Hội Đâm Trâu, và những món ăn đủ loại như là cơm lam (gạo nếp trộn với nước dừa được nấu trong ống tre), cơm nắm và thịt nướng trong ống tre.
AXAN2
Cuộc sống dân bản K’tu êm đềm và yên bình. Khi ngày mới lên, thung lũng ngập chìm trong làn sương khói. Nằm ở độ cao 1260 m, nên tiết trời mát lạnh như Sapa và Đà Lạt. Tảng sáng, dân bản náo nức ra đồng và dắt trâu bò ăn cỏ. Phong cảnh tĩnh lặng lúc chiều tàn mang đến cho du khách những cảm giác thư thái tuyệt vời.

Quan Jun dịch

COLORS AT A FRONTIER
by AXAN VALLEY; Saigontimes

The 50-kilometer drive from the center of Tay Giang district in the central province of Quang Nam to Axan commune is through a picturesque landscape in harmony with forests. The quiet green paddy fields, framed in the sunlight by the mountain peaks, provide relief from life’s pressures.

AXAN3

The cultural features of the K’tu ethnic group are the highlights of the Axan commune. The traditional Guol gouses in the villages are now venues for community activities. The K’tu people have a unique style of extempore singing, an art of competition between senior villagers. The commune also attracts tourists with its distinctive traditional festivals, including the celebration of Bumper Crops and Buffalo Stabbing Festival, and diversified gastronomy such as bamboo rice (sticky rice mixed with coconut cooked in bamboo pipe), steamed rice roll and meat grilled in bamboo rice.
AXAN6
The village life of the K’tu people is cozy and peaceful. As day begins the valley is shrouded in patches of fogs. At 1260 m, the weather is as cool as it is Sapa and Dalat. When the sun rises, the villagers flock to fields or takes their herds of cattle to the grass fields. The calm scenery in sunset offers travelers pleasant dreams.

Daffodils – Thủy Tiên

I don’t know exactly how and when my liking for poetry began. The seed of my love for Wordsworth and Byron must have been sowed during my collegiate days. wordsworth

“The Daffodils” is one of the best poems that Ms Hue has introduced to us. Three years passed, but the poem has stayed in my mind since the morning she recited it in our English Literature class. It has made a great impression upon me. How regretful it would be if this poem were not recommended to to the poetry buff.

“The Daffodils” known as “I Wandered Lonely As A Cloud” is a famous poem written in 1804 by William Wordsworth. Daffodils is one of the most popular poems of the Romantic Age, unfolding the poet’s excitement, love and praise for a field blossoming with daffodils. It was inspired by an April 15, 1802 event, in which Wordsworth and his sister, Dorothy, came across a “long belt” of daffodils on a walk near Ullswater Lake in England. This poem was first published in 1807, and a revised version was released in 1815.

I wander’d lonely as a cloud
That floats on high o’er vales and hills
When all at once I saw a crowd,
A host of golden daffodils,
Beside the lake, beneath the trees
Fluttering and dancing in the breeze.

Daffodils

Continuous as the stars that shine
And twinkle on the milky way,
They stretched in never-ending line
Along the margin of a bay:
Ten thousand saw I at a glance
Tossing their heads in sprightly dance.

The waves beside them danced, but they
Out-did the sparkling waves in glee:
A poet could not but be gay
In such a jocund company!
I gazed – and gazed – but little thought
What wealth the show to me had brought:

For oft, when on my couch I lie
In vacant or in pensive mood,
They flash upon that inward eye
Which is the bliss of solitude!
And then my heart with pleasure fills,
And dances with the daffodils.

Just reading the first verses, we can feel the time and space William wrote The Daffodils. The inspiration for this poem may have been drawn from a walk he took with his sister Dorothy around Lake Ullswater.

“I wander’d lonely as a cloud
That floats on high o’er vales and hills …
… Beside the lake, beneath the trees”

The poet was wandering in the forest and enjoying the fascinating nature around him, when suddenly he saw a crowd of golden daffodils by the lakeside. The daffodils appeared so beautifully that he was compelled to gaze at these flowers playing with pleasure in the wind.

His sister Dorothy later wrote in her journal as a reference to this walk: “I never saw daffodils so beautiful they grew among the mossy stones about and about them, some rested their heads upon these stones as on a pillow for weariness and the rest tossed and reeled and danced and seemed as if they verily laughed with the wind that blew upon them over the lake, they looked so gay ever dancing ever changing…”

How glorious and plentiful these daffodils were! Maybe this was also the first time he had come across such an immense field of daffodils along the shore. It was impossible for us to count them, but the author could still feel how many flowers were stretching as far as the eye can see:
daffodils 2
“Ten thousand saw I at a glance”… (Hyperbole)
“They stretched in never-ending line

Along the margin of a bay…
The figures of simile and metaphor are also subtly used and it is not very hard for us to find them in the poem. The golden daffodils were compared to the stars shining and twinkling on the galaxy; and enjoying themselves in a happy dance.

“Continuous as the stars that shine
And twinkle on the milky way…” (Simile)
Though the lake’s sparkling waves danced beautifully, the daffodils seemed to do much better than them, in its pleasure.
“The waves beside them danced, but they
Out-did the sparkling waves in glee”… (Comparison/Personification)

The poet felt happy and pleasant in the meanwhile to see golden flowers smiling in the sunshine. He put his loneliness aside and mingled with the beautiful sight. To him, the daffodil’s charm was a great gift and no fortune was as wonderful as the beauty granted by the God:
“I gazed – and gazed – but little thought
What wealth the show to me had brought”… (Metaphor) Daffodils
In the description of the daffodils, William used quite a lot of literary devices and it was these figures that helped us understand more about the vivid picture he draw and the way he connected with the nature.

“I wander’d lonely as a cloud
That floats on high o’er vales and hills…” (Simile)
“Fluttering and dancing in the breeze…” (Personification)
“Tossing their heads in sprightly dance…” (Personification)

“The waves beside them danced, but they
Out-did the sparkling waves in glee…” (Comparison/Personification)

Through characterized daffodils, we could find that nature had its own soul. William lifted him out of his soul and placed him in a higher state in which the soul of nature and the soul of man were united into a single harmony. Apparently, he felt dazed with so many daffodils around him and there was no limitation between his vision and the long belt of golden flowers.
Many years later, the daffodil’s beauty still haunted William. Whether he stayed in empty or thoughtful mood, the images of daffodils came to mind and flashed upon his inner eyes.
“They flash upon that inward eye
Which is the bliss of solitude!” (Oxymoron)
The memory of the daffodils was etched in the author’s mind and soul to be cherished forever. When he was feeling lonely, dull or depressed, he thought of the daffodils and cheered up. These flowers seemed to be emerging before him, far and wide. Then his loneliness and sorrow seemed to vanish; and he desired to dance with the daffodils.
“And then my heart with pleasure fills,
And dances with the daffodils.”

The full impact of the daffodil’s beauty (symbolizing the beauty of nature) did not strike him at the moment of seeing them, when he stared blankly at them but much later when he sat alone, sad and lonely and remembered them. Thanks to the closing of the last stanza, we can get more reason why William wrote the poem. His impression at the daffodils would never fade in his mind, and it was the amazing motivation for him.
“For oft, when on my couch I lie
In vacant or in pensive mood,
They flash upon that inward eye…”

We can point out that William’s state was changing in a slight way. He was not alone any longer, yet he probably thought that he would be stronger if he made a contrast between a lonely traveler and happy daffodils. This simple but effective way seems to take hold on us, and then each time we read this poem, we can see the harmonious beauty of the poet and the long belt of golden daffodils and enjoy their brightness.
Daffodils3

This poem helps us get into our head how much love and admiration William gives to Nature. He would like to call us to come back to the nature and enjoy it. Moreover, at any rate William could make us realize that what we feel at the beauty of golden daffodils is the way they speak to us, via their own soul.
As for me, the Daffodils has touched my soul very deeply

MỘT VÀI CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ “HOA THỦY TIÊN”

Tôi không biết đích xác như thế nào và khi nào tôi bắt đầu đem lòng yêu thích thơ ca. Chắc hẳn những hat giống cho tình yêu Worsdsworth và Byron… đã được gieo trong những ngày của đời sinh viên của tôi.

“Hoa Thủy Tiên” là một trong những bài thơ hay nhất mà cô Huệ đã giới thiệu cho chúng tôi. Ba năm đã trôi qua, và bài thơ vẫn còn ở trong tâm trí tôi kể từ buổi sáng mà cô đọc cho chúng tôi trong giờ Văn học Anh. Bài thơ để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Thật đáng tiếc nếu không giới thiệu bài thơ này đến bạn đọc yêu thơ ca.

“Hoa Thuỷ Tiên” còn được biết đến với tên khác “Tôi Phiêu Du Như Áng Mây Trôi” là một bài thơ nổi tiếng được William Wordsworth sáng tác năm 1804. Đây là một trong những bài được yêu thích nhất của thời kỳ văn học lãng mạn, thể hiện hứng thú, tình yêu, và chiêm ngưỡng của nhà thơ trước một cánh đồng rực rỡ Thủy tiên vàng. Bài thơ được lấy cảm hứng từ một sự kiện xảy ra ngày 15 tháng Tư năm 1802, khi Wordsworth cùng chị gái mình, Dorothy, tình cờ nhìn thấy một thảm hoa Thủy tiên nhân một cuộc dạo chơi gần hồ Ullswater. Bài thơ được giới thiệu lần đầu tiên năm 1807, và được tái bản năm 1815.
ulls

Như đám mây phiêu diêu đơn độc
Trôi bồng bềnh trên thung lũng, núi đồi
Ồ phía dưới trải dài khắp muôn nơi
Hoa Thuỷ tiên nở vàng rực rỡ
Bên bờ hồ, và bên dưới tán cây
Cùng thổi sáo, khiêu vũ với gió nhẹ

Và cứ thế như sao trời toả sáng
Lấp lánh trên dòng sông Ngân bạt ngàn
Hoa trải dài xa tít tắp muôn nơi
Và bất chợt, bên bờ hồ tôi thấy
Mười nghìn hoa Thuỷ tiên vàng khoe sắc
Uốn mình theo điệu vũ luân sống động

Bên Thuỷ tiên, từng con sóng nhảy múa
Thủy tiên càng toả sáng trong hân hoan
Một bài thơ không thể tả hết lời
Nhưng niềm vui bên bạn bè – có thể
Tôi ngắm nhìn và rồi chợt nghĩ đến
Điều tuyệt vời bên Thủy tiên đem lại

Và mỗi tối khi nằm trên trường kỷ
Khi lơ đãng hay lúc trầm tư
Thuỷ tiên lại hiện về trong tâm trí
Đó chính là niềm vui trong cô đơn
Và khi ấy tim tôi tràn cảm xúc
Nhảy múa cùng những đoá Thuỷ tiên xinh.

Đọc những khổ thơ đầu tiên, ta có thể cảm nhận được khoảng thời gian và không gian William viết bài thơ “Hoa Thủy Tiên” này. Cảm hứng bài thơ có thể từ một lần dạo chơi cùng người chị gái Dorothy bên hồ Ullswater.
“Như đám mây phiêu diêu trong đơn độc
Trôi bồng bềnh trên thung lũng, núi đồi….
…..Bên bờ hồ, phía dưới những tán cây”
Daffodils.5jpeg

Khi đang thơ thẩn trong rừng và ngắm nhìn cảnh đẹp tuyệt quanh mình, chợt người thi sĩ nhìn thấy một thảm hoa Thuỷ tiên vàng cạnh hồ nước. Hoa Thuỷ tiên đẹp đến nỗi nhà thơ phải đứng lại ngắm nhìn nhứng đóa hoa này hòa mình trong gió.

Chị gái William, Dorothy, sau này đã ghi lại trong nhật ký như một gợi nhớ rằng: “Tôi chưa từng thấy những đoá hoa Thuỷ tiên nào đẹp đến vậy. Chúng mọc xen kẽ nhau giữa những tảng đá phủ đầy rêu, một vài bông hoa ngả cánh lên những phiến đá ấy như thể đang tựa đầu vào gối để xua đi sự mệt mỏi, những đóa khác thì tung mình uốn lượn, nhảy múa như thể chúng cười đùa với những cơn gió thoảng trên mặt hồ, những bông hoa trông thật vui vẻ, cứ mãi nhảy múa, cứ mãi rập rờn…”

Những bông Thuỷ tiên ấy thật là rực rỡ và nhiều biết bao! Cũng có thể đây là lần đầu tiên nhà thơ bắt gặp một cánh đồng hoa Thuỷ tiên rộng thênh thang, trải dài theo bờ hồ đến vậy. Thật không thể đếm nổi bao nhiêu bông hoa, nhưng tác giả vẫn cảm nhận được thảm hoa ấy trải dài bất tận phía chân trời xa.

“Và bất chợt, bên bờ hồ tôi thấy
Mười nghìn hoa Thuỷ tiên vàng khoe sắc (Cường điệu hoá)
Uốn mình theo điệu vũ luân sống động”

Phép so sánh và ẩn dụ cũng được tác giả sử dụng thật tinh tế, và chẳng khó cho ta tìm thấy trong bài thơ này. Những bông Thuỷ tiên vàng được ví như những vì sao toả sáng lấp lánh trên dải ngân hà, đắm mình trong vũ điệu hạnh phúc.

” Và cứ thế như sao trời toả sáng
Lấp lánh trên dòng sông Ngân bạt ngàn” (phép so sánh)

Dẫu những con sóng lóng lánh/bạc đầu của mặt hồ khiêu vũ đã đẹp rồi, nhưng dường như hoa Thuỷ tiên còn tuyệt hơn thế nữa, trong niềm hân hoan của mình,
“Bên Thuỷ tiên, từng con sóng nhảy múa
Thủy tiên càng toả sáng trong hân hoan” (sự so sánh và nhân hoá)

Thi nhân cũng cảm thấy thật hạnh phúc và dễ chịu khi ngắm nhìn những đóa thuỷ tiên vàng hàm tiếu dưới ánh nắng mai, và gạt nỗi trống trải sang một bên để hoà mình vào cảnh đẹp. Với nhà thơ, vẻ đẹp của hoa Thuỷ tiên là một món quà tuyệt vời và không có tài sản nào tuyệt vời bằng món quà mà Chúa đã ban tặng cho:

Tôi ngắm nhìn và rồi chợt nghĩ đến
Điều tuyệt vời bên Thủy tiên đem lại

Khi miêu tả những bông hoa thuỷ tiên, William đã sử dụng rất nhiều các biện pháp tu từ và chính những biện pháp này giúp chúng giúp ta hiểu sâu hơn về bức tranh rực rỡ mà tác giả phác họa cũng như cách nhà thơ giao tiếp/hòa mình với thiên nhiên

“Như đám mây phiêu diêu trong đơn độc
Trôi bồng bềnh trên thung lũng, núi đồi” (So sánh)
Cùng thổi sáo, khiêu vũ với gió nhẹ (nhân hoá)
“Bên Thuỷ tiên, từng con sóng nhảy múa
Thủy tiên càng toả sáng trong hân hoan” (so sánh/nhân hoá)

Qua những bông hoa Thuỷ tiên được nhân cách hóa, ta có thể nhận ra rằng thiên nhiên mang tâm hồn riêng của mình. William đã thoát ra khỏi tâm hồn và đặt mình vào một trạng thái cao hơn, nơi mà ở đó hồn thiên nhiên và hồn người như được hòa quyện vào nhau. Dường như là, nhà thơ cảm thấy mê hồn bởi quá nhiều bông hoa Thuỷ tiên quanh mình và không có giới hạn nào giữa tầm nhìn của nhà thơ với thảm hoa vàng rực rỡ đấy.

Nhiều năm về sau, vẻ đẹp của hoa Thuỷ tiên vẫn ám ảnh William. Dẫu cho có cảm thấy trống vắng hay trầm tư, nhưng hình ảnh của hoa Thuỷ tiên vẫn hiện lên trong tâm trí và loé sáng trong con mắt tâm tưởng nhà thơ.
Cô đơn phiền muộn dường như tan biến, rồi nhà thơ trở nên khao khát múôn được khiêu vũ cùng với Thuỷ tiên vàng
Thuỷ tiên lại hiện về trong tâm trí
Đó chính là niềm vui trong cô đơn!” (phép nghịch hợp)

Daffodils.6, pg

Kí ức về hoa thuỷ tiên đã khắc sâu trong tâm trí và tâm hồn nhà thơ và mãi mãi được ấp ủ. Khi cảm thấy cô đơn, buồn bã hay tuyệt vọng/chán chường, tác giả lại nghĩ đến hoa thuỷ tiên và cảm thấy vui trở lại. Những bông hoa ấy dường như hiện lên trước mắt ông, rộng mênh mông. Nỗi cô đơn và phiền muộn dường như tan biến, và nhà thơ lại muốn nhảy múa cùng những đóa thủy tiên.
“Và khi ấy tim tôi tràn cảm xúc
Nhảy múa cùng những đoá thuỷ tiên xinh.”
Tác động trọn vẹn của vẻ đẹp của hoa Thuỷ tiên (tượng trưng cho vẻ đẹp của thiên nhiên) thực ra không gây ấn tượng với thi sĩ ngay khoảnh khắc nhìn thấy chúng, khi ông ngắm nhìn sững sờ, mà là những lúc tác giả ngồi một mình, cô đơn và nhớ về hoa Thủy tiên. Nhờ khổ thơ cuối, ta có thể hiểu lý do William viết nên bài thơ này. Ấn tượng về hoa Thủy tiên sẽ không phai mờ trong tâm trí, và đấy cũng là một thôi thúc tuyệt vời đối với nhà thơ.

Và mỗi tối khi nằm trên trường kỷ
Khi lơ đãng hay lúc trầm tư
Thuỷ tiên lại hiện về trong tâm trí

Có thể thấy rằng tâm trạng của William đang thay đổi một cách nhẹ nhàng. Dù không còn thấy cô đơn nữa, nhưng nhà thơ vẫn nghĩ rằng mình sẽ mạnh mẽ hơn nếu tạo ra sự tương phản giữa người lữ hành cô đơn với những đoá hoa thuỷ tiên hạnh phúc. Biện pháp đơn giản nhưng đầy hiệu quả này dường như có tác động lớn đến chúng ta, và mỗi khi đọc bài thơ, ta có thể cảm nhận vẻ đẹp hài hoà của nhà thơ và thảm thuỷ tiên vàng; và tận hưởng vẻ rực rỡ đấy.
Bài thơ giúp ta nhận ra tình yêu và lòng ngưỡng mộ mà William dành cho thiên nhiên phong phú và sâu đậm biếtdường nào. Nhà thơ kêu gọi ta hãy trở về và tận hưởng thiên nhiên. Hơn nữa, ở một mức độ nào đấy, William giúp ta nhận thấy rằng những gì chúng ta cảm nhận về vẻ đẹp của những bông hoa thuỷ tiên vàng chính là cách những bông hoa nói chuyện với chúng ta, bằng chính tâm hồn mình.

Với riêng tôi, bài thơ đã chạm vào cõi sâu thẳm trong hồn tôi

Viên Hy

Thiên Đàng ở Việt Nam

Mai Chau Village
Thị trấn Mai Châu thuộc địa phận tỉnh Hòa Bình, cách Hà Nội 135 km theo hướng Tây Bắc, tiếp giáp với tỉnh Sơn La ở phía Tây, tỉnh Phú Thọ và Hà Tây (nay thuộc về Hà Nội) ở phía Bắc, tỉnh Hà Nam và Ninh Bình ở phiá Đông, và tỉnh Thanh Hóa ở phía Nam.

Mai Châu có khoảng 47.500 người sinh sống, chủ yếu là người đồng bào dân tộc thiểu số như Thái Trắng, H’mông, Dao, Mường, Tày, Hoa và Việt (Kinh). Người dân tộc Mai Châu rất thân thiên và nồng hậu, họ còn nổi tiếng với những mặt hàng thủ công mỹ nghệ, đặc biệt là tài thêu dệt thổ cẩm. Thị trấn Mai Châu còn ban tặng cho người dân một khung cảnh Thung lũng đẹp mê hồn, bao quanh bởi tán cây xanh rì và những ngôi nhà sàn mà cư ngụ ở đó phần lớn là người Thái Trắng. Chợ phiên ngày Chủ nhật kéo biết bao nhiêu dân bản về thị trấn, nơi người ta nấu các món ăn Thái, và chè chén trong những điệu múa cổ truyền.

Chợ Phiên Mai Châu
Chúng tôi không chỉ được chiêm ngưỡng khung cảnh Thung lũng đẹp tuyệt vời, mà còn cảm thấy như là mình đang ở chốn thiên thai. Mai Châu chắc chắn là một trong những thung lũng đẹp nhất Việt Nam mà chúng tôi được viếng thăm. Mặc dù trong chuyến đi, chiếc máy ảnh vẫn có thể ghi lại vài bức ảnh đầy sắc xanh kỳ vĩ trên những thửa ruộng, nhưng cảnh đẹp mê hồn đến nỗi không ống kính máy ảnh nào có thể tái tạo được vẻ đẹp làm say đắm lòng người trong mắt chúng tôi. Khi thả bộ dọc theo con đường đất men cánh đồng, tất cả chúng tôi buộc phải dừng lại chiêm ngưỡng vẻ đẹp ngoạn mục quanh mình. Đoàn chúng tôi gồm 10 người bạn từ Hà Nội đều sửng sờ trước phong cảnh thiên nhiên chung quanh.

Chúng tôi đặc biệt ấn tượng bởi cuộc sống đậm đà màu sắc sinh thái của cộng đồng người thiểu số nơi đây và bởi sự lâu đời của nghề nông và chăn nuôi trâu bò của dân bản. Chúng tôi gặp một người phụ nữ mảnh mai rất đáng yêu, e dè trước ống kính, đang thảnh thơi ngồi bên bờ ruộng rộng thênh thang chờ trâu gặm cỏ về. Hướng dẫn viên địa phương dịch lại những câu hỏi của chúng tôi cho người phụ nữ ấy nghe, có câu này : “Nhỡ trâu của bác không về thì sao ạ?” Người phụ nữ ấy chỉ nhoẻn cười hồn hậu khoe cái miệng đậm màu trầu và mấy chiếc răng còn lại. “Tất nhiên là về chứ, lúc nào mà nó chả về.” Câu hỏi thứ hai của chúng tôi có vẻ đời tư hơn nhưng người phụ nữ vẫn vui vẻ trả lời, “Tôi 76 tuổi rồi,” bà thản nhiên nói.
Đoàn chúng tôi hết sức ngỡ ngàng trước nét đẹp và vẻ tươi tắn của bà ấy. Cả đoàn đều cho rằng người phụ nữ ấy chẳng giống gì một người 70 tuổi cả !
Mai Chau

Để ngắm Việt Nam theo cách hẳn vốn có trước chiến tranh “chống Mỹ”, bạn phải đi đến những bản làng đẹp chưa bị ảnh hưởng bởi những kiểu cách tư bản”. Để thoát khỏi ô nhiễm không khí và ùn tắc giao thông ở các thành phố lớn (nhất là Hải Phòng, thành phố Hồ Chí Minh và Hà Nội), bạn phải lang thang trong những chốn quê, ngõ làng của Việt Nam (và có nhiều nơi như thế!) để ngắm nhìn người dân làm ruộng, chăn trâu bò, chăm đồng và tán chuyện với nhau… tất cả đều diễn ra trong khung cảnh đẹp đẽ yên bình! Chúng tôi, những công dân thành phố cảm thấy chút luyến tiếc khi đuổi theo những mục tiêu hơi hướm màu thực dụng, sống cuộc sống gấp gáp, bận rộn; trong khi những người dân tộc ở Mai Châu dường như có tất cả!

Quan Jun dịch

VIETNAMESE HEAVEN!

Mai Chau is located 135 km south-west of Hanoi in the Northern province of Hoa Binh which is bordered by Son La in the West, Phu Tho and Ha Tay in the North, Ha Nam and Ninh Binh in the East, and Thanh Hoa in the South. Mai Chau has a population of about 47,500 inhabitants that belong to different ethnic minority groups such as the White Thai, H’mong, Zao, Muong, Tay, Hoa and Viet. The Mai Chau hill tribes are warm and welcoming, and famous for their handicrafts – in particular for their skills in embroidering clothes. Món ăn MCMai Chau offers a most splendid vista of the Valley which is surrounded by lush greens and stilt houses inhabited mainly by the White Thai ethnic group. The Sunday market brings a lot of people into town where traditional Thai dishes are made and revel in traditional dances.

Not only did we find that the vista of the Valley splendid, we felt like we were in a ecological heaven. Mai Chau is certainly one of the most beautiful valleys I’ve visited in Vietnam. Although the camera was able to capture some of the impressive green tones in the rice fields during our trip, our eyes were captivated by scenes that just could not be replicated by the lens of a camera. As we walked along the dirt paths along the rice paddies all of us were compelled to stop in our tracks because the beauty around us was spectacular.

Our gang of 10 friends from Hanoi was equally amazed at the shear sense of raw nature all around us. We were particularly impressed by how ecologically sound the livelihoods of the ethnic communities were and by how long the community members work their fields and rear their animals. We met one woman who was tender and dear, and who shied away from our camera, who was sitting peacefully at the edge of one of the large rice fields waiting for her buffalo to return from grazing. Our local guide translated our questions to her, one of which was, “what if your buffalo doesn’t return?” The woman just laughed unassumingly, showing off her betel-stained mouth and few remaining teeth, “of course he’ll come back, he always comes back.” Our second question was more intrusive, but she was still happy to answer, “I’m 76 years old,” she said casually. Our group was astounded at her beauty and radiance. We all agreed that she did not look like a 76 year-old woman!
Múa sạp Mai Châu
To see Vietnam the way it must have been before the “American” War, one must travel to the beautiful villages that are left untouched by the new “capitalist ways”. So get away from the air pollution and traffic congestion of the big cities (mainly Hai Phong, Ho Chi Minh City and Hanoi), one must wander out into the rural corners of Vietnam (and there are many!) to see people working their fields, tending to their animals, raising their fields, and chatting away with each other…all of these things carried out in beautifully peaceful environments! Us city folks felt a tinge of regret for pursuing the achievement of some-what materialist goals, living fast-paced, busy lives; while the ethnic minorities in Mai Chau seemed to have it all!

April 8, 2009 by Macarena