Tập trung

Chào các bạn

Sau nhiều năm quan sát đời sống, mình đi đến một kết luận rất chắc chắn là: Con người lạc lối vì thiếu tập trung. Con người ở đây là loài người, quốc gia, xã hội, và mỗi cá nhân chúng ta.

Thực sự là điều gì cũng khá dễ trên đời. Một việc chỉ thành khó khi ta không tập trung vào nó, mà để đầu óc chạy lang bang khắp chốn.

Năng lực không tập trung được, chạy tản mạn, thì ta không có sức. Giản dị thế.

Tưởng tượng vô địch cử tạ thế giới, không tập trung, trong thời gian thi đấu, hết chạy đua rồi bơi đua, đá bóng, đủ thứ trò… thì làm sao còn đủ năng lực để cử tạ. Muốn thắng cử tạ thì chỉ có một cách: ăn, ngủ, nghỉ, và cử tạ.

Chúng ta nói kiên trì thì chắc chắn sẽ thành công. Nhưng kiên trì chính là tập trung. Người kiên trì tập trung làm một việc, ngày này sang tháng nọ, cho đến khi được việc và thành lớn.

Khái niệm tập trung này dễ hiểu, rõ ràng hơn cả khái niệm kiên trì, nên các bạn cần nhớ. Tập trung vào điều gì có nghĩa là dành nhiều thời gian và công sức làm điều đó. Và khi tập trung vào điều đó thì không làm việc khác.

Nếu bạn muốn giỏi tiếng Anh, thì bỏ ra nhiều giờ học tiếng Anh mỗi ngày – học văn phạm, học viết, học nghe, học nói… Và khi học thì tập trung học, đừng mở Facebook, tin nhắn, game, và đủ thứ đồ điện tử. Các đồ điện tử là sư tổ làm người ta mất tập trung.

Yêu một cô thì tập trung vào cô ấy: Ngồi gần nhau thì đừng mở điện thoại lướt Facebook. Nói chuyện thì chăm chú nghe, chăm chú nói. Hỏi thăm về cô ấy thay vì nói chuyện bóng đá hay chính trị. Quan tâm đến vui buồn bệnh khỏe của cô ấy. Nếu không tập trung như thế thì đừng thắc mắc tại sao tôi không có người yêu dù đã 40 tuổi.

Đôi khi trong đời bạn chưa biết tập trung vào điều gì, cho nên cảm thấy chơi vơi lạc lõng. Đây cũng là chuyện bình thường cho nhiều người. Vậy thì tập trung vào yêu người và yêu đời. Tập trung vào nhìn cái đẹp mỗi khi ra đường – nắng, gió, mây, trời, chim chóc, cây cỏ, hoa lá… người qua đường, nét đáng yêu của các em bé, nét đáng phục của người bán hàng rong, nét căng của nhiều người qua lại để mà thương cảm họ… Tập trung vào “nhìn” thế giới và con người sẽ làm cho trái tim của ta rộng mở và ta sẽ thấy được nhiều con đường trước kia chưa thấy. Trái tim rộng mở luôn thấy đươc rõ và nhiều.

Nếu bạn chưa tập trung được vào điều gì và đang cảm thấy lạc đường, chơ vơ lạc lõng, thì bạn hiểu mình đang nói gì. Mình không cần giải thích cảm tưởng lạc lõng là thế nào, vì bạn biết rất rõ. Điều chính là nếu bạn lạc lõng thì cần biết cách chỉnh đốn tư tưởng từ từ. Thường là nếu chúng ta thấy không phương hướng thì tập trung vào yêu đời yêu người, hiểu đời hiểu người; đây là cách giải quyết vấn đề tốt nhất. Nếu bạn đang lạc phương hướng, thì tìm ra chuyện gì làm để có phương hướng là điều gần như không thể, vì nếu có thể thì bạn đã tìm ra rồi và đã không gặp vấn đề. Chỉ có cách mở rộng trái tim của mình, thì mắt mình sẽ thấy nhiều hơn khi trước để mà chọn lựa.

Trong đời sống tâm linh, có đủ thứ pháp môn, đôi khi làm các bạn choáng vì nhiều thứ quá. Nhưng chỉ có một điểm tập trung: Sống với Phật tính (với Chúa) trong ta và yêu tất cả mọi người vô điều kiện. Tất cả mọi pháp môn khác chỉ để hỗ trợ điểm tập trung này. Chẳng có pháp môn nào có mục đích riêng của nó. Nếu tập tành gì mà khi tập không ý thức được mục đích này, thì đương nhiên là bạn đi lạc. (Xem Không có từ tâm). Vấn đề tâm linh số một trong thế giới là người ta không tập trung đúng chỗ và tản mạc năng lực ra đủ mọi thứ để phải lạc luôn trong rừng.

Mọi pháp môn nhà Phật cũng chỉ giúp người ta tập trung – thiền hít thở tập trung vào hơi thở, công án để chặn tâm trí không đi lang thang, thiền quán là tập trung “nhìn” vào điều mình đang quán, thiền từng phút là để tập trung vào một việc gì đang làm mà thôi, niệm phật A di đà là để tập trung vào Phật tính của mình. Tương tự như thế, trong Kitô giáo bạn tập trung vào chỉ một điều duy nhất là Chúa Giêsu – sống như Giêsu với Giêsu là bạn đồng hành từng giây trong ngày.

Điểm chính yếu: Tập trung vào sống như Phật Thích Ca, như Chúa Giêsu, và yêu mọi người. Các thứ khác đều không cần thiết, hoặc nếu bạn thích, thì chỉ để hỗ trợ cho điểm chính yếu này.

Bạn không cần thông minh, không cần thiên tài, không cần giàu có, không cần cơ hội ai cho… Bạn chỉ cần tập trung vào việc gì bạn muốn tập trung, trường kỳ, tức là kiên trì – kiên trì tập trung – thì bạn sẽ thành công 100% dù bạn định nghĩa thành công là gì.

Tập trung, tập trung, tập trung.

Đây là một kỹ năng dễ tập. Khi nào muốn tập trung vào việc gì thì dẹp hết mọi thứ có thể làm mình chia trí. Và chỉ tập trung đầu óc năng lực vào làm việc đó mà thôi.

Nếu chưa biết tập trung vào điều gì thì tập trung vào yêu người. Yêu người mở rộng cả trái tim lẫn trí tuệ của ta, để bạn có thể thấy nhiều hướng đi đẹp mà chọn.

Giản dị thế.

Chúc các bạn luôn tập trung.

Mến,

Hoành

© copyright 2017
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

8 thoughts on “Tập trung”

  1. “Thực sự là điều gì cũng khá dễ trên đời. ” – True.

    Em thích hầu như tất cả các môn học. Và những môn em thích em đều học tốt. Nhìn chung có 3 môn đại diện cho 3 lĩnh vực phổ biến là toán, văn-nghệ thuật và thể thao. Cả 3 môn này em đều thích và đều học tốt (I think).

    Chính vì thế em đã không biết em nên tập trung vào điều gì.

    Hoạt động xã hội cũng không làm em thấy đủ đầy.

    Đến khi gặp Jesus, em mới thấy mình đầy đủ. Và từ từ nhận ra mình nên tập trung vào điều gì trong đời.

    Bây giờ em tập trung yêu Jesus, yêu người và học tiếng Anh.

    (Nói “tập trung” yêu Jesus, yêu người chỉ là cách nói. Vì yêu thì tự động tập trung.)

    Em cám ơn anh kiên trì suốt bao năm qua.

    Em Hương

    Liked by 6 people

  2. Bài hay quá ạ, em đọc bao lần vẫn thấy thấm thía và ý nghĩa quá ạ. Em cảm ơn anh nhiều!

    Like

  3. Bài viết truyền cảm hứng quá anh ơi! Thật sự là cảm thấy như a rút cả gan ruột ra để chia sẻ với chúng em! Em cảm ơn anh ❤

    Like

Leave a comment