Mềm mại và tươi non
Dịu dàng và lá cỏ
Chẳng thể mượn mây trời xua đi dáng hình ai đó
Nên trong ta còn vần vũ một tình yêu.
Lãng đãng đâu đây một sắc mây chiều
Vào lặng lẽ giữa bồng bềnh mây khói
Hóa câm lặng trăm điều không thể nói
Thành cơn mơ vĩnh viễn nụ hôn nồng.
Em cứ là hư không
Ta cứ tìm ảo ảnh
Đem hoàng hôn vào giữa đêm trừ tịch
Nối dài nét ngày cô lẻ hoài xuân.
Nguyễn Tấn Ái
Theo các bóng hình hư không ảo ảnh này riết chắc cũng mệt há, Tấn Ái 🙂
Số lượt thíchSố lượt thích
Tấn Ái à…
Bài thơ này của em cứ làm chị mãi bâng khuâng là sao vậy hỉ? Chị cũng không biết vì sao chị lại bâng khuâng thế có chết không đây? 🙂
Chị thăm cả nhà bình an :-).
Số lượt thíchSố lượt thích
Anh chị ơi!
Em thử say sóng cho vui đó mà, không có gì mệt mõi.
Mai em chuyển tông vui, chừ bài đã có.
Anh chị vui nhé!
Số lượt thíchSố lượt thích
Chị thích đọc bài vui hơn nhé Ái,
Vì thế chị cố tình chọn cái hình minh họa như thế.
Chẳng thà
Yêu là say giữa bao người tỉnh
Còn trong anh vững một trời yêu
Yêu em anh nhất quyết liều
Lỡ mai trời đất liêu xiêu cũng thề
Theo em suốt một đời mê
Em không ngoái! mặc bốn bề cũng yêu
Chị là người thích ca ngợi những người yêu, nên nghe em với một trời yêu :
Em cứ là hư không
Ta cứ tìm ảo ảnh
Ha ha nghe rất :
Ôi buồn!
😮
Số lượt thíchSố lượt thích
Anh Tấn Ái ơi!
Hoàng hôn về thoáng nét bâng khuâng
Bình mình đến trao ngày yên tĩnh
Xua ảo ảnh đêm dài trừ tịch
Xóa hư không, xóa những u hoài
Xuân dịu dàng hiện hữu nhành mai
Ta bắt gặp cơn mơ hồng có thật.
@ Ghẹo anh tí cho zui, cho đỡ buồn, đỡ nhớ, đỡ hoài xuân 😛 Lạy trời! cho anh Tấn Ái được bình an khi mãi chiêu niệm, khi mãi hoài xuân nhớ… hì… hì…
Số lượt thíchSố lượt thích
Chị Huệ với Minh Tâm trân quí!
Thôi thôi xin hứa không làm thơ ngễnh ngãng nữa!
Mà thơ vui công nhận khó viết ghê!
Số lượt thíchSố lượt thích
À ! Nhờ những cái nghễnh ngãng đó mới có những
dòng thơ hay như vậy đó Ái ơi.
mến
Đạt
Số lượt thíchSố lượt thích