Vốn và sử dụng vốn

Chào các bạn,

Bất kỳ cái gì trên đời cũng đều sinh ra từ một cái gì trước đó. Bất kỳ đời ta sau này sẽ thế nào, nó bắt buộc phải sinh ra từ cuộc đời của ta hiện tại, và bất kỳ ta muốn phát triển tương lai của mình thế nào, tương lai đó phải sinh ra từ vốn liếng hiện tại và hiệu năng trong việc sử dụng vốn hiện tại. Vốn và sử dụng vốn là hai vấn đề căn bản nhất của một thực thể, dù thực thể đó là “Công ty du lịch Xanh” hay “Đời Tôi.”

I. Hãy nghiên cứu về vốn liếng của một công ty trước khi vào “Đời Tôi,” vì công ty thì dễ thấy hơn, và chúng ta ít ra cũng đã học qua một tí trong đại học. Vốn liếng của một công ty gồm tiền, nợ từ người khác, bất động sản (đất đai nhà cửa), tài sản di động (máy móc), tài sản vô hình (sở hữu trí tuệ–bằng sáng chế, bản quyền và kiến thức bí mật; danh sách khách hàng, giá trị thặng dư, gọi là “lòng tốt” hay good will trong kế toán). Hết rồi. Các bạn còn nghĩ ra điều gì nữa không?

Nếu bạn học kinh tế, thương mại hay kế toán, thì vốn liếng của một công ty chỉ có vậy. Nhưng nếu bạn đã thực sự làm thương mại, có lẽ bạn đang có cảm tưởng là danh sách này có gì không ổn. Thiếu cái gì đó, phải không? Dĩ nhiên rồi. Cái thiếu đó là “con người”—nhân viên và khách hàng. Nếu bạn đã làm chủ một công ty, chắc chắn bạn sẽ đồng ý là vốn liếng quan trọng nhất cho một công ty là những người làm việc với mình (partners, phụ tá, nhân viên) và khách hàng của mình. Tất cả những gì khác—tiền bạc, nhà cửa, máy móc, sở hữu trí tuệ—đều là yếu tố thứ yếu.

Cùng nhau
Cùng nhau

Tiền cũng vô ích nếu người của mình chỉ biết phá tiền chứ không làm tiền. Giấy nợ cũng vô ích nếu người của mình không biết cách thu tiền nợ. Bằng sáng chế cũng vô ích nếu người của mình không sáng chế (chứ đừng nói là sáng chế thêm). Về khách hàng thì, một công ty nhỏ ở Mỹ tốn trung bình khoảng ba trăm đô la (300 USD) tiền quảng cáo và tiếp thị để có được một (1) khách hàng mới đặt chân vào cửa công ty. Đặt chân vào một lần thôi nhé, có mua gì hay có trở lại lần thứ hai hay không, lại là một chuyện khác. Tuy nhiên, nếu một khách hàng hiện thời của mình thích mình, người đó có thể giới thiệu 10 người bạn đến, mà mình chẳng tốn một xu. Các bạn có thể tính ra lời lỗ chưa?

Gốc rễ quản lý công ty là chỗ này: Nhân viên của mình phải vui vẻ và khắng khít như anh em. Khách hàng của mình cũng vui vẻ và khắng khít với mình như anh em. Đây là yếu tố bách chiến bách thắng. Hỏi các danh tướng lừng danh thế giới của ta hiện đang còn sống, nhất định là các vị ấy sẽ đồng ý như thế. Nhân viên chính là lõi cùa bánh xe đạp, khách hàng là vành xe, và liên hệ giữa nhân viên và khách hàng là các tăm xe. Nếu một trong ba điều này—lõi xe, tăm xe hay vành xe–mà yếu, thì bánh xe sẽ gãy. Và vành xe mạnh là nhờ lõi xe và tăm xe mạnh. Mà tăm xe mạnh là nhờ lõi xe biết làm việc. Tất cả cũng qui về cái lõi. Tất cả các khóa học về quản trị nhân viên, liên hệ quần chúng (public relations) và tiếp thị, chung qui cũng chỉ nhằm cho được ba điều này, và tất cả rồi cũng qui về điểm cốt cán nhất—nhân viên.

II.A. Cuộc đời của mình cũng vậy. Khi nói đến vốn liếng của mình ta thường nghĩ đến những gì sờ mó được, thấy được, như sắc đẹp, kiến thức, bằng cấp. Đôi khi ta có nghĩ đến các vốn liếng vô hình, nhưng có thể viết lên résume, như là kinh nghiệm làm việc. Nhưng rất ít khi ta thực sự nghĩ đến vốn liếng quan trọng nhất: con người—chính con người mình, và những người trong vòng thân thiết của mình.

Cùng vui
Cùng vui

Con người mình có rất nhiều giá trị, chứ đâu phải chỉ là những gì người ta thấy được và những gì mình có thể để trên resume đâu. Hãy xem thử những vốn liếng ta có mà không bao giờ thấy trên resume:

• Lòng vị tha: Cả đời chúng ta được huấn luyện đặt “ta” làm trọng tâm của suy tưởng, “người” thì cũng có, nhưng chút ít thôi. Cho nên đa số chúng ta suy tưởng và hành động hằng ngày cho 3 mục tiêu chính: “Tôi, cho tôi và của tôi.” Người nào có lòng vị tha mạnh, tức là rất hiếm có. Mà cái gì đã hiếm là quí giá và đắt tiền.

• Đức điềm tĩnh: Khi mọi người chung quanh sợ hãi đến đông lạnh, ta vẫn điềm tĩnh nghiên cứu vấn đề. Khi mọi người chạy theo tiếng gào thét của đám đông, ta vẫn điềm tĩnh đi đường của ta.

• Lòng khiêm tốn: Những người có resume dài, thường dễ bị bệnh tự cao. Trong trường kỳ, lòng khiêm tốn luôn luôn mang lại chiến thắng.

• Đức tự tin: Ta tin vào chính mình, chứ không phải miếng giấy ta có gọi là miếng bằng, hay là lời khen chê của người khác. Những người có lòng khiêm tốn thường rất tự tin. Ngược lại những người tự cao thường thiếu tự tin.

• Khả năng lắng nghe: Tìm được người biết lắng nghe trong thiên hạ khó gần như mò kim đáy biển. Nếu không thì nhân dân tại các quốc gia đâu phải gào thét khản cổ, mà nhà nước, toàn là các vị nhiều bằng cấp, vẫn không nghe được. Bao nhiêu bà vợ thét gào ngày đêm mà đức ông chồng ngồi đó có nghe thấy gì đâu? Khả năng lắng nghe quan trọng đến mức mà nếu bạn tập được tính lắng nghe, bạn sẽ đương nhiên có thêm được bốn đức tính nói trên.

Trên đây chỉ là nói qua một vài ví dụ. Nếu bạn ngồi làm một danh sách những vốn liếng của chính bạn, thì đương nhiên là danh sách đó dài hơn rất nhiều. Viết ra rồi, thì nhớ rằng đó là vốn liếng mình có, phải mang ra sử dụng hằng ngày, trong nhà, ngoài đường, ở sở làm. Mình phải biết sử dụng vốn liếng khôn ngoan để làm mình vui hơn, thân nhân bạn bè chung quanh gần gũi mình hơn, và công ăn việc làm thành đạt hơn. Nếu nghiên cứu những người thất bại cả đời, bạn sẽ thấy ngay yếu tố đầu tiên là họ không thấy được vốn liếng họ có, hoặc có thấy thì họ vẫn không tin đó là vốn liếng có thể dùng được: Ví dụ: Nhiều người bản tính thành thật nhưng lại được chỉ dạy và tin rằng buôn bán thì phải gian dối mới thành công.

Cùng lên đỉnh Everest
Cùng lên đỉnh Everest

II.B. Ngoài chính mình, vốn liếng “con người” của mình còn là những người trong vòng thân thuộc của mình—gia đình và bè bạn. Điều này thì không cần nói nhiều ai cũng thấy—người nào có gia đình bè bạn thành công thì mình cũng rất dễ thành công theo. Trong thế giới chính trị kinh tế thương mãi, bạn bè luôn luôn làm việc với nhau và nâng nhau lên. Và khi mình bị vấp ngã, kẻ thù của mình vỗ tay, khách bàng quang đứng nhìn rồi quay đi, chỉ có gia đình và bạn bè là còn lại. Họ là nơi trú thân và tịnh dưỡng của mình lúc đó, để hồi phục, và mở trận chiến kế tiếp.

Mà gia đình bạn bè chỉ có thể gần gũi mình nếu mình yêu họ, quan tâm đến họ, lo lắng cho họ, chia sẻ với họ. Đây là điều ai trong chúng ta cũng biết, chúng ta không cần phải nói nhiều ở đây. Mình chỉ muốn nhắc qua vài điểm quan trọng mà thôi:

1. Bụt nhà không thiêng: Vợ anh hàng xóm luôn luôn thông minh và đẹp hơn vợ mình. Bố mẹ anh em của người khác, nhất là những người được lên TV, luôn luôn hay hơn bố mẹ anh em mình. Hãy bắt đầu xem xét kỹ những gì bạn đang có trong nhà đi. Mấy ông hàng xóm cũng có thể là đang mơ người của bạn đó.

2. Vui cái vui của bạn: Ta có thể đau cái đau của bạn bè dễ dàng, nhưng chưa chắc là vui được cái vui của bạn, vì hay ganh tị. Đây là “hỉ” trong từ bi hỉ xả, tứ vô lượng tâm của Phật gia. Chưa vui được cái vui của bạn, thì chưa thực là bạn đâu.

3. Cho nhau chỗ tựa: Khi bạn mình thật sự xuống dốc, sự có mặt của mình rất quan trọng, dù là mình chẳng biết nói, và đôi khi chẳng nên nói, gì cả. Ví dụ: Một người bạn mới mất chồng, mình đến rủ bạn đi shopping, mà không cần mua gì, cũng chẳng nói gì. Chỉ cần là lý do để bạn mình ra ngoài một tí. Đây là một cử chỉ vô giá mà chỉ bạn bè mới làm cho nhau được.

4. Mỗi người một đường: Cuộc đời từ từ sẽ đưa mỗi người trưởng thành một hướng khác nhau, kể cả anh em, bạn bè, và cả vợ chồng. Đừng ép nhau phải đi cùng một hướng, và cùng một vận tốc. Ngược lại nên khuyến khích mỗi người phát triển tối đa con người của họ, theo hướng họ lựa chọn. Giá trị của tình anh em, tình bạn, và tình vợ chồng, chỉ có ở chỗ là mình ủng hộ, nâng đỡ, khuyến khích người đó trên con đường họ đi, trên sự nghiệp họ chọn.

5. Trung thành: Khi bạn của mình (hay thân nhân, chồng vợ) của mình bị cả thế giới chối bỏ, mình có đủ trung thành để đứng gần họ và nói “tôi là bạn của anh” cho họ nghe không? Và nếu cần thì cả thế giới cùng nghe không? Kể cả khi bạn mình sai 100% không? Kể cả khi mình biết chắc 100% là bạn mình sai 100% không? Bạn có biết chuyện Phê-rô chối thầy của mình ba lần không? Đứng thì khó, chứ chạy trốn và chối từ thì rất dễ, vì đó là bản tính tự nhiên, bạn ạ.

Đứng bên cạnh bạn mình, không có nghĩ là đồng ý với bạn mình, nhưng có nghĩa: “Dù sai dù đúng, bạn cũng là bạn của tôi. Bây giờ thế giới ruồng bỏ bạn, nhưng vẫn có tôi.” Nếu bạn mình đúng thì là bạn, bạn mình sai thì không còn là bạn, thì tình bạn khác gì “tình người đi chợ” mới gặp nhau giữa chợ? Trong một thế giới rất nhiều thay đổi, ít ra phải có một cái không thay đổi—đó là lòng trung thành, các bạn ạ.

Dĩ nhiên, ở đây ta chỉ tóm tắt vài điểm để có được khái niệm về vốn liếng thật sự của mình, để mình quan tâm đến, thấy rõ được sự giàu có của mình. Và sử dụng vốn liếng ấy một cách hiệu quả, để mình vui vẻ hạnh phúc hơn, và thành công hơn, dù mình định nghĩa thành công như thế nào. Triết gia Hy Lạp Sophocles nói: Người ngu dốt không biết đồ quí họ đang nắm trong tay, cho đến khi họ đã ném nó đi. Đúng như vậy. Bao nhiêu người chúng ta chạy theo những gì bên ngoài để tìm thành công và hạnh phúc, trong khi vốn liếng quan trọng nhất của thành công và hạnh phúc đã luôn luôn có đó, trong chính mình, và những người trong vòng tròn thân thiết của mình?

Chúc các bạn một ngày vui vẻ.

Mến,

Hoành

Stumble It!

© Copyright 2009, TDH
Licensed for non-commercial use

27 thoughts on “Vốn và sử dụng vốn”

  1. Good Morning anh Hoành 😀
    Em thật sự thích bài viết này.Cám ơn anh rất nhiều ! Chúc anh một ngày tốt lành!

    Like

  2. Mong anh Hoành nói thêm nhiều về vốn liếng của mình có để em có thể học được thêm gì đó, nhiều lúc muốn làm việc gì đó (ví dụ như tự kinh doanh) sao em thấy không tự tin và hay bỏ ý định của mình đi. Mong anh cho em lời đóng góp. Huy

    Like

  3. Hi Người Phương Xa Tít Mù Tăm,

    Hai điều em nên làm:

    1. Nói về giấc mơ kinh doanh của em với những bạn bè thích nghe (Đừng nói với người không thích nghe). Người thích nghe là người đồng cảm với mình về việc đó, sự đồng cảm cua họ cho mình năng lượng tích cực từ họ, và có thể là ý kiến cua họ nữa. (Nhưng ý kiến không quan tọng bằng năng lượng. Chi cần họ nghe một cách thích thú và gật đầu mim cười (như là các bạn gái hay làm với các bạn trai) là đủ đê em có thêm năng lượng tuyệt vời.

    2. Từ từ tìm ra người thích làm chung với mình, có thể như là partner ngang hàng, hay là giúp theo thôi. Có 2 người thì em sẽ siêng năng và hăng hái hơn cu ki một mình.

    Chúc em thành công sớm.

    Liked by 1 person

  4. Cám ơn anh Hoành đã cho em ý kiến, thật ra, em đang ở Việt Nam, và đang có ý tưởng kinh doanh nhưng em thì không có bạn bè và cả partner để có thể tâm sự về ý tưởng kinh doanh này. Nhưng phản hồi tin của em từ anh cũng đã cho em một động lực lớn. Chúc anh vui khỏe. Huy

    Like

  5. anh Hoành ơi, ý tưởng kinh doanh của em là : mở một công ty kinh doanh trang thiết bị nha khoa, là nghành mà em đang làm việc cho một tư nhân tại Việt Nam, giám đốc công ty là người chị của bạn em, biết em làm được việc nên mời em về làm phó giám đốc kinh doanh, nay em muốn ra làm riêng nhưng lại sợ mang tiếng là không trung thành và muốn cạnh tranh với công ty cũ, sợ mang tiếng không tốt với chủ cũ thì sao đây hả anh Hoàng? ở Việt Nam, giai cấp chủ hay có những cách suy nghĩ như vậy đó anh ạ? Mong anh cho em một lời khuyên để em có thể quyết định. Huy

    Like

  6. Hi NPX,

    Vấn đề em nói khá tế nhị. Dĩ nhiên là chẳng người chủ nào trên thế giới muốn điều đó. Thường thường ở Mỹ, nhân viên phải ký cam kết sẽ không mở tiệm cạnh tranh với chủ cũ trong một pham vi bán kinh bao nhiêu đó, ví dụ 20Km hay 100km tùy theo loại business.

    Dó là chưa kể, nếu em dùng thông tin của công ty cũ–như danh sách khách hàng–hoặc bí mật thương mãi nào đó, để làm business của em, đó là illegal. Người chủ có thể kiện.

    Về đạo đức đó cũng là không phải, vì dùng thông tin thương mãi của chủ để làm thương mãi riêng cho mình, nếu không được cho phép, thì đó là “trộm”.

    Anh nghĩ là em nên suy nghĩ cách làm sao có thể làm thương mãi riêng mà không xâm phạm “tài sản vô hình” của chủ–danh sách khách hàng, bí mật thương mãi, thương hiệu, logo, v.v…

    Cách hay nhất là mở business của em tại một thành phố khác. Hoặc dùng thông tin khác với danh sách khách hàng của chủ cũ, như là làm website và cố gắng cho mọi người biết là em ở website đó (quảng cáo trên báo cho nha sĩ chẳng hạn)…

    Khi tư tưởng em ĐÃ chín mùi, nên nói thẳng với chủ cũ nếu được. Nói rằng, em rất biết ơn mọi giúp đỡ xưa nay, nhưng em cũng cần tự làm chủ, vì phải tự chịu trách nhiệm thành bại thì em mới thực sự trưởng thành… Em không muốn làm gì không công bình… và muốn được (chủ cũ) support… Nói thành thật như thế xem sao. Biết đâu nó có thể mở một đường nói chuyện và hợp tác thân thiện giữa hai bên.

    Cách tốt nhất là em mở một thị trường mới không cạnh tranh trực tiếp với chủ cũ. Ví dụ thị trường của chủ cũ là Sài Gòn, em chú trong vào các tỉnh lân cận Sài Gòn. Hoăc em chú trọng vào bán online.

    Nên đối thoại thành thật, ngay thẳng, trưởng thành, và đừng xâm phạm nhau một cách không công bình.

    Good luck nhé.

    Like

  7. Chào anh Hoành! rất cám ơn anh đã cho em ý kiếm, trước đây em cứ nghĩ dại dột là mình biết khách hàng thì mai mốt mình ra làm riêng có thể liên lạc với khách hàng đó để bán hàng nhưng nay anh nói thế là “trộm” của công ty làm cho em nghĩ lại như thế đúng là trộm thật, vì đây là trộm thông tin. Vậy, em sẽ không làm kinh doanh đụng với nghành nghề mà chủ cũ đã làm, em sẽ kinh doanh và lãnh vực dental labo, lãnh vực này thì chủ cũ của em không làm, nhưng thế cũng sẽ không bị phạm vào tội trộm thông tin khách hàng của công ty cũ. Anh cho em bài học quý giá. Cám ơn anh. Huy

    Like

  8. anh Hoành ơi! em lại muốn hỏi anh một câu hỏi nữa là : do em biết được một số khách hàng từ công ty cũ và bây giờ em bán cho họ sản phẩm mà công ty cũ không kinh doanh thì như thế có phạm vào vấn đề gì không ạ? như thế là có công bình không ạ? Cám ơn anh. Huy

    Like

  9. Hi NPX,

    Anh nghĩ là điểm chính của vấn đề lòa em dùng danh sách khách hàng của công ty cũ. DU là bán hàng công ty cũ không bán, em đã dùng danh sách đó để biến họ thành khách hàng của em, để bán một món, rồi sẽ đến các món cạnh tranh trực tiếp, phải không? (Trừ khi em chỉ bán laoji hàng và công tu cũ không bán. Tức là không cạnh tranh trực tiếp bao giờ. ĐÓ là chuyện khác. Nhưng, khác thương hiệu không phải là “hàng khác”. Khác hàng phải có nghĩa là người bán giày, người bán áo).

    Dĩ nhiên là có rất nhiều chi tiết vể thương mãi của em anh không biết, nên khó mà phân tích hết được. Nhưng đây là chuẩn làm việc:

    1. Em có quyền là chủ công ty của em. Nhưng có cái gì là thuộc công ty cũ, em không có quyền mang theo, mà em lại đem ra sử dụng cho chính em không? Nếu có thì đó là không công bình.

    2. Cách nào mà để khách hàng cũ tự tìm đếm em chứ em không tìm đến họ, thì công bình hơn.

    Liked by 2 people

  10. chào anh Hoành! hai cách chỉ bảo của anh em thấy hay quá : 1.nhất quyết không mang theo những gì của công ty cũ – cái này theo em nghĩ cũng là để chứng tỏ bản lĩnh của mình khi muốn khởi nghiệp – 2. em sẽ tìm cách để khách hàng tự tìm đến với mình thay vì phải lấy danh sách của công ty cũ – nếu áp dụng phương pháp này thì em sẽ tự lấy thông tin khách hàng ở một nguồn khác bên ngoài được phải không anh? . Huy

    Like

  11. Hi NPX,

    “Danh sách khách hàng” có nghĩa là thế này: (1) Những khách hàng chính em biết. Em không nên kéo họ đi theo em ki em rời công ty cũ. Hay, (2) một danh sách tất cả khách hàng của công ty trên một trang giấy dài, có người em biết có người em không biết. Tuyệt đối “no no”, không dùng danh sách này.

    Ở Mỹ đôi khi, quan lý công ty và nhân viên ra đi có thỏa thuận với nhau: Công ty bằng lòng cho người ra đi gởi thơ đến báo cho những khách hàng chính anh ta biết, một danh thiếp nho vì nói vài hàng: “Nguyễn văn A đã rời company A, và lập company iêng tên XYZ tại địa chi….” Chẳng mời mọc gì cả. Tuy nhiên không phải lúc nào người ta cũng có thỏa thuận như vậy.

    Anh chẳng hiểu câu em nói “lấy thông tin khách hàng từ một nguồn khác bên ngoài” có nghĩa chính xác là hành động gì nên anh không trả lời được.

    Nếu là anh, anh sẽ làm một website, và quảng cáo website trên báo chí, nhất là báo chuyên môn cho ngành nghề, nới là “tôi đã làm việc ở công ty đó, bầy giờ tôi thành lập công ty tôi”. Nếu các khách hàng cũ chạy tới anh, thì đó cũng chi là như khách hàng mới đọc website, vì anh chẳng mời mọc họ gì cả. Cho việc họ tới với mình thì OK, mình chẳng có lỗi gì.

    Nếu mình không dùng thông tin cũ để mời mọc, mà chỉ dùng thông tin mới chung chung cho tất ca mọi người, chẳng nhắm vào người khách hàng cũ nào để mời mọc, thì OK.

    Em khỏe nhé.

    Liked by 1 person

  12. Em còn đang đi học nhưng từ nhỏ em đã ước mơ mở công ty. Mặc dù em học kỹ thuật nhưng vẫn khao khát mở công ty. Cảm ơn vấn đề trao đổi của các anh. Em học hỏi được rất nhiều. Chúc các anh thành công trong cuộc sống

    Like

  13. Chào anh Hoành! em lại làm phiền anh phải đọc những ý kiến qua lại của em để nói chuyện với anh, anh đã nói cho em nhiều lời hay lẽ phải. 1. Câu nói của em ” lấy danh sách từ một nguồn bên ngoài ” là: em thấy bây giờ người ta hay rao bán danh sách khách hàng tiềm năng nghành gì gì đó, em thầm nghĩ hay mình thử mua danh sách các bác sĩ nha khoa, nhưng sau khi đọc cái ý kiến của anh em thấy mình cũng không nên mua danh sách này vì lỡ đâu có ai lấy trộm danh sách công ty cũ của mình thì sao? lại là mang tội trộm “qua trung gian sao?”. 2. em thấy có thể áp dụng ý kiến của anh là : gởi thư cho các khách hàng của em đang quản lý nói rằng : tôi tên ……..Huy, là nhân viên kinh doanh của công ty …….., sẽ nghĩ việc vào ngày …tháng…năm 2011, và sẽ mở công ty mới tên là : Công Ty TNHH ABC tại địa chỉ :………, Thành Phố HCM. : như thế này chắc là ổn rồi phải không anh Hoành?. Mong anh cho em thêm ý kiến. Huy

    Like

  14. Hi Huy,

    Anh đặt giả thuyết là em và chủ cũ không có hợp đồng không cạnh tranh trong vòng bao nhiêu km v.v.. như ở Mỹ, và chúng ta đang nói chuyện lẽ phải thường tình, thì cách em đề nghị hợp lý đối với anh. Gửi một danh thiếp nhỏ đến các khách hàng mình đã làm việc, và nói là mình đã lập công ty riêng. Chấm hết. Chẳng mời mọc gì cả. Có thể thêm vài chữ cảm ơn như “Cám ơn anh/chị… đã ủng hộ Huy trong công việc các năm qua.”

    Like

  15. Em và chủ cũ không có hợp đồng không cạnh tranh trong vòng bao nhiêu km…., vậy em làm theo cách gởi thư thông báo em đã nghĩ ở công ty cũ và cám ơn các anh chị đã ủng hộ Huy trong thời gian vừa qua. Em không mời mọc gì hết anh Hoành ạ. Cám ơn các ý kiến của anh vừa qua. Chúc anh có nhiều sức khỏe. Huy

    Like

  16. Em cảm ơn anh Hoành, hôm nay em được đọc lại bài này. Đọc đến đoạn anh viết “Những người có resume dài, thường dễ bị bệnh tự cao”. em nhớ ra một điểm thế này mặc dù bài này không nói về viết resume
    Em để ý khi review resume hoặc đọc letter of motivation cho một số bạn sinh viên ở Việt Nam chưa có nhiều kinh nghiệm apply học bổng hay công việc. Không rõ các bạn có từng đọc những bài như thế này và nhưng có bạn hiểu hơi máy móc khi viết resume. Resume viết rất dài nhưng hơi lộn xộn, không tập trung và các điểm không relevant với công việc hay học bổng mà mình apply. Có bạn thì viết quá ngắn, cũng có bạn hỏi nói liệu viết vậy có bị cho là không khiêm tốn không. Hồi trước khi là sinh viên em cũng bị như vậy mặc dù sinh viên thì chưa có gì nhiều để cho vào CV mà chưa biết cách sử dụng vốn mình có để đưa vào CV

    Like

  17. Chào anh Hoành.
    Em cảm ơn anh Hoành nhiều vì đã chia sẻ bài này ạ. Đọc được bài này em thấy sáng hơn nhiều lắm. Cảm ơn anh và chúc anh ngày thật tốt lành.

    Like

  18. Dear A Hoành.

    Đọc bài này, em nhớ lại 1 bài liên quan của anh viết trên đây. Nội dung bài đó nói về quản lý con người trong kinh doanh, có những cách như: trả lương cao nhất cho nhân viên, xem nhân viên đều là anh em của mình… tổng hợp các yêu tố đó, a Hoành kết luận ” như thế thì sao mà không thành công cho được…”.Em rất muốn đọc lại bài viết đó của anh nhưng không thể nhớ được tựa đề.
    Em biết a Hoành đã viết hơn 2000 bài nên không thể nhớ hết được nhưng nếu a Hoành nhớ ra và gửi cho em thì rất tuyệt ạ.

    Em chúc a khỏe.

    Nam Le

    Like

  19. Dear Hương.
    Cám ơn Phương đã chia sẽ nhé.
    Nhưng dường như vẫn chưa chính xác bài mình muốn đọc lại. Vì bài Hương nêu không có kết luận của a Hoành như mình đã đề cập “…như thế thì sao mà không thành công cho được”.

    Like

  20. Em enter comment mới nhất của em thì thấy bình luận của anh Hoành.
    Đúng bài em cần tìm rồi ạ. Em cám ơn anh rất nhiều.

    Like

  21. Hôm nay tự nhiên em vào YouTube, nghe bài chầu văn Ông Hoàng Bảy , xong seach google “ căn cơ , có căn … ) rồi tìm đến các bài viết của anh . Cảm ơn anh về những bài viết chia sẻ cho mọi người . Các bài viết rất tâm huyết, rất chỉnh chu về thông tin cũng như sự đầu tư chuyên sâu học vấn . Đọc xong em “ Ngộ “ ra rất nhiều điều . Em chuẩn bị bước sang một giai đoạn mới trong sự nghiệp của mình . Chân thành cảm ơn anh và chúc anh sức khoẻ . Nếu có dịp xin phép được diện kiến anh .

    Like

Leave a comment